Đối mặt với sự đả kích ác ý và xa lánh của Lưu Dược Khả và nhóm người của cô ta, Diệp Tinh Quang hoàn toàn giống như đang xem một trò hề, giống như một nữ hoàng đang nhìn tất cả chúng sinh.
Mà những người này thậm chí còn không xứng lọt vào tầm mắt của cô.
Khí chất đó khiến cho những người mẫu nam kia theo không kịp, nhìn thoáng qua vô hình sinh ra cảm giác thận trọng.
“Làm màu cái gì chứ?”
Phương Nhã đứng bên cạnh Lưu Dược Khả chế giễu một câu.
“Còn tốt hơn là một vài người giả vờ thuần khiết”
Tô Cẩm không chút khách khí mà đáp lại.
Bị biến thành trò cười trước mặt nhiều người như vậy, Phương Nhã mặt tái mét.
Sở Khả Nhi trực tiếp đảo mắt với Phương Nhã chế nhạo, tiến lên chào hỏi Diệp Tinh Quang: “ Xin chào, tôi là Sở Khả Nhi, tôi có thể gọi cô là Tinh Quang không?”
“Được chứ, tôi nhớ trước đây cô đã gửi tin nhắn cho tôi”.
Khóe môi Diệp Tinh Quang cong lên và bắt tay với cô ấy một cách thân thiện.
Sở Khả Nhi thật ra có một loại cảm giác sùng bái đối với Diệp Tinh Quang trong lòng lập tức có chút gợn sóng.
Tô Cẩm cũng đến để trò chuyện, cả ba người chỉ hận là không thể gặp được nhau sớm hơn.
Một lúc sau, vài giáo viên cũng bước vào.
Những tân binh mới này sẽ bắt đầu học khóa huấn luyện đầu tiên, chương trình cũng sẽ ghi lại phần này, sau đó được phát lên mạng dưới dạng một gameshow sau khi biên tập lại.
Cuối cùng chỉ có 5 người có được hợp đồng của công ty quản lý KM.
Bài đầu tiên được chú trọng tập luyện đó là biểu cảm khi chụp ảnh tĩnh.
Là một người mẫu, cần phải biết cách làm thế nào để chụp được bức ảnh đẹp nhất, làm thế nào để diễn tả cảm giác mà thương hiệu muốn đạt được.
Điều khiến giáo viên ngạc nhiên là Diệp Tinh Quang rất có thần về biểu cảm khi chụp ảnh tĩnh, không giống những người khác chụp ảnh vừa ngốc vừa cứng ngắc!
Không hề có chút khoa trương nào, tiếp theo là một cuộc huấn luyện ma quỷ.
Họ phải duy trì lượng vận động nhất định mỗi ngày, cũng như tất cả các khóa học khác dành cho người mẫu, thời gian ghi hình để phát sóng lên tivi mà mọi người mong chờ vẫn chưa đến.
Diệp Tinh Quang từ đầu đến cuối không phàn nàn chút nào.
Cô biết rõ một đạo lý rằng phải bỏ ra công sức mới thu lại được thành quả, cô cũng biết rằng trong hoàn cảnh hiện tại cô phải chăm chỉ và nỗ lực hơn những người khác.
Sau nửa tháng tập luyện, Diệp Tinh Quang cảm thấy thể lực của mình tiến bộ hơn rất nhiều, thậm trí sân khấu chữ T cũng đi được rất tốt.
Trong thời gian này, Diệp Tinh Quang cũng đã gặp người đại diện của công ty Thánh Hoàng và công ty Quân Lạc.
Mặc dù hai công ty này rất mạnh, nhưng công ty lớn ắt sẽ có những nhược điểm của công ty lớn.
Hợp đồng của họ có rất nhiều các điều khoản ngang ngược, hơn nữa họ dự định đưa Diệp Tinh Quang trở thành ca sĩ nhạc Pop chính, chỉ hát những bài do người khác sáng tác.
Điều kiện như vậy không phù hợp với ý tưởng của Diệp Tinh Quang trong tương lai, vì cô chỉ muốn hát những bài mà mình tự sáng tác.
Sau nhiều lần cân nhắc, Diệp Tinh Quang quyết định từ bỏ ký hợp đồng với hai công ty lớn này.
Công ty còn lại chính là công ty thu âm thời trước.
Đây là một công ty nhỏ mới được thành lập người đại diện là Cố Tiêu Bắc, cô ấy hoàn toàn không ngờ được rằng Diệp đế sẽ liên hệ với họ.
Từ lâu họ đã biết rằng cả công ty Quân Lạc vào công ty Thánh Hoàng đều đang chiêu mộ Diệp đế, người hiểu chuyện sẽ chọn công ty lớn có nguồn lực và nền tảng mạnh mẽ.
Ban đầu công ty của họ chỉ là đánh giá cao tài năng của Diệp đế, dù biết rõ Diệp đế sẽ không nhìn chúng công ty nhỏ vừa thành lập của mình, nhưng vẫn gửi lời mời ký hợp đồng với cô.
Ai mà biết, Diệp đế đã thực sự liên lạc với họ.
Cố Tiêu Bắc hẹn cô tại một quán cà phê và gặp nhau lúc 3 giờ chiều.
Cố Tiêu Bắc rất muốn biết khuôn mặt thật của Diệp đế, khi cô ấy đang nôn nóng trong lòng thì nhìn thấy một cô gái đeo khẩu trang đi vào.