Năng lực của anh ta có, nhưng vừa mới về nước liền nóng lòng tìm việc làm, hợp đồng với công ty tương đối giống bị lừa gạt, tuy rằng quyền lợi rất lớn, nhưng lương rất ít.
Vì thu nhập thấp, anh ta và vợ đã cãi nhau nhiều lần.
Cách đây không lâu, hợp đồng của anh ta cuối cùng đã hết hạn, sau đó không ngần ngại chọn từ chức và bắt đầu tìm kiếm một công việc mới. . truyện đam mỹ
Ấn tượng đầu tiên của Diệp Tinh đối với Trần Quân Nam rất tốt, Trần Quân Nam thoạt nhìn rất trầm ổn.
"Diệp tổng, đây là sơ yếu lý lịch của tôi, cậu xem một chút." Trần Quân Nam đem văn kiện đã chuẩn bị xong giao cho Diệp Tinh.
Diệp Tinh xem xét một chút, Trần Quân Nam làm nghề đầu tư điện ảnh trong một thời gian dài, kinh nghiệm làm việc rất tốt.
Nói chuyện một hồi, sau đó Diệp Tinh trực tiếp nói: "Anh trở về chờ thông báo một chút, nếu là anh trúng tuyển, tôi sẽ thông báo cho anh vào hôm nay hoặc ngày mai."
"Được, Diệp tổng." Trần Quân Nam gật gật đầu, cất hồ sơ của mình lại, sau đó rời đi.
Lúc này trong mắt anh ta kỳ thật đã không ôm hy vọng gì nữa.
Sau khi Trần Quân Nam rời đi, Trần Diễm Hồng đi vào.
Cô mặc một bộ âu phục nữ nhân thẳng tắp, mang giày cao gót, trang điểm nhẹ nhàng, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ nữ cường nhân.
"Trần Diễm Hồng, cô làm nghề đầu tư điện ảnh đã lâu, danh tiếng rất lớn, tôi đều nghe nói qua, vì sao lại đến chỗ tôi ứng tuyển?" Diệp Tinh kiểm tra tư liệu của cô ta một chút, cười cười nói.
Ở trong lòng hắn, Trần Diễm Hồng này ngược lại hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của hắn. Công ty hoàn toàn có thể yên tâm giao cho cô xử lý, Diệp Tinh rất vững tin.
"Rất đơn giản, tôi muốn làm cho một công ty mà mình hoàn toàn có thể làm chủ." Trần Diễm Hồng nhìn Diệp Tinh trực tiếp nói.
"Nói cách khác công ty chúng tôi trực tiếp giao cho cô xử lý? Tôi không cần nhúng tay vào?" Diệp Tinh bình tĩnh hỏi.
"Diệp tổng hẳn là tin tưởng năng lực của tôi." Trần Diễm Hồng gật đầu.
Cô vừa từ chức và đang có kế hoạch thể hiện tham vọng của mình.
Mà cô tin tưởng với năng lực của mình, hoàn toàn có thể chống đỡ một công ty.
Diệp Tinh mỉm cười hỏi vài vấn đề, sau đó mỉm cười nói: "Phỏng vấn kết thúc, chậm nhất tối nay thông báo tin tức cho cô."
"Được." Trần Diễm Hồng gật gật đầu, sau đó sải bước rời khỏi nơi này.
Xuống dưới lầu, lập tức có một cô gái đi tới, cười nói: "Chị Hồng, thế nào rồi? Lấy điều kiện của chị phỏng chừng ông chủ lập tức đáp ứng đi?"
“Không, hắn để chị chờ thông báo.” Trần Diễm Hồng lắc đầu nói.
"Cái gì a, đầu óc ông chủ kia không tốt sao? Chị Hồng đi đâu cũng không phải có người tranh giành sao. " Cô gái này ngay lập tức bất mãn.
"Không có việc gì, cùng lắm thì đổi một nhà khác." Trần Diễm Hồng cười cười, nhớ tới Diệp Tinh có khuôn mặt vô cùng trẻ tuổi kia, theo cô thấy,chắc lại là một vị phú nhị đại nào đang thử nghiệm thị trường đầu tư điện ảnh đây.
Tuy nhiên, thị trường điện ảnh trong nước rất sâu, rất nhiều người mất vốn không trở hồi lại để rồi hối tiếc không kịp.
Diệp Tinh trả lương là một năm một trăm vạn, cuối năm căn cứ vào thành tích có chia cổ tức tương ứng, nếu không phải điều kiện như vậy, cô cũng sẽ không tới nơi này.
......
Trong văn phòng, Diệp Tinh lại phỏng vấn hai người nữa, tổng cộng bốn nhân tài chuyên nghiệp, đều có năng lực nhất định.
"Trong bốn người rõ ràng Trần Diễm Hồng có năng lực mạnh nhất, nhưng mà tính cách của cô ta quá cường thế, muốn nắm giữ phương hướng đầu tư, điểm này trực tiếp bài trừ."
Trọng sinh trở về, còn có ánh mắt của ai so với Diệp Tinh tốt hơn? Hắn biết kỳ nghỉ tổng năm nay "Giới Nguyên Châu" sẽ chấn tổng toàn bộ thị trường điện ảnh Hoa Hạ, chuyện này không ai biết.
Cho nên, Diệp Tinh tuy rằng mặc kệ chuyện gì cũng được, nhưng phương hướng chung của công ty nhất định phải do hắn khống chế!
"Ngoại trừ Trần Diễm Hồng, năng lực thuộc về Trần Quân Nam này là mạnh nhất, hơn nữa anh ta còn từng ở nước ngoài, trong nước cũng đều có kinh nghiệm tương ứng." Trong lòng có quyết định, Diệp Tinh nhanh chóng gọi điện thoại.
........
Bên trong một chiếc xe cao cấp, Trần Diễm Hồng đang ngồi ở phía sau, xuyên qua cửa sổ nhìn tòa nhà cao tầng xa xa.
"Brừ..." Bỗng nhiên, điện thoại di tổng của cô vang lên.
"Ha!" Nhìn thấy màn hình điện thoại, khóe miệng Trần Diễm Hồng lộ ra một tia tươi cười, nhanh chóng kết nối.
Nhưng chỉ vài giây sau, sắc mặt của cô đã thay đổi.
Trong vòng chưa đầy mười giây, điện thoại cúp máy.
“Chị Hồng, chúng ta trở về sao?” Trên xe, cô gái lái xe hỏi.
"Không." Trần Diễm Hồng lắc đầu, nói: "Chúng ta đi đơn vị ứng tuyển tiếp theo."
"Nhà tiếp theo?" Cô gái sửng sốt.
Trần Diễm Hồng cười cười, nói: "Vừa rồi ông chủ đơn vị ứng tuyển đã thông báo cho chị biết phỏng vấn thất bại rồi."
"Cái gì?" Trong mắt cô gái tràn đầy vẻ khó tin: "Ông chủ kia mắt bị mù sao?"
"Tiểu Mai, xin việc vốn là hai bên lựa chọn lẫn nhau, vì sao chị nhất định sẽ trúng tuyển chứ?" Trần Diễm Hồng cười nói, một chút cũng không có bộ dáng tức giận.
Nữ sinh tên Tiểu Mai kia nghe Trần Diễm Hồng nói như vậy, tuy rằng trên mặt còn có không phục, nhưng không dám nói cái gì.
"Đi thôi."
Trong mắt Trần Diễm Hồng chớp tổng không hiểu, xe khởi tổng, nhanh chóng chạy tới tòa nhà bên kia.
......