Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1942: Chu Hạo 1



Côn Đế liếc nhìn toàn thân khí tức dao động vô cùng yếu ớt của Lâm Tiểu Ngư, còn có Diệp Tinh đang ôm Lâm Tiểu Ngư, mở miệng nói: "Nếu Hạo Đế lấy ra những năng lượng căn nguyên này, Côn Nguyên ta sẽ không đối phó với Lâm Tiểu Ngư." 

 Ông ta liền ngừng hành động. 

 Bây giờ toàn bộ đã rõ, gương Vận Mệnh cho thấy Lâm Tiểu Ngư và Tai Ách, bây giờ Lâm Tiểu Ngư không còn năng lượng căn nguyên Tai Ách nữa cho nên cũng không có bất kì uy hiếp nào. 

 Ông ta cũng không cần lo lắng gì nữa. 

 "Hạo Đế, lần này đến đây là nguyên nhân bất đắc dĩ, ta nguyện ý bồi thường." Côn Đế nhìn thanh niên mặc áo giáo vàng với vẻ xin lỗi. 

 Ông ta phất tay phải, lập tức một chiếc nhẫn không gian xuất hiện, trong đó có nhiều món bảo vật. 

 Vừa rối nhìn thấy thực lực kinh khủng của Hạo Đế, trong lòng ông ta đột nhiên lo âu, sợ Hạo Đế bất ngờ tấn công, cho nên liền mở miệng bồi thường. 

 "Ta nhận." Sắc mặt Hạo Đế bình tĩnh, gật đầu, không truy cứu điều gì. 

 Thấy Hạo Đế nhận lời xin lỗi, Côn Đế thở phào nhẹ nhõm. 

 "Hạo Đế, nếu sự tình đã được giải quyết, vậy ta đi đây." Lúc này Côn Đế lại nói. 

 Ông ta vô cùng e dè Hạo Đế, áp lực trong lòng rất lớn, chỉ mong rời đi ngay lập tức. 

 "Hạo Đế, bọn ta cũng đi đây." Vừa dứt lời, Huyền Đế, Vũ Đế cũng nhao nhao nói. 

 Những cường giả Đế Cảnh này ở chỗ này đều cảm thấy một phần áp lực thật lớn, điều này làm cho bọn họ cảm thấy rất không thoải mái. 

 Đông đảo cường giả dĩ nhiên không ai dám lại ở tại chỗ này, đều chuẩn bị rời đi. 

 \- Côn Đế! 

 Đúng lúc này, một giọng nói đè nén phẫn nộ vang lên. 

 Khu vực phía dưới, Diệp Tinh ôm Lâm Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn về phía ông ta, lúc này ánh mắt Diệp Tinh phiếm đỏ, trong mắt rõ ràng có vẻ cừu hận: "Chuyện hôm nay Diệp Tinh ta nhất định nhớ kỹ." 

 "Ồ? Muốn tìm ta báo thù?" Nghe vậy, Côn Đế lại lạnh nhạt cười. 

 Ông ta chính là cường giả Đế Cảnh cường đại, xác suất Diệp Tinh đột phá tới Đế Cảnh có lẽ cũng không tới một phần mười ngàn. 

 Cho dù Diệp Tinh tương lai cũng có thể đột phá đến Đế Cảnh, vậy thực lực cũng tương đương với ông ta mà thôi, muốn đối phó ông ta sao? Không khác gì nói chuyện viển vông. 

 "Ta chờ đó." Ông ta lạnh nhạt cười nói, sau đó trực tiếp rời đi. 

 Đối với Diệp Tinh, ông ta căn bản cũng không thèm để ý, trừ phi Diệp Tinh tương lai có thể trưởng thành đến cấp độ như Hạo Đế còn có thể. 

 Nhưng điều này có thể xảy ra không? 

 Nếu là thật sự có uy hiếp đối với ông ta, vậy gương Vận Mệnh cũng sẽ không thể không biểu hiện ra cái gì. 

 "Đi thôi." 

 "Chuyến đi Hư Thần Tông lần này lại xảy ra nhiều biến cố như vậy." 

 "Lâm Tiểu Ngư triển lộ ra thực lực ngập trời, năng lượng căn nguyên của bốn sinh mệnh Tai Ách, Hạo Đế trở về, trên người Diệp Tinh có đỉnh Thôn Phệ xếp thứ bảy bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn..." 

 "Hiện tại hết thảy đã chấm dứt, thế nhưng đỉnh Thôn Phệ trong tay Diệp Tinh có lẽ tất cả cường giả đều sẽ có suy nghĩ muốn chiếm được nó." 

 Từng vị cường giả rời đi, bọn họ trước khi đi còn nhìn Diệp Tinh một cái. 

 Cho dù trong tay Diệp Tinh có bảo vật cường đại này, thế nhưng bọn họ cũng không có khả năng ra tay cướp đoạt. 

 Không chỉ Côn Đế, các cường giả khác cũng nhanh chóng rời đi, trong nháy mắt, cường giả chung quanh điện thứ chín đều chỉ còn lại người trong Hư Thần Tông. 

 Diệp Tinh nhẹ nhàng ôm Lâm Tiểu Ngư, không dám dùng sức chút nào. Hắn có thể cảm giác được Lâm Tiểu Ngư hiện tại là bởi vì hao tổn quá lớn, thân thể yếu phảng phất giống như bông, một trận gió thổi tới đều có thể tiêu tán. 

 "Cảm ơn Hạo Đế." Nhìn về phía người đàn ông mặc áo giáp màu vàng dữ tợn bên cạnh, Diệp Tinh trịnh trọng cảm ơn nói. 

 Nếu không phải Hạo Đế trở về, hiện tại còn không biết sẽ là tình huống gì. 

 "Không biết tương lai mình có thể đạt tới cấp độ Hạo Đế hay không?" Lúc này Diệp Tinh không nhịn được nghĩ trong lòng. 

 Trước đây ý kiến của hắn căn bản không có bất kỳ kẻ nào để ý, thậm chí những cường giả Thế Giới Cảnh, cường giả Đế Cảnh kia trực tiếp ra tay, thậm chí Côn Đế còn trực tiếp miểu sát hắn. 

 Sau khi Hạo Đế đến đây, đám người Côn Đế nhất thời không dám có bất kỳ động tác động thủ gì, Côn Đế thậm chí chủ động đưa lên bồi thường. 

 Đây chính là chỗ tốt của thực lực cường đại, nếu thực lực của hắn có thể đạt tới cấp độ Hạo Đế, Côn Đế tuyệt đối không dám làm như vậy. 

 "Không có việc gì." Hạo Đế nhìn về phía Diệp Tinh, trên mặt lại lộ ra một tia tươi cười. 

 Xoẹt... 

 Áo giáp màu vàng trên người anh ta lại là dao động một trận, sau đó lại hóa thành một con tiểu thú màu vàng. Sau khi tiểu thú này xuất hiện, liền đứng ở bên cạnh Hạo Đế, ánh mắt tò mò nhìn về phía Diệp Tinh. 

 "Áo giáp? Tiểu thú màu vàng?" 

 Nhìn tình cảnh trước mắt, Diệp Tinh sửng sốt. 

 Nếu là ở trên trái đất, có lẽ cũng không có ai hoài nghi. Nhưng hơn trăm ngàn vũ trụ có vô số cường giả, cường giả có đặc điểm giống như của người trái đất thì vẫn còn rất nhiều. 

 "Diệp Tinh, tự giới thiệu một chút, ta tên là Chu Hạo." Hạo Đế nhìn về phía Diệp Tinh, trên mặt mang theo một tia tươi cười nói. 

 "Chu Hạo?" Diệp Tinh yên lặng đọc cái tên này trong lòng. 

 Không biết như thế nào, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình tựa hồ cảm thấy có chút quen thuộc với thanh niên trước mắt, kiếp trước, kiếp này của hắn tuyệt đối chưa từng gặp qua Hạo Đế, một tia cảm giác quen thuộc này không biết từ nơi nào mà đến.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv