Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 167: Sinh vật thần thoại



Đúng lúc Diệp Tinh đang suy nghĩ, bỗng nhiên bọ cánh cứng trên mặt đất không ngừng kêu lên, Diệp Tinh cúi đầu nhìn, trong mắt hắn lập tức lộ ra một tia kinh ngạc.

Lúc này trên mặt đất có một vật thể trạng thái rắn màu vàng, rơi rụng đầy trên mặt đất.

“Linh thạch? Vậy mà ở đây lại xuất hiện linh thạch?” sau khi khiếp sợ, trên mặt Diệp Tinh lại lộ ra vẻ vui mừng.

Khắp nơi đều là linh thạch rơi đầy đất, từng cỗ linh lực nồng đậm không ngừng phát ra.

Không hề có bất cứ điều gì do dự, Diệp Tinh nhanh chóng nhặt một viên lên.

“Nồng độ của viên tinh thạch này so với tinh thạc mình tìm được ở núi Trường Bạch còn nồng đậm hơn nhiều.” Trong lòng Diệp Tinh vui mừng.

“Vừa nãy không có linh thạch xuất hiện, bởi vì vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện mới hình thành, lẽ nào linh thạch này do linh khí nồng đậm trong khe nứt không gian thần bí tản ra mới nhưng tụ thành?”

Nghĩ một lát, Diệp Tinh nhanh chóng nghĩ ra nguyên nhân.

Linh thạch chỉ trong tình huống linh lực nồng đậm mới từ từ hình thành, thậm chí có thể hình thành trong nháy mắt khi nơi đó linh lực cực kỳ nồng đậm.

Động tác trong tay hắn không ngừng, liên tục nhặt linh thạch, những viên linh thạch cuối cùng đều bị hắn nhặt hết.

Những linh thạch màu vàng này chỉ có ba mươi viên, thể tích mỗi viên chỉ bằng với quả cầu tròng đường kính ba milimet, linh lực nồng đậm không ngừng tản ra từ trong đó.

“Những linh thạch này cộng lại hiệu quả tuyệt đối mạnh hơn gấp mười lần viên ở núi Trường Bạch!” Diệp Tinh hơi cảm nhận một chút.

Ở núi Trường Bạch là linh lực và đá dung hợp vào nhau mà thành, mà nơi này dường như hoàn toàn là do linh lực ngưng tụ lại.

Diệp Tinh cất những viên linh thạch này đi, trong mắt có một tia khát vọng nhìn hư không trước mắt.

Nếu khe nứt không gian lại xuất hiện một lần nữa, chắc chắn linh lực sẽ lại tản ra.

“Tiểu Hắc, mày có thể tìm được tinh thạch màu tím tiếp không?” ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía bọ cánh cứng màu đen.

Trùng tầm bảo tiểu Hắc lắc đầu.

Cũng phải, những nơi thần bí như vậy cũng không dễ dàng gặp được.” trong lòng Diệp Tinh thầm tiếc nuối.

Nếu như có đủ linh thạch, hắn thậm chí có thể đột phá tới Vương Cảnh trong thời gian ngắn.

Chấn động, vui mừng, đáng tiếc, lúc này rất nhiều loại cảm xúc tụ lại trong lòng hắn.

Lại thăm dò thêm một chút, trừ nơi này, cả ngọn núi Hỗn Nguyên không còn gì kỳ lạ.

“Những động vật lúc trước có dị động chắc có lẽ là vì nguyên nhân ở nơi này.” Diệp Tinh nhìn một vài con thú đang hoảng sợ phía xa.

Có thể là do nơi này xuất hiện chấn động của khe nứt không gian, dẫn tới đám dã thú sợ hãi chạy ra ngoài.

“Nhưng không gian này rốt cuộc xuất hiện như thế nào? Mình tới đây khe nứt liền xuất hiện, là trùng hợp hay là...” Diệp Tinh im lặng.

Suy nghĩ một chút, nhưng Diệp Tinh không có bất cứ manh mối nào hắn cũng không cảm nhận được phía trước có vết nứt nào xuất hiện.

“Trước đây vẫn luôn bận kiếm tiền, giờ đây mọi việc đã xong, khoảng thời gian tiếp theo đi tới mấy vùng núi đó thám hiểm nhiều hơn chút, xem xem có phát hiện gì không!”

Lắc đầu, Diệp Tinh thầm hạ quyết tâm.

Giờ đây hắn phát hiện Trái Đất càng ngày càng trở nên thần bí, trong lòng hắn có rất nhiều đáp án chưa biết.

...

Trong phòng, Diệp Tinh im lặng ngồi khoanh chân, tay hắn nắm một viên đá màu vàng.

Đây là linh thạch..

Vận chuyển Tinh Hỏa Quyết, từng dòng linh lực không ngừng xâm nhập vào cơ thể Diệp Tinh, tụ lại ở phía hạt giống linh lực.

Dưới lượng lớn linh lực, hạt giống linh lực đang chậm rãi to lên.

Việc đầu tiên khi tu luyện là ngưng tụ hạt giống linh lực, liên quan tới mỗi một cảnh giới trước Hoàng Cảnh, hạt giống linh lực càng lớn, năng lực mà bản thân có thể khai triển cũng sẽ càng mạnh.

Một tiếng sau, viên linh thạch đầu tiên hoàn toàn trở nên trong suốt, sau đó hóa thành bột phấn trực tiếp rơi trên mặt đất.

Sau đó, Diệp Tinh tiếp tục hấp thụ linh lực trong viên linh thạch thứ hai.

Rất nhanh thời gian đã trôi qua một ngày.

Lúc này Diệp Tinh đã hấp thụ xong linh lực của viên linh thạch thứ mười ba.

Cuối cùng, viên linh thạch này cũng hóa thành bột phấn.

“Hấp thụ hoàn thành!” Diệp Tinh đứng dậy.

Nhìn cái tủ cách đó không xa, hắn khống chế linh lực, sau đó từ từ nhấc cái tủ này lên.

“Cảnh giới Thức Tỉnh tiến bộ hơn rất nhiều, thậm chí vượt qua một nửa, hiện giờ mình khống chế vật thể đơn giản chắc không còn áp lực nữa?”

Trên mặt Diệp Tinh xuất hiện một tia vui mừng, hắn nhìn tờ giấy trên tủ.

Vù!

Tâm niệm động một cái, tờ giấy trực tiếp bay tới trước mặt hắn.

Sau đó tờ giấy này lại giống như phi đao bay ra ngoài, trực tiếp cắm vào tủ.

Cảnh giới Thức Tỉnh, khống chế một cành cây cũng có thể dễ dàng giết người! Hiện giờ Diệp Tinh đã có thể dễ dàng làm được.

Thực tế, cho dù có linh thạch, người khác cũng không thể không kiêng nể gì mà tu luyện như vậy, bởi vì rất dễ dàng gặp họa, có điều Diệp Tinh đã sớm có kinh nghiệm, không có gì phải lo lắng.

“Hiện giờ vẫn còn thời gian hơn một năm, không biết còn có thể gặp được cơ duyên không, tăng thực lực của bản thân lên Hoàng Cảnh?” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv