“Tộc lão Côn Ngọc thì tộc lão Lâm Mặc đánh lui!”
“Sao có thể như vậy được? Tộc lão Côn Ngọc nắm giữ hai đại đạo, chẳng lẽ tộc lão Lâm Mặc cũng nắm giữ hai cái sao?”
Các thành viên Huyễn tộc nhìn thấy tình hình chiến đấu thì đều kinh ngạc vô cùng.
Diệp Tinh lại có thể đánh lui được Côn Ngọc!
“Tỷ, Lâm Mặc đại nhân lợi hại quá!” Thanh niên nắm chặt bàn tay, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Không chỉ bọn họ, nhóm người Nguyên Nha nhìn thấy tình hình chiến đấu thì cũng khiếp sợ không kém.
“Côn Ngọc không địch lại được Lâm Mặc, dường như đã bị áp chế hoàn toàn.”
“Mắt thời không thực sự quá mạnh mẽ, hoàn toàn vượt qua giới hạn Đại đạo chi chủ cấp một!”
Dựa vào Mắt thời không, đại đạo chi chủ cấp hai Côn Ngọc hoàn toàn không đấu lại được Diệp Tinh.
“Ầm!”
Sau khi đánh lui Côn Ngọc, bóng dáng Diệp Tinh lại khẽ lóe lên. Hắn nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Côn Ngọc, đấm một quyền, Côn Ngọc lại tiếp tục bị đánh bay.
“Ầm!” “Ầm!”
Trước mặt mọi người, Côn Ngọc giống như bao cát bị Diệp Tinh đánh tới đánh lui, hoàn toàn bị nghiền ép!
“Ha ha, không hổ là Mắt thời không!” Sau vài lần va chạm, Côn Ngọc trực tiếp bị đánh bay, nhưng ông ta lại không tức giận chút nào.
“Lâm Mặc, ta cũng nắm giữ thiên phú Huyễn yên, ngươi chuẩn bị sẵn sàng.”
Côn Ngọc cười to.
Bùm!
Một làn sóng dao động kỳ lạ xuất hiện xung quanh ông ta, bắt đầu lan nhanh về bốn phía, hư không rung động, dường như đang bị khống chế.
Côn Ngọc cũng đón nhận truyền thừa Huyễn yên nguyên vẹn.
“Tranh đoạt khống chế hư không?” Diệp Tinh nghĩ thầm.
Bùm!
Hư không run rẩy, sau đó bắt đầu ngưng tụ lại thành một con mắt màu tím.
Vút vút...
Bọn truyen.Full.vn và truyen.Full. com, truyenfull.com ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Cùng với con mắt màu tím ngưng tụ, hư không lập tức trở nên yên tĩnh, mọi thứ đều tĩnh lặng, thậm chí cả Côn Ngọc cũng không nhúc nhích được.
Cùng với con mắt màu tím ngưng tụ, hư không lập tức trở nên yên tĩnh, mọi thứ đều tĩnh lặng, thậm chí cả Côn Ngọc cũng không nhúc nhích được.
“Côn Ngọc đã bị thời không trói buộc hoàn toàn!”
“Trời ạ, đại đạo chi chủ cấp hai mà cũng không chống lại được!”
Gương mặt đạo chủ Tân Việt và những người khác đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Sau khi trói buộc được đạo chủ Côn Ngọc, Diệp Tinh cũng không ra tay mà yên lặng chờ đợi.
Vù vù...
Không tới một giây, đạo chủ Côn Ngọc đã khôi phục lại được như bình thường.
“Không hổ là Mắt thời không.” Đạo chủ Côn Ngọc cũng không ra tay, ông ta không nhịn được thở dài.
“Côn Ngọc, Lâm Mặc.” Mấy vị cường giả đều bay tới bên này.
“Ha ha, Côn Ngọc, trong trận chiến này, ngươi đã hoàn toàn bị Lâm Mặc nghiền ép.” Đạo chủ Tân Việt cười to.
Côn Ngọc lắc đầu thở dài: “Mắt thời không quá biến thái, không chỉ khiến thời gian dừng lại mà còn trói buộc thời không. Ta cảm thấy bất kỳ một Đại đạo chi chủ cấp hai nào cũng sẽ bị trói buộc mà thôi.”
Một Đại đạo chi chủ cấp một khi thi triển Mắt thời không lại có thể trói buộc hoàn toàn một Đại đạo chi chủ cấp hai, đây quả là một kỳ tích!
Cho dù không trói buộc được thì dưới sự ảnh hưởng của Mắt thời không, thực lực tổng thể cũng bị hạn chế rất nhiều.
“Ha ha, đây là một chuyện tốt đối với Huyễn tộc chúng ta.” Đạo chủ Tân Việt tươi cười.
Bọn họ cũng biết Mắt thời không cường đại như thế nào.
Lão giả Nguyên Nha nhìn đám người, mỉm cười nói: “Tốt lắm, sự việc truyền thừa kết thúc rồi. Những chuyện liên quan đến Lâm Mặc, nhất là Mắt thời không không được truyền ra bên ngoài, nói không chừng sẽ thu hút sự chú ý của cường giả Ma tộc.”
“Hiểu.”
Nghe vậy, đạo chủ Côn Ngọc, đạo chủ Tân Việt và những người khác đều vội vàng gật đầu.
Nói đến Ma tộc, trong mắt tất cả đều hiện lên vẻ căm hận.
Ban đầu, chính vì Ma tộc đột nhiên ra tay mà gần như xóa sổ Huyễn tộc của bọn họ.
“Mọi người cũng rời đi thôi, đừng tập trung lại một chỗ như thế này.” Nguyên Nha mỉm cười: “Lâm Mặc, ngươi đi theo ta.”
Nói xong, ông ta vung tay phải lên, mang Diệp Tinh đến một nơi.
...
Trong đại điện to lớn lúc này chỉ có Nguyên Nha và Diệp Tinh.
“Lâm Mặc, ta rất hài lòng với kết quả lần truyền thừa này.” Nguyên Nha nhìn Diệp Tinh, mỉm cười gật đầu.
Bây giờ ông ta vô cùng hài lòng với Diệp Tinh, thiên phú tu luyện mạnh mẽ, thiên phú Huyễn yên cũng mạnh mẽ, Diệp Tinh chính là thiên tài của Huyễn tộc bọn họ!
“Khụ khụ...” Ông ta vừa nói xong thì ho kịch liệt.
“Nguyên Nha...” Diệp Tinh tiến lên, muốn nói điều gì.
Nguyên Nha khoát tay một cái: “Bệnh cũ thôi.”
Trên thực tế, lần trước đối đầu cùng năm đại đạo chi chủ cấp hai đã tiêu hao quá nhiều tinh lực của ông ta, bây giờ lực sinh mệnh của Nguyên Nha đã rất suy yếu.
Diệp Tinh im lặng, không biết nên nói gì để an ủi Nguyên Nha.
“Ta vốn luôn cảm thấy Huyễn tộc rất khó hưng thịnh trở lại. Chờ khi ta chết, có khi Huyễn tộc thậm chí còn chẳng có nổi một Đại đạo chi chủ cấp ba nào.”
Lão giả Nguyên Nha không quan tâm đến thương tích của mình, tươi cười nhìn Diệp Tinh: “Nhưng ông trời không quên Huyễn tộc chúng ta, lại để cho ta được gặp ngươi vào những giây phút cuối cùng.”
“Mấy chục ngàn năm đã đạt tới cảnh giới Đại đạo chi chủ, trong hồ truyền thừa lại có được Mắt thời không. Lâm Mặc, tiềm lực của ngươi rất lớn, tương lai thậm chí còn có hi vọng đạt tới Thánh hoàng vũ trụ!”
Ánh mắt Nguyên Nha lấp lánh ánh sáng, Thánh hoàng vũ trụ là khát vọng lớn nhất của ông ta, sau bao nhiêu thời gian, cuối cùng cũng nhìn thấy được một tia hi vọng.
“Thánh hoàng vũ trụ sao?” Diệp Tinh trầm ngâm.
Đây cũng là mục tiêu của hắn.
Ánh sáng trong mắt biến mất, Nguyên Nha khôi phục lại vẻ bình tĩnh, mỉm cười nhìn Diệp Tinh: “Lâm Mặc, ta đưa ngươi tới nơi này là có một chuyện quan trọng.”
Diệp Tinh không nói gì, yên lặng lắng nghe.