Trong khi Diệp Thanh và Chu Vũ Nhiên vẫn đang "trò chuyện" với nhau thì ở bên kia, nhóm người Hồng Nguyên Sinh đã lên chiếc Toyota Alphard định quay trở về gia trạch của Hồng Gia.
Ba người trong xe, Hưng Mạc lái xe chạy trên đường, xung quanh có vài người qua lại, dòng xe qua lại không quá tấp nập cũng là do đây không phải đường chính nên Hưng Mạc lái xe có hơi nhanh hơn bình thường.
Ngay lúc này, Hồng Uyển Nhi quay sang hỏi Hồng Nguyên Sinh về chuyện của Diệp Thanh.
"Gia gia, tại sao gia gia lại tin thằng nhóc đó, dù cho hắn có nói thật đi chăng nữa nhưng nhất thiết gì chúng ta phải làm giao dịch với hắn, dù cho cháu không đánh lại hắn thì chỉ cần kêu tiểu Mạc đánh cho hắn một trận là được rồi."
Thấy cháu gái mình như vậy, Hồng Nguyên Sinh cũng khổ tâm, nhân sinh kị nhất là bị mù, không phải theo nghĩa đen mà theo nghĩa bóng, thời điểm nhìn sai một điểm tuyệt sẽ dẫn đến vạn kiếp bất phục, thấy vậy lão cũng chỉ có thể giải thích đôi lời:
"Uyển Nhi, không phải gia gia không muốn giao dịch, mà không thể không giao dịch được, một nửa phương thuốc này vốn không tầm thường, dù cho một nửa thôi cũng đủ khiến một người tập võ cũng đủ bước vào Nội Kình chỉ chưa đến 2 năm, con thử nghĩ xem, một người tập võ ít nhất cần 10 năm mới có thể bước vào Nội Kình, cần 20 năm bước vào Ngoại Kình, muốn đạt đến Tông Sư ít nhất cần phải mất hơn 40 năm tập võ từ nhỏ cho đến lớn."
Không đợi Hồng Uyển Nhi phản bác tiếp, Hồng Nguyên Sinh lại tiếp tục giảng giải.
"Năm nay ta sắp 70 tuổi, mà chỉ mới bước vào Nội Kình đỉnh phong, tư chất ta có hạn nên chỉ có thể đi đến đó, trong khi đó, đối mặt với thiếu niên Diệp Thanh trước mắt, ta cảm thấy áp lực cực lớn, thực lực tuyệt đối không phải là Nội Kình, chí ít cũng là Ngoại Kình, người bồi dưỡng ra một thiếu niên trẻ tuổi như vậy rất có thể là một vị Tông Sư hoặc Đại Tông Sư trong truyền thuyết."
Hồng Nguyên Sinh chỉ mới giải thích đến đây thôi đã khiến cả hai người Hồng Uyển Nhi và Hưng Mạc tê cả da đầu.
Một Tông Sư hoặc có thể là Đại Tông Sư bồi dưỡng ra một thiếu niên nhìn chưa tới 16 tuổi bước vào Ngoại Kình, nó phải khủng đến cỡ nào, tư chất cao đến cỡ nào mới có thể tu luyện nhanh như vậy.
Đó là những gì mà cả hai người thoáng qua, lúc này, tâm trạng của Hồng Uyển Nhi và Hưng Mạc rối bời cả lên.
"Vậy lúc đó thằng nhóc đó chỉ cần một ngón tay cũng đã đủ mạt sát cháu rồi đúng không gia gia ?."
Hồng Uyển Nhi trong lúc thấp thỏm lo âu quay sang hỏi Hồng Nguyên Sinh.
Thấy thế, Hồng Nguyên Sinh chỉ có thể đáp lời khuyên nhủ cháu mình một cái:
"Đừng lo Uyển Nhi, ta nhìn thấy Diệp Thanh tiểu huynh đệ cũng biết nặng nhẹ, chắc không đến mức sẽ cáo thưa với tông môn ẩn thế sau lưng hắn đâu, nếu xảy ra chuyện thì dù cho ta có liều cái mạng già này cũng phải bảo vệ cháu."
Vừa dứt lời, Hồng Nguyên Sinh lại quay đầu về phía trước, nói vài lời với Hưng Mạc vài câu.
"Lúc quay về, huy động năng lực của gia tộc, điều tra trước thân thế của Diệp Thanh, tìm hiểu thật kĩ xem, nếu Diệp Thanh tiểu huynh đệ đã nói chúng ta cứ thoải mái điều tra thân phận hắn thì cứ điều tra, nếu hắn đã không lo thì chúng ta cũng không lo, nhớ điều ra kĩ càng, hiểu chưa ?."
Hưng Mạc thấy lão gia phân phó đôi lời, y cũng đáp lại với giọng điệu nghiêm nghị "Vâng" một tiếng.
...
Trong thời gian nhóm người Hồng Nguyên Sinh đang lên xe quay về gia trạch thì ở một bên này, Diệp Thanh và Chu Vũ Nhiên cả hai người cũng đã về khu chung cư, Diệp Thanh thì về nhà mình còn Chu Vũ Nhiên cũng về nhà của bản thân.
Nói vài ba câu, Chu Vũ Nhiên chào tạm biệt với Diệp Thanh rồi vào nhà, Diệp Thanh cũng tương tự nhưng trong lòng hắn cảm thấy kinh tởm với cái kiểu giả bộ của Chu Vũ Nhiên.
'Đúng là kịch vui, diễn xuất cỡ này cũng với cái khuôn mặt đó thì kiểu gì ở Tu Chân Giới cũng có khối thằng ngu làm theo lời ả ta để rồi bản thân bị giết từ lúc nào không hay.'
Diệp Thanh vừa mở cửa nhà vừa suy nghĩ, hiện tại mà nói hắn vẫn chưa biết được cảnh giới võ đạo trong cái đại lục này phân chia ra sao, cấp độ ra sao, có tồn tại giống với tiểu thuyết hay không nhưng chắc chắn sẽ không có sự thay đổi nhiều, chí ít cảnh giới của võ đạo ít nhất phải là Tông Sư chi cảnh.
Diệp Thanh vừa mở cửa ra thì bên trong lại vang vọng lên tiếng của Diệp Linh:
"Về rồi à con, sắp đến bữa trưa rồi đó, mau rửa tay rồi chuẩn bị đi."
Thấy vậy Diệp Thanh cũng đáp "Dạ" một tiếng rồi vô bếp phụ mẹ một tay.
Chuẩn bị một lúc cuối cùng cũng đến giữa trưa, cả hai người bắt đầu dùng bữa trưa, cả hai mẹ nói nói chuyện phiếm một chút, chủ đề nói chuyện cực nhiều nhưng chung quy vẫn quay vào việc học.
Dù cho Diệp Thanh hắn có học khá thì mẹ của hắn vẫn muốn hắn học tốt hơn nhưng cũng đừng có dồn nén quá nhiều, miễn sao có thể vượt qua được học lực hiện tại của bản thân là được để khi nào tốt nghiệp cấp ba thì ít nhất cũng có thể thi đỗ vào một trường đại học có danh tiếng cao.
Sau bữa trưa, Diệp Thanh lại tiếp tục chạy lên phòng của mình, Diệp Linh thấy hôm nay con trai mình có điều khác thường.
'Thường ngày không phải cứ cuối tuần là nó lại chạy ra ngoài chơi sao, sao hôm nay lại bắt đầu trốn trong phòng rồi.'
Hành vi này của con trai khiến Diệp Linh cảm thấy có điều kì lạ, dù sao Diệp Thanh cũng là từ trong tay nàng lớn lên suốt 14 năm, không ai hiểu tính con trai hơn mẹ cả nên sự thay đổi này của Diệp Thanh khiến Diệp Linh cảm thấy nghi hoặc.
Ngay khi vừa vào phòng, Diệp Thanh lập tức nhập tĩnh, giờ hắn đã Dẫn Khí Cảnh tam tầng sơ kì, hắn cũng nên tìm một cuốn công pháp nào đó có sức chiến đấu cực lớn.
Trong não hải, Diệp Thanh lại trôi lơ lửng giữa muôn vàn cuốn công pháp, lại đắn đo khi tìm một cuốn công pháp nào đó.
'Giờ ta chẳng có thanh kiếm nào nên chắc cũng chẳng thể tìm kiếm quyết được, chắc có thể tìm đại một cuốn công pháp nào đó thôi.'
Vừa lơ lửng vừa suy nghĩ, đột nhiên Diệp Thanh thấy được một cuốn công pháp đặc biệt , cuốn này vừa có thể tôi luyện nhục nhân cũng có thể xuất ra quyền cước với lực đạo cực lớn nhưng chung quy quyển này cũng không hoàn toàn là công pháp luyện thể.
"Đây là 【Man Ngưu Chi Lực】, mỗi một quyền xuất ra tương xứng với 1 con ngưu, phân chia cửu tầng, cửu ngưu hội tụ thì một quyền đủ đánh tan nhục thể lẫn hồn phách của đối phương trong một tích tắc."
Vừa thấy được quyển này, hắn lại nhớ lại trong điển tịch có một tiền bối từng tu luyện loại lực lượng này, chỉ với một quyền cũng đủ mạt sát hết thảy chúng tu sĩ lẫn tiên nhân.
"Được, vậy chọn cái này đi, chí ít cũng đỡ phải đi tìm bảo thạch rồi luyện chế một thanh kiếm chỉ để học kiếm quyết, cứ tạm tu luyện cuốn này đến viên mãn đã rồi học kiếm quyết sau."
Nói xong, Diệp Thanh trực tiếp học 【Man Ngưu Chi Lực】, trực tiếp nhập môn 【Man Ngưu Chi Lực】sơ kì, sức lực bằng với một con man ngưu, một quyền cũng đủ mạt sát Dẫn Khí Cảnh tam tầng hậu kì.