Cuộc sống đâu đâu cũng có kinh hỉ, đương nhiên cũng có thể là kinh hách ( sợ hãi).
Mất đi trinh tiết, mất đi công việc, Hàn Hiểu ở trong nhà buồn bực đến nội thương, nhìn chữ số trên thẻ nhận dạng càng ngày càng nhỏ, vô cùng đau lòng, để dành chút tiền này dễ dàng sao? Năm năm mới để dành được nhiêu đây, bị thương liền mất đi một nữa, vốn tưởng rằng mua chút thuốc về nhà thoa, ngủ một giấc, vài ngày sau liền tốt, ai mà ngờ ngày hôm sau cậu liền sốt cao, ngày hôm sau nữa, cái nơi bị chà đạp kịch liệt ở phía dưới bắt đầu nhiễm trùng, còn chảy ra nước mủ, khiến cho cậu không thể không vác cái thân tàn ma dại đi khám bác sĩ, trong ánh mắt ám muội của bác sĩ, tiền của cậu nhanh chóng chảy ra như nước. Ôi! Ôi! Hàn Hiểu cảm thấy lòng của cậu đau lại rồi.
Vết thương vừa tốt, Hàn Hiểu liền bắt đầu đi tìm công việc, lúc này đây vận khí của cậu thật không tồi, nhanh chóng tìm được một công việc mới.
Nhiều lúc Hàn Hiểu còn nghi ngờ mình xuyên đến không phải là tinh cầu ngoài hành tinh, mà là địa cầu trong tương lai, người của tinh cầu này ngoại trừ việc sống lâu hơn người địa cầu thì kết cấu sinh lí, những hoạt động ngày thường, quan niệm yêu đương, v…v… đều giống như người địa cầu, công việc mới mà cậu vừa tìm được là nhân viên bán hoa kiêm đưa hoa cho khách hàng của một tiệm hoa.
Tác dụng của hoa tươi ở tinh cầu này giống như ở Địa Cầu: trang trí hoặc là theo đuổi người yêu ( người yêu đây bao gồm cả đồng giới và khác giới). Tuy rằng công việc này hơi cực một chút, nhưng mà tiền lương rất được, có khi gặp được khách hàng hào phóng còn có thể có cả tiền boa, thời gian thì cũng chỉ đến gần tối, như vậy thì có thể làm những việc ngoài giờ vào buổi tối, đền bù lại túi tiền đã bị mòn rút một cách nghiêm trọng, cái quan trọng nhất chính là bà chủ tiệm hoa là một người vô cùng ngay thẳng tốt bụng, cô ấy rất quan tâm Hàn Hiểu còn nhỏ tuổi.
Sáng sớm, Hàn Hiểu đứng đợi xe ở trạm xe điện công cộng gần nhà, sau khi cái việc lần trước xảy ra, cậu rút ra được một kinh nghiệm xương máu, quyết định tiền không nên tiết kiệm thì không tiết kiệm, mấy phút sau xe đến, Hàn Hiểu liền lên xe.
Không lâu sau thì có một người mẹ trẻ tuổi cùng đứa con của mình lên xe ngồi ở ngay phía trước cậu, đứa trẻ đang gặm một miếng thịt chiên vô cùng thơm ngon, mùi thịt đậm đà từ phía trước truyền tới, Hàn Hiểu ngửi thấy mùi thịt liền buồn nôn, gần đây không biết bị cái gì, trước đây mỗi khi ngửi thấy mùi thịt thì rất thèm, bản thân phải tốn rất nhiều công sức mới đè xuống cái ý nghĩ đi mua một miếng **, nhưng gần đây cứ thấy thịt là cậu chán ghét, ngửi thấy mùi thịt liền buồn nôn, ngay cả mình cũng cảm thấy mình kì lạ làm sao, nhưng mà suy nghĩ lại, nếu như không muốn ăn, thì không cần đấu tranh với chính mình, không cần nhìn người khác ăn mà thấy thèm, như vậy thì sẽ chi tiêu ít đi, chuyện tốt nha! Hàn Hiểu liền tươi cười rạng rỡ!
Xem ra bệnh keo kiệt của đồng chí Hàn Hiểu cho dù có sống hai đời cũng không thay đổi được.
Đến trạm, Hàn Hiểu xuống xe đi bộ mấy phút liền đến “ Tiệm hoa của tiểu thư Hanna”, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, bà chủ Hanna đã ở trong tiệm thu dọn hao rồi.
“ Chào buổi sáng, chị Hanna.”
“ Chào buổi sáng! Hàn Hiểu!” Hanna mỉm cười trả lời
Chào hỏi xong Hàn Hiểu lập tức tiến lên giúp Hanna thu dọn những bó hoa vẫn chưa được trang trí, làm xong mọi thứ chuẩn bị công việc, 8h30 tiệm hoa bắt đầu mở cửa.
“ Chị Hanna, hôm nay có bó hoa nào cần đưa đi không?” Hàn Hiểu đứng ở trong quầy hỏi
“ Có không ít! Nhưng mà bên trong có 100 đóa hoa Hợp Hoan đỏ gửi cho tiểu thư Mary ở phòng 5008 của khách sạn Na Suoya yêu cầu phải đưa trước 10h.”
“ Ân! Em biết rồi, chị yên tâm, em nhất định sẽ đưa tới đúng giờ!”
“ Những đoá hoa khác cần giao chị đã ghi vào trong máy tính của quầy rồi.”
“ A! Em biết rồi, chị Hanna.” Hàn Hiểu mở máy tính trước mặt, lựa chọn sổ ghi chép, nhìn nội dung đầy tỉ mỉ.
Trong tay Hanna nắm một bó lớn hoa Hợp Hoan nhìn Hàn Hiểu đang nhăn mày: “ Hàn Hiểu, sắc mặt của em không tốt, có phải vẫn chưa ăn sáng không?” Hàn Hiểu gãi đầu cười ngây ngô hai cái.
Hanna bất đắc dĩ mà lắc đầu, cầm một bịch bánh bích quy lấy từ trong ngăn kéo của quầy hàng, nói: “ Em ăn cái này chống đói trước, chị hôm nay có mang món mà em thích nhất, sau khi em gửi hoa cho Mary tiểu thư xong, chúng ta cùng nhau ăn trưa.”
“ Vậy làm sao được, em làm phiền chị nhiều quá rồi!” Hàn Hiểu vội vàng từ chối nói
“ Có gì mà phiền với không phiền, đã sớm nói với em rồi, không được nói những lời này với chị, nhanh ăn đi, ăn xong rồi thì đi đưa hoa.” Hanna nói xong liền quay người đi bắt đầu bận rộn.
“ Cảm ơn.” Hàn Hiểu cảm kích nhìn Hanna mấy lần, cậu luôn cảm nhận được sự ấm áp từ trên người Hanan, cầm bánh bích quy, cậu nghĩ cho dù bắt cậu đổi nó với bất kì thứ gì cậu cũng không bằng lòng.
Nhanh chóng ăn xong bánh bích quy, cầm lấy chìa khóa xe điện loại nhỏ chỉ dành cho một người ở trên quầy hàng, cái này là do cửa hàng chuẩn bị cho nhân viên, cẩn thận cầm bó hoa Hợp Hoan màu đỏ: “ Chị Hanna, em đi đưa hoa đây.”
Hanna đưa lưng về phái cậu vẫn tay nói: “ Ân! Đi đi!”
Đi đến khách sạn Na Suoya, đúng giờ đưa hoa đến tay Mary tiểu thư, Mary tiểu thư rất rộng lượng boa cho cậu 50 Narup, ánh mắt cao hứng của Hàn Hiểu đều híp lại, bước chân vui sướng mà quay trở về, cậu thậm chí còn không có chú ý đến phía trước có một người đàn ông đi vào trong đột nhiên dừng lại nhìn cậu, anh ta hít mũi một cái khi Hàn Hiểu đi thoáng qua, bỗng nhiên trên mặt xuất hiện một nụ cười quỷ dị.
Hàn Hiểu trôi qua những ngày tháng hết sức thoải mái mà không biết rằng nguy hiểm đang từng bước đi về phiá cậu.
Tòa thành Công tước Akasi.
“Này! Akasi.” Lời mở đầu như bình thường, tác phong của Hầu tước Lukenaer không đứng đắn chút nào.
Công tước Akasi nhìn anh ta, hai hàng lông mày thon dài trên khuôn mặt nhíu lại thật chặt, tròng mắt màu đỏ bắn ra ánh sáng nghiêm nghị: “Lukenaer, cậu tốt nhất giải thích hợp lí cho tôi chuyện xảy ra trong buổi tiệc của Ida trưởng lão.”
“ A! Buổi tiệc của Ida trưởng lão xảy ra chuyện gì sao?” Vẻ mặt Hầu tước Lukenaer đầy vô tội “ Tôi không biết gì cả.”
“ Được, cậu giỏi lắm, cậu hoàn toàn không biết, đúng không?” Akasi vô cùng tức giận nhưng lại lộ ra một nụ cười đầy mị hoặc, ánh mắt càng ngày càng sắc sảo
Lukenaer đột nhiên cảm thấy khắp người đều lạnh lẽo, mỗi lần Akasi cười như vậy thì sau đó chắc chắn không phải là chuyện tốt lành gì.
“Trưởng đoàn thi hành của tinh cầu Kaka đoạn thời gian trước bởi vì tuổi già sức yếu đã xin Đế Quốc được quay trở lại tinh cầu Landis dưỡng lão, tôi thấy cậu rất phù hợp với vị trí đó.”
“ Đừng có ác độc như vậy chứ!” quả nhiên không có chuyện gì tốt! Tinh cầu Kaka là tinh cầu khoáng sản, ở phía trên ngoại trừ khoáng sản ra thì không có một cọng cỏ, không có rượu tốt, không có đồ ăn ngon, đương nhiên cũng không có mĩ nữ, như vậy thì Lukenaer làm sao có thể sống được chứ!
Nụ cười của Akasi càng thêm rực rỡ, “ Tôi đang đợi cậu giải thích,” Anh nói đầy dịu dàng
“ Vậy được rồi!” Lukenaer nhún vai, “ Trong buổi tiệc lần trước, tôi vô ý nói với trưởng lão Ida chuyện cậu chưa bao giờ dùng mê tình, kết quả chính là như vậy.” Mê tình là một loại thuốc mạnh, nhưng mà nó chỉ có tác dụng một lần với quý tộc, thể chất quý tộc cường hãn, hệ thống miễn dịch mạnh mẽ, rất ít thuốc có thể có tác dụng với bọn họ, mê tình là một trong số ít đó.
“A! Trong lúc vô ý? Cậu không có động tay động chân gì ở trong đó sao?” Akasi nhíu mày lại
“ Ách! Cũng coi như là có đi! Chuyện cậu chưa dùng qua mê tình sớm muộn gì đoàn trưởng lão cũng tra ra thôi, còn hơn để sau này bọn họ làm cho mọi việc càng thêm lớn hơn, còn không bằng bây giờ để bọn họ bộc phát trong phạm vi có thể khống chế được, như vậy đối với cậu cũng an toàn hơn. ” Ánh mắt Lukenaer âm trầm nói
‘‘ Cậu không cảm thấy cậu nên thương lượng trước với tôi sao ?’’
‘‘ Tôi thương lượng với cậu, cậu sẽ phối hợp sao ?’’
‘‘ Sẽ không.’’
“ Vậy tôi vì sao phải thương lượng với cậu !”
“…….” Hàm răng Akasi lại bắt đầu cắn chặt
“ A, đúng rồi, hôm nay tôi tìm cậu là bởi vì tôi phát hiện một việc vô cùng thú vị, Akasi, tôi chưa từng nghĩ đến cậu lại thích những đứa trẻ chưa trưởng thành, thảo nào buổi tiệc của trưởng lão cậu không thích tham gia, thì ra là bên trong không có người phù hợp với yêu cầu của cậu. ” Lukenaer cười mập mờ nói
Khuôn mặt Akasi trong chốc lát liền đen lại, “ Tôi hoàn toàn không thể nghe hiểu cậu đang nói cái gì. ”
“ Cậu dám cam đoan cậu không có gặp qua một cậu bé tóc đen con ngươi màu tím cao khoảng 1m6 mấy đó?!” Lukenaer nhìn anh hỏi
Nghe xong câu này trong đầu Akasi liền hiện lên một khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt cố chịu đựng đau nhức, anh thở dài một hơi hỏi: “ Làm sao cậu biết?”
“ Ha, ha, cậu cậu cuối cùng cũng thừa nhận rồi! Hôm qua tôi đến khách sạn Na Suoya để gặp một vị mĩ nữ mà tôi mới quen, ở trên hành lang, trên người tiểu khả ái tỏa ra mùi vị của cậu, trong vòng 10 bước đều có thể ngửi được.”
“Không có khả năng.” Akasi ngay lập tức trả lời, thông thường mà nói, quý tộc cùng người phát sinh quan hệ, mùi sẽ lưu lại trên người bên kia nhiều lắm là một đến hai ngày( mùi này chỉ có quý tộc mới có thể ngửi được), chuyện của anh cùng đứa trẻ đó đã xảy ra hai tháng trước rồi, cái này làm sao có thể được! Trừ phi ——, anh nghĩ đến một khả năng khác, nhưng khả năng này còn thấp hơn! “Cậu có khi nào ngửi sai rồi, cái này là không thể!”
“Chúng ta cùng nhau lớn lên, cậu cho rằng tôi có thể ngửi sai sao?”
Hô hấp của Akasi đột nhiên dồn dập lên, “Lukenaer, cậu ngay lập tức điều tra tất cả thông tin của đứa trẻ đó, tôi bây giờ đi đến thành Unake.”
“A….. Vì sao chứ!” Lukenaer kinh ngạc hỏi, nhưng anh cũng không có nhận được câu trả lời, máy truyền tin bị tắt rồi.
Akasi mở máy nói chuyện nội bộ ở trên bàn “Chuẩn bị phi thuyền, tôi muốn ngay lập tức đi đến thành Unake, để bác sĩ Nayar mang theo thiết bị trị liệu đi cùng tôi.”
Buổi hoàng hôn ở thành Unake
Hàn Hiểu uể oải đi xuống xe điện công cộng, từ từ đi về nhà, đột nhiên chóng mặt, cậu không nhịn được dựa vào cây cột ở bên đường, nghỉ ngơi một chút mới có thể đi tiếp về nhà, gần đây thân thể của cậu thật sự là càng ngày càng kém rồi, làm việc một chút liền cảm thấy vô cùng mệt mỏi, thường xuyên chóng mặt buồn nôn, có lúc đang làm việc lại ngủ mất tiêu, vì thế chị Hanna rất lo lắng, xem ra ngày mai thật sự phải đi khám bác sĩ rồi, Hàn Hiểu vừa nghĩ vừa đi vào con hẻm nhỏ thường ngày đều đi, hẻm nhỏ cực kì im lặng, bình thường thì có một đám người hôm nay ngay cả một người cũng không có, khắp nơi đều lộ ra một mùi nguy hiểm, Hàn Hiểu nhìn xung quanh dần dần bước nhanh hơn. Rảo bước chạy ra khỏi hẻm nhỏ, cậu cúi người xuống thở hổn hển nghỉ ngơi một lát, sau khi cảm thấy tốt lên một tí liền đứng thẳng người, sau đó cậu ngây ngẩn cả người, trước cửa nhà không xa lắm, một chiếc xe điện cấp cao cực lớn đang đậu bên đó, xung quanh ngoại trừ cái nhà bằng tôn của cậu ra thì có rất nhiều ngôi nhà bị đè sụp rồi.
Cửa xe mở ra có mấy người từ trong xe đi ra, một người trong đó Hàn Hiểu vừa nhìn thì tóc gáy liền dựng đứng, một mái tóc bạch kim xinh đẹp rực rỡ, một khuôn mặt hoa lệ mị hoặc, đôi con ngươi màu đỏ sắc sảo như muốn nhìn xuyên qua người khác, không phải là cái tên khốn kiếp làm hại cậu mất đi trinh tiết sao! Cơ thể Hàn Hiểu ngay lập tức phản ứng, quay đầu muốn chạy, nhưng đáng tiếc hẻm nhỏ phía sau đã bị một người nam nhân anh tuấn khôi ngô chặn mất rồi, Hàn Hiểu nhất thơi cảm thấy tuyệt vọng, cậu không thể không quay đầu mặt đối mặt với cái tên làm cậu sợ hãi kia.
“Anh, anh muốn làm cái gì?” thanh âm của Hàn Hiểu hơi có chút run rẩy hỏi
Người đàn ông tóc bạch kim không có trả lời câu hỏi của cậu, sau lưng Hàn Hiểu truyền tới thanh âm của người đàn ông tóc đỏ: “Cậu nhìn xem! Akasi, tôi không có lừa cậu nha! Mùi trên người cậu ấy nồng như vậy!”
Mùi, trên người của cậu có mùi, cậu mỗi ngày đều có tắm rửa, lấy đâu ra mùi gì! Hàn Hiểu cảm thấy rất là kì lạ
“Nayar, đi làm kiểm tra cho cậu ấy.” Người đàn ông tóc bạch kim tên Akasi cuối cùng cũng nói chuyện rồi.
“Vâng, Công tước.” Một người đàn ông nho nhã đáp lại, sau đó chầm chậm đi về phía Hàn Hiểu
“Anh, anh muốn làm cái gì?” Hàn Hiểu vừa lui về sau vừa khẩn trương hỏi
“Không có chuyện gì, không cần sợ hãi, chỉ là kiểm tra theo thông lệ thôi, Nayar mỉm cười định tới gần Hàn Hiểu
Hàn Hiểu nghe xong một đầu hắc tuyến, anh lừa quỷ a! Đuổi tới nhà mình chỉ để làm kiểm tra theo thông lệ, ai tin chứ! “Tôi không cần, tôi rất khỏe mạnh, không cần kiểm tra!”
“ Ai nha, có lúc bên ngoài khỏe mạnh không có nghĩa là bên trong cũng khỏe mạnh, vẫn là nên kiểm tra một chút thì tốt hơn.”
Nayar nở nụ cười thuyết phục Hàn Hiểu, nhưng mà Hàn Hiểu luôn có cảm giác nụ cười của anh ta rất giống như bà ngoại sói, không yên lòng, “Tôi không bị bệnh, tôi không cần kiểm tra.”
“Nói như vậy cậu kiên quyết không hợp tác!” Nayar dừng bước
“Đúng.” Vẻ mặt Hàn Hiểu đầy vẻ kháng cự
“Vậy thì không có biện pháp rồi!” Nayar bất đắc dĩ vuốt cánh tay
Hàn Hiểu không cho rằng đối phương sẽ từ bỏ như vậy, cả người cậu cảnh giác nhìn Nayar, đột nhiên thấy hoa mắt, Nayar ở trước mặt không thấy đâu cả, ngay sau đó cái cổ bỗng nhiên đau nhói một cái, rồi không biết gì nữa.
Nayar ôm lấy thân thể ngã xuống của Hàn Hiểu từ từ đi về xe điện, Akasi nhìn Hàn Hiểu đang bị ôm nhăn mày lại, anh đi đến trước mặt Nayar nói: “ Đưa cậu ấy cho ta!” Nayar sửng sốt một chút, sau đó cười cười thận trọng đem người giao vào trong tay Akasi.
Akasi ôm lấy cậu bé trong lòng đưa vào trong xe điện, Nayar và người đàn ông tóc đỏ chặn hẻm nhỏ lúc nãy cũng ngồi vào trong, Nayar bắt đầu kiểm tra thân thể Hàn Hiểu, nửa tiếng sau, anh ta ngẩng đầu lên, kích động gật đầu với Akasi.
“Cậu chắc chắn không?” Akasi hỏi
“Chắc chắn, Công tước, tôi chắc chắn một trăm phần trăm!” vẻ mặt Nayar đầy hưng phấn trả lời
“A! Akasi, cậu đây là có cái vận may gì vậy!” Lukenaer cũng chính là người đàn ông tóc đỏ đó cuối cùng cũng nhịn không được mà khẽ hô một tiếng.