Editor: Na
Kiếp trước, lúc bọn họ gặp anh ấy, chân của anh ấy đã có thể đứng dậy, nhưng do uống thuốc chữa trị trong thời gian dài, sức khỏe chịu tổn thương rất nhiều, nhất là chức năng gan thận, bị tổn thương nghiêm trọng.
Cũng vào lúc đó, cô mới biết, việc anh bị thương không phải là ngoài ý muốn, mà là có uẩn khúc trong đó.
Lâm Mẫn bước xuống khỏi giường, đi kéo rèm cửa, ánh nắng xuyên qua ô cửa kính dán mấy chữ “Hỉ”, căn phòng đơn sơ bài trí đơn giản lại càng thêm ấm áp.
Cô đi lòng vòng trong phòng 2 vòng, đánh giá phòng tân hôn này của bọn họ, mặc dù phòng không quá lớn, lại có thể nhìn ra là rất dùng tâm ý để bài trí sắp xếp.
Cô ngồi ở đầu giường, nhìn người đàn ông đang ngủ yên lành trên giường.
Anh ấy da trắng, rất gầy, tóc tai gọn gàng, mặc dù gầy gò, nhưng ngũ quan rắn rỏi, đẹp trai.
Bên ngoài, người nhà họ Cố không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào trong phòng, thấp thỏm bàn luận.
“Trong phòng sao lại yên tĩnh như vậy? Cô ấy không khóc lóc làm loạn gì, liệu có âm mưu gì với anh hai không?”
“Cái này……..” cha Cố đột nhiên thay đổi sắc mặt.
“Hay là, ta vào trong xem xem.”
“Chờ chút đã.”
“Haizzz, chúng ta đây là đang tạo nghiệp, sớm biết cô ấy căn bản không đồng ý gả cho Cảnh Xuyên, nên sớm từ hôn đi.”
Cố Đức Thành ngồi xốm trong góc tường hút tẩu thuốc, vẻ mặt buồn bã.
Ông thừa nhận, lúc người nhà họ Lâm nói, bọn họ tìm người xem bát tự sinh thần của Lâm Mẫn và Cố Cảnh Xuyên, bát tự của hai đứa nó rất hợp, Lâm Mẫn cũng rất muốn gả cho con trai của ông, bọn họ thực sự bị động lòng rồi.
Lại còn đặc biệt tìm một thầy tướng số xem lại một lần nữa.
Bát tự của Cố Cảnh Xuyên và Lâm Mẫ, thật sự đặc biệt hợp nhau.
Thậm chí bọn họ cảm thấy, chính là bởi vì bát tự của Lâm Kiều và Cảnh Xuyên tương khắc, nên mới xảy ra chuyện trước ngày đính hôn vài tháng.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt hoang vu, ngữ khí dứt khoát, “Tôi không chấp nhận chuyện hôn sự này, đưa cô ấy đi!”