Trọng Sinh Thành Tiểu Tiên Nữ Bên Cạnh Hoắc Thiếu

Chương 214: Trong Lòng Có Dự Cảm Xấu



Hoắc Hàn Niên chống hai tay sau lưng, nhìn mái tóc đen mềm mại trên đầu cô gái trong vòng tay, đầu lưỡi chạm vào răng hàm dưới, "Ôm ấp yêu thương?"

Trên gương mặt điển trai lạnh lùng của anh không giấu được vẻ lưu manh.

Ôm Nguyễn vừa xấu hổ vừa khó chịu, còn mấy người khác thì vẫn cười khúc khích, cô dùng cả hai tay cố gắng trèo ra khỏi vòng tay anh, nhưng cô không thể đứng dậy và bị anh móc vào chân.

Lại ngã trở lại trong vòng tay anh.

Anh vòng một tay qua vòng eo thon thả của cô.

Cô đấu tranh.

Một giọng nói khàn khàn và nguy hiểm vang lên trên đầu anh, "Lộn xộn nữa em sẽ tự gánh hậu quả."

Ôn Nguyễn đóng băng, không dám động đậy nữa.

Hoắc Hàn Niên không làm gì cả, chỉ cầm bàn tay trắng nõn thon nhỏ của cô, dùng ngón trỏ và ngón cái xoa lên miệng.

“Ngứa!” Ôn Nguyễn rút tay về.
Anh nắm thật chặt, khẽ cười một tiếng, "Nhạy cảm vậy sao?"

Minh Khải và đám nam sinh kia hiển nhiên không chịu nổi nữa, không còn là bóng đèn chói mắt nữa.

Chỉ còn lại Ôn Nguyễn và Hoắc Hàn Niên, anh tựa cằm lên bờ vai mảnh mai của cô.

Anh siết chặt những ngón tay trắng gầy của cô, và hơi thở nóng rực.

Ôn Nguyễn sững sờ không dám nhúc nhích, nhìn bàn tay bị anh véo véo đùa nghịch, lông mi dài run lên, "Anh...... Uống say quá, không muốn vào trong lều nghỉ ngơi sao?"

"Em đi theo giúp tôi?"

Ôn Nguyễn hô hấp trì trệ.

"Hoắc Hàn Niên, chúng ta từng nói trước khi tốt nghiệp đều không cần--" Sau đó cô không thể nói gì nữa.

Anh cười khẽ, và siết chặt ngón tay cô hơn một chút.

Ôn Nguyễn không dám nói gì, con trai uống nhiều tóm lại là không dễ chọc!

---

Ôn Nguyễn và Mộc Tuyết một lều.

Hai người nằm trong lều tán gẫu một lúc rồi lăn ra ngủ, nửa đêm Mộc Tuyết đi vào nhà vệ sinh thì thấy Ôn Nguyễn đang ngủ ngon lành bên cạnh, cô cũng không đánh thức cô.
Không bật đèn sợ làm Ôn Nguyễn tĩnh, Mộc Tuyết đưa tay sờ một cái áo khoác, khoác lên người.

Mộc Tuyết tìm một nơi rất xa căn lều.

Được bao quanh bởi những tán lá tươi tốt, thỉnh thoảng lại có tiếng chim hót ríu rít và tiếng côn trùng ríu rít trên cỏ, Mộc Tuyết chỉnh lý tốt bản thân, trong lòng có chút run rẩy rời đi.

Mới vừa đi được vài bước, liền phát hiện trong rừng rậm có ánh lửa lập lòe.

Một mùi thuốc lá thoang thoảng xộc vào mũi.

"Ai?"

Không ai đáp lại cô.

Trên cánh tay Mộc Tuyết nổi da gà, cô bước tới.

Đột nhiên, một cánh tay mảnh mai và mạnh mẽ vươn ra từ phía sau cô và bịt chặt miệng và mũi cô.

Mộc Tuyết đưa tay nắm lấy nó trong tiềm thức, cô chạm vào một chiếc khuy măng sét, sau đó là áo của hắn.

Trong tất cả những nam sinh đến cắm trại tối nay, chỉ có Hoắc Hàn Niên là mặc áo sơ mi.
Trái tim Mộc Tuyết đập dữ dội.

Dù bịt miệng và mũi nhưng cô vẫn ngửi thấy mùi thuốc lá và rượu nồng nặc trên người hắn.

Có phải Hoắc Hàn Niên đã uống quá nhiều mà nhận nhầm người không?

Mộc Tuyết chợt nhớ ra mình nhặt nhầm áo khoác đang mặc của Ôn Nguyễn.

Hơn nữa trong đêm tối, cô có chút giống Nguyễn, khả năng anh xác định nhầm người!

Mộc Tuyết muốn nói, nhưng anh đã bế cô đến một bãi đất trống và chặn môi cô một cách độc đoán.

Đầu óc Mộc Tuyết trở nên trống rỗng vì sợ hãi.

Cô từng thích Hoắc Hàn Niên, nhưng bây giờ không thích nữa!

Cô và Ôn Nguyễn là bạn tốt của nhau, nếu chuyện này xảy ra thì sau này họ sẽ thân với nhau như thế nào?

Mộc Tuyết vừa xấu hổ vừa khó chịu, vùng vẫy kịch liệt.

Chàng trai ở trên người cô thì thầm vào tai cô: "Nguyễn Nguyễn, cho anh."
Giọng của Hoắc Hàn Niên!

“Tôi không… uh!” Anh ngăn cô lại trước khi anh nói xong.

... ... ...

Khi trời trở nên trắng xóa, Ôn Nguyễn tỉnh dậy sau một cơn ác mộng.

Khi cô mở mắt ra, có một khoảnh khắc không trọng lượng và bối rối.

Nhìn nghiêng không thấy bóng dáng Mộc Tuyết.

Ôn Nguyễn xoa xoa thái dương hơi đau rồi bước ra khỏi lều.

Minh Khải khó hiểu đi tới, "Tối hôm qua anh Phóng không có ở trong lều, vậy sao Niên Ca lại mất tích?"

Không hiểu sao, Ôn Nguyễn lại có một linh cảm chẳng lành trong lòng.

"Cậu phát hiện anh ấy không ở trong lều khi nào?"

"Tôi dậy lúc năm giờ sáng. Tôi thấy lều của anh ấy mở cửa, nhưng không thấy anh ấy. Tối hôm qua anh ấy uống nhiều quá nên không ra ngoài có phải bị ngã không?"

"Mau bảo học sinh khác dậy tìm người!"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv