Lăng Phỉ Nhi sẵn sàng để Ôn Nguyễn chế nhạo.
Cô cầm sách bài tập đầu ngón tay, dùng sức mạnh đến mức trắng bệch.
Cô thậm chí không dám nhìn vào mắt Ôn Nguyễn.
Sau khoảng bốn năm giây, cuốn sách bài tập trên tay cô đã bị giật.
Lăng Phỉ Nhi bất giác siết chặt.
Cô cụp mắt xuống, không dám nhìn ÔnbNguyễn chút nào.
Ôn Nguyễn nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Phỉ Nhi, không khỏi cười khổ một tiếng, "Cậu không muốn hỏi sao? Nếu như không cho tôi xem, tôi làm sao biết là câu hỏi nào?"
Không chế giễu, không chế nhạo.
Không nghi ngờ gì nữa, thái độ cũng giống như những bạn học bình thường.
Cô đã chống lại cô ấy rất nhiều vào trước đây!
Lăng Phỉ Nhi đỏ mặt hỏi: "Cậu, cậu là muốn chỉ tôi sao?"
Ôn Nguyễn, "Giới hạn trong đề mục, muốn cùng tôi làm bạn, hai chúng ta là không thể nào!"
Dù vậy, Lăng Phỉ Nhi cũng vui mừng khôn xiết.
Ôn Nguyễn không đem cô xem như cừu nhân liền đã từ bi rồi, cô nào còn dám xa xỉ muốn cùng cô làm bạn?
Ôn Nguyễn kêu Lăng Phỉ Nhi ngồi xuống, kiên nhẫn giải thích cho cô cách giải.
Sau khi Văn Nhân bước ra khỏi cổng trường, phát hiện quên chìa khóa nên quay lại lớp.
Vừa bước tới cửa liền nhìn thấy Lăng Phỉ Nhi vốn luôn có hiềm khích với Ôn Nguyễn, ngồi bên cạnh Ôn Nguyễn, chăm chú nghe Ôn Nguyễn giảng bài, nhìn trộm Ôn Nguyễn, vẻ mặt có chút khó xử, có chút ngượng ngùng, còn có chút nhỏ hưng phấn, Văn Nhân huyết đều đông!
Đồng tử hơi co lại, không tin nhìn cảnh tượng đó.
Ngay cả Lăng Phỉ Nhi, người ghét nhất, cũng chủ động làm hoà, Ôn Nguyễn đến tột cùng mị lực đến đâu?
Cô ấy rõ ràng là học sinh có điểm kém nhất lớp, giống như cô, nhưng chỉ trong hai hoặc ba tháng, cô ấy đã tiến bộ nhanh chóng và trở thành nữ thần của lớp!
Cô ấy đã hứa sẽ xua đuổi Hoắc Hàn Niên và duy trì danh dự cho Hoắc Cảnh Tử, nhưng cô ấy tạm thời đổi ý và bắt đầu lấy lòng Hoắc Hàn Niên và hắt hủi Hoắc Cảnh Tử!
Cô đã phá vỡ lời hứa giữa họ!
Trong lòng Văn Nhân đầy cảm xúc ... ghen tị, không cam lòng, tức giận và bất lực!
Vào phòng học, sau khi lấy chìa khóa, cô vội vàng rời đi mà không thèm nhìn họ một lần nữa.
...
Những nỗ lực và thay đổi của ban mười chỉ là trò cười trong mắt các lớp khác.
Đó là một điều ảo tượng mà lớp tồi tệ nhất muốn cải thiện!
Học sinh ban 1 không coi trọng sự cố gắng của lớp 10. Họ tự hào về bản thân và không nghĩ rằng ban 10 sẽ xuất hiện một vài kì tích như Ôn Nguyễn và Hoắc Hàn Niên!
Nhưng Hoắc Cảnh Tử, có cảm giác khủng hoảng.
Đặc biệt, Hoắc Hàn Niên và hắn vốn luôn có một sự thật chênh lệch rất lớn trong kết quả thi, đột nhiên anh lại làm tốt hơn hắn, trong lòng cảm thấy bực bội!
Lúc trước hắn cảm thấy mình hơn Hoắc Hàn Niên về mọi mặt, sau này Hoắc Hàn Niên chuyển đến Isa trở thành nam thần của trường, hắn cảm thấy ngoài ngoại hình ra, hắn còn đè bẹp Hoắc Hàn Niên ở những mặt khác, đặc biệt là điểm số của hắn, Hoắc Hàn Niên đời này không thể đuổi kịp hắn!
Nhưng đột nhiên, Hoắc Hàn Niên trở thành top 2!
Đối với Hoắc Cảnh Tử đây giống như là một tia sét giữa trời quang.
Hắn đã bị trầm cảm gần một tuần, nhưng chỉ sau khi Chu Lệ Bình nói chuyện với hắn, tâm trạng của hắn mới tốt lên.
"Cuối tháng là lễ kỷ niệm của trường. Em được chọn là người dẫn chương trình. Thực lực của em đã được nhà trường khẳng định. Đừng coi thường bản thân!"
Đúng, hắn cùng Ôn Nguyễn sẽ sớm gặp nhau trong ngày tổ chức lễ kỷ niệm thành lập trường, và hắn có cơ hội thể hiện những mặt tốt nhất của mình với Ôn Nguyễn!
Hoắc Cảnh Tử tìm Ôn Nguyễn đi ăn trưa ở căng tin.
Cô ngồi cùng hàng ghế với các cô gái Kiều Nhiễm, Mộc Tuyết, và các nam sinh đối diện là Hoắc Hàn Niên, Tần Phóng, Minh Khải.
Vừa lúc Kiều Nhiễm đứng dậy đi mua nước, Hoắc Cảnh Tử cầm lấy đĩa, đi tới, ngồi xuống bên cạnh Ôn Nguyễn.