Chương 742: Chung Khuê Quân sa lưới
Chỉ cần Lăng Phẩm Viện không còn gây chuyện, phỉ thúy mấy chục trên trăm trăm triệu này xem như là bồi tội.
Sau đó Xích Dương lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại, chỉ nói một câu -- "Có thể tiến vào."
Đa số mọi người đều không nghe được, thế nhưng mà trái tim Chung Khuê Quân lại đột nhiên nhảy một cái, dâng lên một dự cảm cực kì không tốt.
Mặc dù lúc này ông hẳn là ở lại lấy được sự tha thứ của Noãn Noãn. Nhưng mà cảm giác không tốt lại càng ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức ông thậm chí đều không có tâm tư nói chuyện cùng Noãn Noãn, xoay người rời đi.
Vị trí đoàn trưởng, tập đoàn Vân Thượng, tài sản của Bồ ngọc gì đó..
Toàn bộ ông đều không cần.
Giờ phút này, Chung Khuê Quân chỉ muốn làm một người tự do sinh hoạt dưới ánh mặt trời.
Cho nên thừa dịp ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lăng Phẩm Viện cùng Chung Noãn Noãn, một mình Chung Khuê Quân cầm túi xách lặng lẽ meo meo mà rời đi.
Hiện tại, bị bắt đã là chuyện sớm hay muộn, Chung Khuê Quân không dám về nhà, quyết định trực tiếp chạy trốn.
Thế nhưng mà..
Khi ông đi xuống tầng dưới, vừa lúc gặp được một nhóm người đang tiến đến.
Chung Khuê Quân nhận ra nhóm người này, bọn họ là bộ kỷ luật quân đội.
Hiện tại nhìn thấy những người này, trong lòng Chung Khuê Quân không nhịn được một trận chột dạ.
Thế là chuẩn bị đường vòng rời đi.
Ai ngờ sau khi những người này nhìn thấy ông, cũng đường vòng đi về phía ông.
Trái tim Chung Khuê Quân lộp bộp một tiếng, trong nháy mắt đầu óc nhanh chóng sung huyết.
Ông tiếp tục đi về phía một cửa ra vào khác, mà người ở phía sau cũng lại vẫn đi về phía ông.
Vừa mới bắt đầu là đi, nhưng sau khi nhìn thấy hướng đi của ông không đúng, liền trực tiếp chạy về phía ông.
Xong..
Trong lòng Chung Khuê Quân vô cùng sợ hãi, vô cùng tuyệt vọng.
Rốt cục, đồng chí bộ kỷ luật quân đội ba chân bốn cẳng đuổi kịp ông, sau đó cầm một tờ giấy lệnh bắt giữ có con dấu màu đỏ đưa tới trước mặt Chung Khuê Quân.
"Chung Khuê Quân, mời ông đi theo chúng tôi một chuyến."
Giờ phút này, đôi mắt Chung Khuê Quân có chút hoa mắt, có chút không nhìn rõ người trước mặt.
Ông chỉ biết đây là một buổi chiều mùa đông tràn ngập ánh nắng, gần như là giống với ánh nắng buổi chiểu ngày mà Bồ Ngọc chết..
Một bộ còng tay lạnh băng còng vào trên tay ông, ông bị lạnh đến mức đánh run một cái.
Chung Khuê Quân há to miệng muốn bình tĩnh nói chút gì, nhưng mà ông lại không biết muốn nói gì.
Ông không biết những người này bắt ông, là bởi vì tra ra chuyện ông hại chết Bồ Ngọc 17 năm trước, hay là bởi vì bọn họ tra ra chuyện ông có liên quan đến tổ chức xã hội đen.
Dù sao mặc kệ là chuyện gì, Chung Khuê Quân đều biết, ông xong rồi.
* * *
"Ai nha, Thiên Thiên tới rồi?"
Mặc dù đã là đêm khuya, thế nhưng mà toàn bộ nhà họ Cố lại là đèn đuốc sáng trưng.
Nhà họ Cố tọa lạc ở một biệt thự bên cạnh công viên rừng rậm cấp quốc gia ở thủ đô, hoàn cảnh vô cùng tốt.
Nơi công viên rừng rậm này đã từng là hành cung của hoàng đế thời cổ, là một chỗ sơn trang nghỉ mát, hoàn cảnh ưu nhã.
Tuy nói biệt thự là ở bên ngoài sơn trang nghỉ mát, nhưng cả chỗ biệt thự vẫn là dựa núi, gần sông, giống như là bồng lai tiên cảnh, là địa phương được rất nhiều quý tộc hào môn ưu tiên khi chọn lựa nhà ở.
Chỗ biệt thự này vô cùng lớn, thậm chí còn không nhỏ hơn sơn trang nghỉ mát ở một bên chút nào.
Phải biết, hoàng đế cổ đại vô cùng yêu thích hưởng thụ, cho dù là một chỗ sơn trang nghỉ mát, cũng là lớn đến trình độ khiến người giận sôi.
Cho nên lúc trước, lúc chỗ biệt thự này được xây dựng, toàn bộ nước Z đều oanh động.
Có thể mua một chỗ biệt thự ở đây, tài sản trong nhà ít nhất cũng phải lên đến chục tỷ.
Chỗ biệt thự này được xây dựng trong một dãy núi rất lớn, rất rộng, nhưng lại không cao, tầm mắt trống trải, dựa núi, gần sông, là địa phương có phong thuỷ rất tốt.