Chương 733: Thực lực của Noãn Noãn
Chẳng qua cũng may mặc kệ anh ra chiêu như thế nào, tốc độ ra chiêu nhanh bao nhiêu, Chung Noãn Noãn vẫn có thể thành thạo điêu luyện tránh đi tất cả công kích của anh. Các quân quan ở phía dưới thấy vậy lại là một trận sợ hãi thán phục ca ngợi, Lăng Phẩm Viện thấy cảnh này, sắc mặt tối sầm lại.
Người này tên là Lư Siêu, là siêu cấp con nhím trong bộ đội đặc chủng, nhưng cũng là một cấp dưới mà Xích Dương vô cùng coi trọng.
Nếu như nói cô là người nổi bật trong nhóm nữ binh, vậy đối phương hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu bên trong nam binh, không người có thể vượt qua.
Thế nhưng mà người như vậy, tốc độ nhanh như vậy, ánh mắt của cô đều có chút không theo kịp, nhưng mà Chung Noãn Noãn vẫn luôn tránh thoát.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ trừ bỏ thân thủ, tốc độ của cô cùng Chung Noãn Noãn liền không ở trên cùng một cái cấp bậc.
Mà công phu trong thiên hạ duy mau không phá.
Chung Noãn Noãn có tốc độ, đã đủ để chứng minh phương diện thể năng của cô.
Lư Siêu cũng là càng đánh càng kinh hãi, càng đánh càng có lực.
Tốc độ của chị dâu quá nhanh, nhanh đến mức cho dù anh dùng chiêu nào, đều không thể tiếp cận cô.
Tham gia quân ngũ lâu như vậy, người anh sùng bái cũng chỉ có đội trưởng Xích Dương, ngay cả chỉ đạo viên Ninh Văn Hạo anh đều cảm thấy chỉ thường thôi. Chờ thêm chút thời gian, lịch duyệt của anh tăng lên, tham gia chiến dịch nhiều, tích lũy kinh nghiệm cũng nhiều, anh tin tưởng anh nhất định có thể vượt qua chỉ đạo viên.
Nhưng mà đối mặt người chị dâu mềm mại đáng yêu xinh đẹp này, Lư Siêu lại là càng đánh càng kinh hãi, càng đánh cảm giác càng không chắc.
Đối phương giống như một cái động không đáy, anh nhanh, đối phương nhanh, anh chậm, đối phương chậm, anh yếu, đối phương cũng chưa chắc đã mạnh, thế nhưng mà anh mạnh, đối phương cũng tuyệt đối sẽ không yếu hơn anh.
Tóm lại, từ lúc bắt đầu Lư Siêu liền cảm giác muốn chạm đến đáy của đối phương, nhưng mà đánh lâu như vậy, lại vẫn luôn đụng ở biên giới của cái đáy đó.
Động tác của hai người nhanh đến mức có chút sĩ quan văn chức đều không thấy rõ lắm, cảm giác giống như đang quay phim cảnh sát bắt cướp hình thức thần kịch. Mỗi lần Lư Siêu vung nắm đấm mắt thấy đều muốn nện vào trên mặt Chung Noãn Noãn, nhưng mà mỗi lần đều sẽ chênh lệch một chút như vậy.
Rốt cục, ngay lúc động tác của Lư Siêu đã bắt đầu không ngừng lặp lại, Chung Noãn Noãn ra tay.
Chỉ nghe một tiếng "Phịch" trầm đục, là thanh âm nắm đấm đối với nắm đấm.
Lư Siêu bị đánh lui hai bước, thế nhưng mà Chung Noãn Noãn lại vẫn lù lù bất động.
Phía dưới một mảnh xôn xao.
Lư Siêu cũng cảm thụ được nắm đấm đau đến run lên, vẻ mặt ngạc nhiên vui vẻ.
Đúng vậy, là ngạc nhiên vui vẻ.
Bởi vì anh phát hiện một cái mục tiêu gần hơn trước khi vượt qua đội trưởng.
Đó chính là cô vợ nhỏ của đội trưởng, chị dâu nhà anh!
Dù sao muốn vượt qua đội trưởng quá khó, chỉ sợ đời này anh xuất ra toàn lực đều không làm được. Nhưng mà anh có thể từng bước một đến, trước vượt qua chị dâu nhà anh!
Nghĩ như thế, Lư Siêu cứ quyết định như vậy.
Ánh mắt nhìn chị dâu chợt lóe chợt lóe.
Chung Noãn Noãn còn không biết cô bị nhớ thương, còn nghĩ đây là binh lính cấp dưới của anh Xích Dương, cô có thể luyện cùng cậu ta một chút. Dùng chiêu số của cậu ta để dạy bảo cậu ta, chiêu số chân chính nên phát huy như thế nào.
"Hiện tại, tôi bắt đầu phản kích!" Chung Noãn Noãn lên tiếng, giống như một em gái nhà hàng xóm.
Lư Siêu đang muốn trả lời, đột nhiên nhìn về phía nghiêng đằng sau Chung Noãn Noãn, quá sợ hãi kêu một tiếng --
"Đội trưởng!"
Trong lòng Chung Noãn Noãn chợt giật mình, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía sau.
Ngay lúc cô quay đầu lại, Lư Siêu lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, phát ra sức lực lớn nhất tấn công về phía Chung Noãn Noãn.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó! Thằng nhãi Lư Siêu này quả thực quá không biết xấu hổ!"
"Vậy mà dám đánh lén nữ thần!"
Đúng vậy, sau khi Chung Noãn Noãn đánh bại Hoàng Lập phu..