Chương 728: Đốt nến
Cho nên gần như là Chung Noãn Noãn vừa nói xong, liền có một sĩ quan đứng lên, nghênh đón khiêu khích.
"Có thể."
Bởi vì nhà ăn tầng ba là chuyên môn chuẩn bị cho sĩ quan, cho nên cái bàn bày ra rộng mở hơn, phía trước còn xây dựng một cái bục nhỏ, phía trên trưng bày một bộ máy chiếu. Có đôi khi các quân quan trong quân đội tổ chức liên hoan nhỏ ở đây. Cho nên đúng lúc nơi này liền thành một cái sân khấu có thể cung cấp mọi người quan sát.
Sau khi thấy Chung Noãn Noãn tiếp nhận lời mời, lập tức liền có người tự động hỗ trợ dọn dẹp vật trên bục.
Nam sĩ quan đi đến trước mặt Chung Noãn Noãn tự giới thiệu mình: "Tôi ở đoàn điều tra, tên là Hoàng Lập Phu."
Chung Noãn Noãn lễ phép gật đầu nhẹ một cái, sau đó liền giơ một tay lên làm động tác mời.
Hoàng Lập Phu thấy Chung Noãn Noãn làm anh lên trước, có chút ngượng ngùng.
Dù sao sau khi Lăng Phẩm Viện nói những lời kia, Chung Noãn Noãn đều không chút chột dạ, Xích Dương cùng tư lệnh cũng không kinh ngạc chút nào, trong lòng Hoàng Lập Phu cảm thấy cô gái này tuyệt không phải gián điệp sát thủ gì đó.
Cho nên làm anh chủ động công kích một cô gái xinh đẹp mềm mại đáng yêu như vậy, anh bị áp lực rất lớn!
Mặt đỏ lên..
"Cái kia, tôi không đánh phụ nữ. Nếu không vẫn là cô ra tay trước đi."
Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Tôi là muốn dùng chiêu thức của anh đánh bại anh, anh không ra chiêu, tôi sao có thể ra chiêu với anh được?"
Hoàng Lập Phu chỉ cảm thấy ánh mắt của anh hoa lên, dưới cái mỉm cười của Chung Noãn Noãn, anh cảm thấy thế giới này đều biến đẹp mấy phần.
"Lên! Đừng lề mề chậm chạp làm mất mặt đàn ông chúng ta!"
"Anh đánh nhẹ chút là được rồi!"
Các quân quan ở phía dưới vô cùng sốt ruột, đều muốn đi lên so chiêu với Chung Noãn Noãn một phen, dạy dỗ cô gái xinh đẹp này một chút. Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung.
Dưới sự giật dây của mọi người, Hoàng Lập Phu rốt cục ra tay với Chung Noãn Noãn.
Chẳng qua anh ra chiêu rất chậm, dù sao chỉ dùng ba phần sức lực.
Nhưng mà một quyền đánh qua, lại bị Chung Noãn Noãn dùng tay trực tiếp cầm.
Trong nháy mắt phía dưới vang lên thanh âm thổn thức.
Thấy cô vợ nhỏ dùng tay nắm lấy nắm đấm của đối phương, sắc mặt Xích Dương đều biến đổi, đôi chân dài bước ra liền chuẩn bị đi lên thu thập tên sĩ quan ăn đậu hũ của cô vợ nhỏ nhà anh.
Thế nhưng mà dưới chân lại bị cái chân mới duỗi ra của lão gia tử ngăn trở.
May mắn Xích Dương phản ứng nhanh, nếu không một chân bất thình lình này thật đúng là dễ dàng bị trượt chân.
Khuôn mặt nghiêm túc vạn năm không thay đổi của Xích Dương có chút dấu hiệu rạn nứt, ông nội này xác định là ruột thịt sao?
Lão gia tử cũng là nhìn cháu trai nhà mình rất không vừa mắt, trừng mắt liếc anh một cái, nói nhỏ một tiếng: "Tiền đồ!"
Đánh nhau còn có thể không tiếp xúc tứ chi sao? Tiếp xúc tứ chi một chút xíu như vậy, đứa cháu trai ngu ngốc của ông lại phản ứng lớn như vậy, một bộ dáng sư tử xù lông, lão gia tử đều muốn trực tiếp đốt ba cây nến lên đầu của anh, mặc niệm cho tương lai của anh.
Hoặc là không cần tìm cho ông cháu dâu ưu tú như vậy, nếu đều đã tìm, vậy phải làm tốt chuẩn bị cháu dâu tùy thời đều có thể bị những con sói đuôi to khác nhớ thương.
Loại chuyện này ngay cả lão già như ông đều biết, tại sao đứa cháu trai ngốc nhà ông lại không nghĩ ra được?