Chương 704: Cho heo ăn
Thấy tất cả mọi người không nhìn Noãn Noãn nhà anh, lúc này Xích Dương mới buông Noãn Noãn ra. Giống con gà mái bảo vệ gà con, chỉnh sửa quần áo giúp đỡ cô vợ nhỏ, chỉnh sửa cổ áo, chỉnh sửa gọn gàng áo liền mũ lông xù cho cô, sau đó mới gắp thức ăn cho Noãn Noãn: "Anh thấy em thích ăn cái này, ăn nhiều một chút. Còn có cái này em cũng thích đúng không? Ăn cái này thêm một chút. Cần anh gọi thêm cốc sữa chua cho em không?"
"Nhãi ranh, cháu xem Noãn Noãn là cái gì? Đêm nay cháu gắp thức ăn cho Noãn Noãn bao nhiêu? Noãn Noãn yêu cháu, tâm tính thật tốt, thành thật, cho nên cháu gắp cho người ta, người ta đều ăn. Cháu lại còn tiếp tục gắp thức ăn. Sao cháu có thể phát rồ như vậy? Cháu cho rằng cháu đang cho heo ăn sao?"
Xích Dương đang cho heo ăn.. A phi gắp thức ăn: "..."
Chung Noãn Noãn ăn say sưa ngon lành: "..."
"Phốc!"
Lãnh Tấn Bằng vốn đang chuẩn bị ăn đồ ăn một cái không nhịn được, trực tiếp cười phun ra.
"Ha ha ha ha ha.."
Có lão gia tử ở, cẩu lương này ăn cũng rất vui sướng sao!
Xích Dương cho chó ăn lại cho heo ăn, chủ nông trường làm tốt lắm.
"Tại sao các người lại cười?" Lão gia tử cũng phát hiện không đúng.
Noãn Noãn vuốt vuốt cái bụng còn có chút không, nhìn xem một bàn món ngon, đặc biệt ngoan ngoãn mà nói: "Ông nội, kỳ thật lượng cơm ăn của cháu.. có chút lớn, cháu còn không ăn no đâu."
Lão gia tử: "!"
Trầm mặc nửa ngày, lão gia tử đột nhiên cười: "Ha ha ha ha.. Ai nha, cháu nhìn, ông nội già nên hồ đồ rồi, quên cháu từ phố đồ cổ đến nơi đây đã đánh hai trận, tiêu hao lớn như vậy, đương nhiên phải ăn nhiều một chút. Noãn Noãn, thích ăn cái này sao? Tới tới tới, để bên này để cháu ăn."
Nhìn ông nội trực tiếp đem đồ ăn chú Lãnh đang chuẩn bị gắp chuyển tới chỗ cô, Noãn Noãn nhanh chóng xua tay: "Không cần không cần, ông nội, không cần làm phiền ông chuyên môn chuyển đồ ăn cho cháu, chờ nó chuyển tới bên này là được rồi. Cháu không kén ăn."
"Nhưng cái này cháu thích ăn, thích liền ăn nhiều một chút."
Xích Dương cũng phụ họa lời của lão gia tử: "Đúng vậy, thích liền ăn nhiều một chút. Ông nội đều chuyển đến bên này, em liền nhận phần tâm ý này của ông nội đi."
"Vâng. Cảm ơn ông nội." Dứt lời, Chung Noãn Noãn gắp một đũa thức ăn lớn đến trong chén.
Nhìn người một nhà hòa thuận, Lãnh Tấn Bằng đang chuẩn bị gắp đồ ăn lại bị lão gia tử chuyển đến trước mặt Noãn Noãn: "..."
Không có đồ ăn để ăn, Lãnh Tấn Bằng đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Nếu như thân phận của Selina không có vấn đề, ông liền không cần ngăn cản chuyện của đứa con trai ngốc nhà ông cùng Selina. Nhìn ra được, đứa con trai ngốc nhà ông luôn mồm gọi Selina là bạo long, nhưng kỳ thật lại rất thích cô bé kia.
Thế nhưng mà Selina thì sao?
Cô thích tiểu Duệ sao?
Tiểu Duệ cùng Eden thật sự là.. Cảm giác hoàn toàn không thể so sánh!
Selina cùng Eden cũng không phải anh em ruột, nếu là hai người này có cái gì, ông cần phải làm cho tiểu Duệ không cần hãm quá sâu mới được.
"Đúng rồi Noãn Noãn, hỏi cháu một vấn đề."
"Còn có để cho người ta ăn cơm hay không?" Xích Dương cùng lão gia tử đồng thanh nói.
Lãnh Tấn Bằng: "!"
Ông làm cái gì?
"Tiểu Lãnh, cậu có vấn đề gì liền để Noãn Noãn cơm nước xong xuôi lại hỏi được không? Làm gì nhất định phải hỏi lúc Noãn Noãn ăn cơm? Nếu Noãn Noãn nhà chúng tôi không tiêu hóa, tôi muốn tìm cậu phụ trách!"
Lãnh Tấn Bằng: "..."
Thế là dưới ánh mắt của mọi người, Chung Noãn Noãn chống đỡ áp lực, dùng sự thật nói cho một đám đàn ông cái gì gọi là ăn hàng.
Cô..
Lại ăn hết bảy tám phần một bàn hơn 20 đồ ăn.