Chương 692: Nằm cũng trúng đạn
"Ông nội, Noãn Noãn."
Chung Noãn Noãn đi ra ngoài trước, sau đó hai người cùng nhau nâng lão gia tử ra.
Vốn dĩ để cảnh vệ viên cùng đi vào ăn cơm, lão gia tử lại để cảnh vệ viên thay phiên đi vào ăn. Trông giữ chiếc xe. Dù sao trong này có đế vương lục giá trị 50 trăm triệu cùng phỉ thúy cấp cao còn chưa khai thác ra. Cũng không thể để đồ vật giá trị mấy chục trên trăm trăm triệu bị kẻ trộm lấy đi.
"Xảy ra chuyện gì?" Xích Dương thấy lão gia tử cực kỳ bảo bối chiếc xe, không nhịn được hỏi.
Sau đó lão gia tử liền vô cùng sinh động kể lại chuyện phát sinh ở Lăng Vân Hiên ngày hôm nay.
Xích Dương nghe xong, cả khuôn mặt đều đen xuống dưới.
Sau khi nghe xong, nhanh chóng kéo tay Noãn Noãn, kiểm tra tổ chức mềm trên tay cùng cánh tay, xương tay của cô, sau đó lại ngồi xổm xuống bóp tổ chức mềm trên đùi cùng xương đùi của cô một chút, thấy Noãn Noãn không đau, lúc này mới đứng người lên, vẻ mặt lo âu hỏi: "Noãn Noãn, không sao chứ?"
Noãn Noãn nhìn vẻ mặt lo lắng của Xích Dương, trong lòng tràn đầy cảm động, lắc đầu nói: "Anh Xích Dương, em không sao, em rất tốt! Không tốt chính là cô ta! Anh không nghe ông nội nói sao, cô ta bị em đánh vào trong hồ nước hai lần đâu!"
Dứt lời, Noãn Noãn còn giơ lên nắm tay nhỏ của cô, kiêu ngạo mà lung lay trước mặt Xích Dương, thật giống như một con mèo nhỏ quơ bàn chân lông xù mềm mại của mình khoe khoang với chủ nhân rằng mình đánh ngã một con chó nhát gan lại khoe khoang nằm bò xuống.
Xích Dương thấy vậy không nhịn được xoa đầu cô hai cái. Nếu như không phải ông nội ở đây, anh khẳng định đã hôn cô.
Cô gái nhỏ của anh, khoe khoang đều đáng yêu như vậy.
Mặc dù như thế, lão gia tử vẫn đứng trước mặt hai người, mắt trông mong nhìn xem hai người tú ân ái, quả thực là lại vui vẻ lại xấu hổ.
Từ trước tới nay chưa từng gặp cháu trai nhà ông đối với người nào tốt như vậy.
Đặc biệt là con gái, mặc kệ là loại hình gì, cháu của ông luôn luôn là khuôn mặt lãnh khốc, trừ khi là sĩ quan nữ quân nhân nhất định phải giao lưu, nếu không đừng nói không cần mắt nhìn người khác một chút, cho dù là bị người tới gần anh trong vòng một mét, khí tràng của anh sẽ triển khai toàn bộ, vẻ mặt không vui, dọa những cô gái kia muốn tới gần anh lại không dám tới gần.
Làm hại ông hơi kém đều cảm thấy những lão già kia nói đúng, cháu trai nhà ông khả năng thật không thích phụ nữ, mà thích tên Ninh Văn Hạo cả ngày đi cùng với anh kia.
(Ninh Văn Hạo hung hăng hắt xì một cái, biểu thị bản thân rất không hiểu ra sao)
Thật không nghĩ tới đứa cháu trai đối đãi phụ nữ rất khắc nghiệt kia, lúc đối mặt Noãn Noãn lại có thể hóa thân thành nhiễu chỉ nhu như vậy. Làm lão già như ông đứng ở một bên mặc dù cảm thấy bản thân là bóng đèn lớn, nhưng lại vô cùng vui mừng.
Sau khi xác định cô vợ nhỏ không có việc gì, Xích Dương mới lên tiếng: "Chuyện của Lăng Phẩm Viện em cũng không cần quản, ngày mai anh sẽ tìm cô ta để nói chuyện, sẽ để cho cô ta hoàn toàn hết hi vọng, cam đoan về sau sẽ không lại tổn thương em."
Noãn Noãn bĩu môi: "Cô ta chính là đồng nghiệp của anh, không đánh được cũng không chửi được, anh ưu tú như vậy, chưa chừng người ta lại căn cứ tâm tình ngọc đá cùng vỡ cũng muốn phân cao thấp với em giống như Âu Minh Tịch thì sao?"
Nhìn bộ dáng phiền muộn của Noãn Noãn, Xích Dương không nhịn được nhẹ nhàng cười ra tiếng.
"Em đây là đang ghen sao?"
Nhìn bộ dáng vui vẻ của Xích Dương, Noãn Noãn thật buồn bực, miệng bĩu một chút: "Anh cứ nói đi?"
"Rốt cục nhìn thấy Noãn Noãn nhà anh để ý anh như vậy mà ghen tị một hồi, anh rất vui vẻ." Nhỏ giọng nói xong, không đợi Chung Noãn Noãn nói cái gì, Xích Dương đã nhìn về phía lão gia tử: "Ông nội, chúng ta đi vào đi."
Nhìn vợ chồng trẻ liếc mắt đưa tình, trong lòng lão gia tử là vui mừng.