Chương 674: Âm hiểm
"Hào môn bậc nhất ở thủ đô có bốn nhà, theo thứ tự là nhà họ Nam Cung, nhà họ Ninh, nhà họ Tiếu cùng nhà họ Thạch. Vậy Thiên Thiên hẳn là con cái nhà ai?"
"Không cần biết là nhà nào, nhà ai đều không kém được!"
Đối với kết quả này, Giang lão thái thái quả thực rất hài lòng. Một bộ tư thế bản thân lập tức liền muốn biến thành phu nhân hào môn bậc nhất nước Z, ngay cả xương sống lưng đều đứng thẳng lên rất nhiều.
"Đúng vậy." Tạ Từ Dung nói: "Con nghe Hàn Lâm nói, về mặt tiền tài, mặc dù hào môn bậc nhất thủ đô không kém bốn nhà hào môn bậc nhất Hải thị bao nhiêu, thậm chí có hai nhà về mặt kinh tế còn không bằng Hải thị, thế nhưng mà hào môn bậc nhất Hải thị nhiều nhất có địa vị cao trong giới kinh doanh cùng giới chính trị, nhưng mà bốn nhà hào môn bậc nhất thủ đô đều dính tới quân đội. Mà lại có địa vị rất cao trong quân đội. Hừ, Cố Minh Triết kia còn nói không giúp Hoằng Ích nhà chúng ta. Đến lúc đó con ngược lại muốn nhìn xem, chờ Thiên Thiên nhận tổ quy tông, ngay cả ông ngoại Thiên Thiên đều phải giúp Hoằng Ích nhà chúng ta, cậu ta có giúp hay không!"
Trước đó Giang lão thái thái còn xem Cố Minh Triết như cháu ngoan, đi đến chỗ nào đều nói với một đám bạn bè rằng cháu rể là Cố thiếu ở thủ đô, giờ phút này cũng cười lạnh một tiếng: "Tôi tưởng Cố Minh Triết là một người đàn ông si tình đến mức nào! Kết quả vậy mà tính kế chúng ta! Bằng vào thân phận tôn quý của Thiên Thiên nhà chúng ta, về sau muốn tìm loại đàn ông tốt nào mà không được? Cậu ta chỉ là một gia tộc nghèo chưa đến cả hào môn bậc ba, dựa vào cái gì nhúng chàm Thiên Thiên nhà chúng ta? Cậu ta đây chính là lừa hôn!"
"Đúng vậy! Đáng tiếc thân thế Thiên Thiên tốt như vậy, vậy mà bị một con heo là Cố Minh Triết củng, quả thực.. Con thật là quá tức giận! Vừa rồi tên nghèo hèn Cố Minh Triết kia còn trào phúng con!"
Giang Xu Uyển đã không nghe nổi nữa, quay đầu nhìn về phía Chung Khuê Quân: "Khuê Quân, những chuyện này ông cũng biết có phải hay không? Ông biết từ khi nào? Sao ông không nói sớm với tôi một chút? Làm hại Thiên Thiên phải ở cùng một chỗ với loại người như Cố Minh Triết, thật sự là đáng ghét!"
Chung Khuê Quân mắt lạnh nhìn một đám người ác độc nhà họ Giang nói lung tung rối loạn ở nơi đó, vẫn luôn không nói gì. Mãi đến Giang Xu Uyển hỏi đến Chung Khuê Quân, lúc này mới châm chọc hỏi ngược lại: "Vừa rồi các người không phải còn cảm thấy Cố Minh Triết là người một nhà với các người sao, không phải biết cũng không có chuyện gì sao? Vậy các người nói chuyện này với cậu ta. Xem cậu ta yêu Thiên Thiên đến mức độ nào."
Người nhà họ Giang: "..."
Toàn thể bị nghẹn đến mức không nói nên lời.
Đặc biệt là Tạ Từ Dung, sắc mặt đều bị dọa trắng.
"Má ơi! May mắn vừa rồi không nói ra miệng, nếu là nói ra, Cố Minh Triết kia khẳng định liền đi tra tiện nhân Chung Noãn Noãn kia."
"Bà mắng ai là tiện nhân? Không có mẹ Noãn Noãn, nhà họ Giang các người sẽ có ngày hôm nay? Lúc trước không có Noãn Noãn cấy ghép cốt tủy cho Chung Thiên Thiên, các người có thể có quan hệ thân thích với hào môn bậc nhất thủ đô?"
Chung Khuê Quân đang nổi nóng, nghe được mấy người phụ nữ này mở miệng một tiếng tiện nhân, trực tiếp giận dữ mắng mỏ lên tiếng.
"Lại để tôi nghe được các người gọi Noãn Noãn là tiện nhân, không cần biết người đó là ai, có tin tôi cho người đó một cái tát hay không?"
Lời này, rõ ràng là nói với Giang lão thái thái. Dù sao trước kia Noãn Noãn thường xuyên châm cứu cho Giang lão thái thái, thế nhưng mà nói đến Noãn Noãn, Giang lão thái thái lại luôn mở miệng gọi cô là tiện nhân.
"Ai nha, Khuê Quân, ông không cần so đo những chuyện nhỏ nhặt này. Bây giờ chúng ta đang nói Thiên Thiên! Không được không được, tôi phải lập tức gọi điện thoại cho Thiên Thiên, làm nó không nên đi cùng Cố Minh Triết. Cố Minh Triết này quả thực quá âm hiểm."
Dứt lời liền chuẩn bị gọi điện thoại.
Thế nhưng mà sau khi Chung Khuê Quân đoạt lấy điện thoại, lập tức liền ném bay điện thoại của Giang Xu Uyển xuống mặt đất.