Chương 656: Làm đến phát bệnh
"Chuyện tranh nguyên thạch cũng chỉ là việc nhỏ, tôi sẽ không để ở trong lòng. Huống chi tôi cũng nhờ họa được phúc, để cho cháu dâu tôi đưa cho tôi một cái đế vương lục, không phải sao?"
"Nhưng đế vương lục kia là Lăng Vân Hiên!"
Ý kia cũng chính là tương đương với đế vương lục là cô đưa lão gia tử.
Vốn dĩ đám người còn rất có hảo cảm với Lăng đại tiểu thư một thân quân trang, dù sao ai cũng thích cô gái tư thế hiên ngang. Thế nhưng mà sau khi nhìn nhiều như vậy, mọi người phát hiện, Lăng đại tiểu thư ngoại trừ thân quân trang đang mặc bên ngoài, cái khác, đặc biệt là ở phương diện nhân phẩm, giống như cũng không thế nào!
Thế là nhao nhao chỉ trích.
Lão gia tử cũng không tức giận, đời này dạng người vô sỉ gì ông chưa thấy qua, loại người như Lăng Phẩm Viện với ông mà nói, chẳng qua chỉ là dưa leo vừa thức dậy, còn non lắm đâu.
'Nhưng mà Lăng Vân Hiên các người bại bởi cháu dâu tôi, lại từ cháu dâu tôi đưa cho tôi. Cho nên Lăng tiểu thư không nên nói lời lập lờ nước đôi như vậy, để mọi người hiểu lầm giống như là cô đưa tôi vậy. "
Lăng Phẩm Viện tức giận đến nắm chặt đôi tay, cô luôn luôn quật cường chảy máu đều không chảy nước mắt, giờ phút này là thật ấm ức, hốc mắt đều đỏ.
La Mộng Oánh ở một bên thấy thế, lập tức hỗ trợ nói:" Ông Xích, nếu vừa rồi ông nghe được Phẩm Viện nói xấu Chung Noãn Noãn, vậy ông cũng hẳn là nghe được Phẩm Viện tới đây chọn nguyên thạch là vì sao đúng không? Ban đầu cô ấy tranh nguyên thạch với ông, kỳ thật cũng là muốn chọn lựa một cái nguyên thạch tặng cho ông! Nếu như không phải Chung Noãn Noãn, hôm nay người tặng đế vương lục cho ông chính là Phẩm Viện! "
Xích lão gia tử vốn là người rộng lượng, đối những người thuộc hàng con cháu luôn là tương đối khiêm nhượng. Bất đắc dĩ chuyện này quan hệ đến cháu dâu ông, bệnh siêu cấp bao che khuyết điểm của lão gia tử liền tái phát.
" Cô xác định là như vậy? Sao tôi nghe nói chính là, nếu như cắt ra một viên đế vương lục, cô ta liền sẽ không tặng? "
Lăng Phẩm Viện:"... "
La Mộng Oánh:"... "
" Chẳng qua lão già tôi cũng không phải loại người tùy tiện tiếp nhận lễ vật của người khác. Giống như cháu dâu tôi, dù là tặng tôi một cây châm, tôi đều thích. Thế nhưng mà người ngoài, đừng nói cô không muốn đưa đế vương lục cho tôi, cho dù đưa tôi, tôi cũng sẽ không tiếp nhận. "
Nhìn xem dáng vẻ ngạo kiều của lão gia tử cùng dáng vẻ thẹn đến hận không thể tiến vào kẽ đất của Lăng Phẩm Viện, Chung Noãn Noãn liền cảm thấy cảm giác bị người nhà giữ gìn rất thoải mái.
Loại thoải mái này, là loại vui sướng mà bất kể cô làm như thế nào đều không đạt được.
Đột nhiên, chỉ nghe" Bịch "một tiếng trầm đục, chủ cửa hàng Lăng Vân Hiên cùng quần chúng vây xem nhao nhao hét lên.
" Không xong, đại tiểu thư, lão gia phát bệnh! "
Lăng Phẩm Viện chỉ cảm thấy đầu óc đều nổ vang một chút, nhanh chóng xoay người chạy đến bên người Lăng Lệ ngồi xuống, lo lắng kêu lên:" Ông nội, ông thế nào? Ông không cần làm cháu sợ! "
Thấy bờ môi Lăng Lệ run rẩy, xanh cả mặt, Lăng Phẩm Viện quát chủ cửa hàng Lăng Vân Hiên:" Còn không mau gọi 120!"
Người của Lăng Vân Hiên kịp phản ứng, lập tức nơm nớp lo sợ gọi điện thoại.
Kỳ thật ngay lúc khối đế vương lục kia còn chưa cắt ra, chỉ là gặp một chút lục, Lăng Lệ liền bị dọa đến bệnh tim phát tác. Chẳng qua lúc đó vì không khiến người ta xem nhẹ ông, xem nhẹ nhà họ Lăng, cho nên ông vẫn chịu đựng, cũng không uống thuốc gì.
Theo phỉ thúy bị giải khai càng ngày càng nhiều, trái tim Lăng Lệ liền càng thêm đau đớn.
Mãi đến phát hiện khối nguyên thạch lớn như vậy bị bọn họ chướng mắt thật là một khối đế vương lục, mà lại nhìn ra vẫn là đế vượng lục nặng khoảng 10 kg, Lăng Lệ rốt cục hoàn toàn không chịu nổi..