Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 612: Dọa chết anh



Chương 612: Dọa chết anh

"Anh Xích Dương, anh là tốt nhất!"

Xích Dương: "..."

Tình huống như thế nào? Anh mới vừa nói cái gì?

"Em muốn tự mình giải quyết?"

Chung Noãn Noãn: "..."

Không phải vừa rồi anh đã đáp ứng sao!

"Như vậy sao được? Bọn họ xấu xa như vậy, em lại dồn bọn họ nóng nảy, còn không biết họ muốn làm ra chuyện chó cùng rứt giậu gì với em đâu!" Xích Dương nghiêm túc nói.

Chung Noãn Noãn: "..."

Câu nói đại trượng phu nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy ở trên người anh chính là áp dụng như vậy sao?

"Anh Xích Dương, sẽ không! Em rất lợi hại! Bọn họ là chó, em là sư tử! Cho dù chó có nhảy tường, còn có thể cắn được sư tử sao?"

Nói, Chung Noãn Noãn còn vẫy vẫy quả đấm nhỏ của mình một chút, dáng vẻ nhe răng trợn mắt nơi nào giống sư tử? Rõ ràng chính là một con mèo sữa nhỏ mềm mại đáng yêu còn không có mọc răng sữa!
Thấy Xích Dương xoắn xuýt, Chung Noãn Noãn không an phận vặn vẹo thân thể của mình một chút.

Vốn dĩ là ôm cô, bị cô uốn éo như thế, tựa như diêm tăng thêm gấp mười lần lưu huỳnh quẹt vào hộp diêm khô hanh..

Trong nháy mắt Xích Dương liền cảm giác thân thể có phản ứng.

Còn chưa kịp bác bỏ, Chung Noãn Noãn lại mềm mại mở miệng: "Em thật rất lợi hại! Anh liền tin tưởng em một lần đi! Nếu anh thực sự không yên lòng, có thể làm người đàn ông sau lưng em a phi.. Làm chỗ dựa sau lưng em! Nếu là em bị bắt nạt, anh có thể tùy thời ra mặt giúp em có được hay không?"

Hơi kém liền nói bậy, Chung Noãn Noãn cắn cắn đầu lưỡi, nháy mắt, một mặt chờ đợi.

Mặc dù các loại không yên lòng, nhưng cuối cùng Xích Dương vẫn là đồng ý.

Bởi vì anh thực sự không có cách nào đối mặt với biểu tình thất vọng của cô vợ nhỏ.
"Được. Vậy em phải đáp ứng anh, nếu như bọn họ phản công, làm em bị thương, chuyện này liền từ anh tiếp nhận."

"Vâng vâng vâng! Em đáp ứng! Em bảo đảm!" Chung Noãn Noãn dùng sức gật đầu.

"Vậy em đem chuyện liên quan đến mẹ em mà em tra được nói cho anh. Mẹ em khẳng định cũng có người thân, anh đi điều tra bên nhà ngoại em giúp em."

"Không cần. Em đã biết nhà ngoại em là ai."

Xích Dương nao nao: "Nhanh như vậy?"

"Vâng."

"Vậy em có dự định nhận về bọn họ hay không?"

Chung Noãn Noãn lắc đầu: "Tạm thời còn không có quyết định này. Đến lúc đó nhìn tình huống đi!"

Biết Noãn Noãn có thể là đối với người nhà thất vọng mới có thể như vậy, Xích Dương đau lòng hôn cái trán của cô một chút: "Mặc kệ em làm quyết định gì, anh đều duy trì em. Mặc kệ em làm cái gì, chỉ cần biết anh ngay ở phía sau em là được."
Noãn Noãn nhìn về phía Xích Dương, ánh mắt của anh một mảnh dứt khoát kiên định.

"Vâng. Em sẽ. Dù sao anh là chồng tương lai của em! Là người thân cận nhất của em, là chỗ dựa mạnh mẽ nhất của em. Em có khó khăn gì nhất định sẽ tìm anh."

Đạt được sự thừa nhận cùng khẳng định của Noãn Noãn, Xích Dương mới xem như yên lòng, nhưng mà trong lòng lại quyết định tranh thủ thời gian làm rõ ràng nhà ngoại của Noãn Noãn là ai, như vậy mới có thể bắn tên có đích làm núi dựa của cô.

"Em nhanh đi tắm rửa đi, anh thu dọn nơi này một chút."

Chung Noãn Noãn: "..."

Đều nói đến mức độ này, vì sao anh cũng không hỏi vấn đề quan trọng nhất?

Thấy Chung Noãn Noãn ngồi không nhúc nhích, còn vẻ mặt kinh ngạc nhìn xem hắn, Xích Dương vừa đứng dậy lại ngồi trở về.

"Thế nào?"

"Anh Xích Dương, chẳng lẽ anh không có vấn đề gì muốn hỏi em sao?"
Thật là một cô gái ngay thẳng..

Trong lòng Xích Dương cảm thán.

Anh chính là cố ý không hỏi!

"Hỏi cái gì?" Xích Dương biết rõ còn cố hỏi.

"Hỏi vì sao em lại tra được chuyện này rõ ràng như vậy."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv