Chung Noãn Noãn tính tình rất tốt, mỉm cười nghe Đan Kỳ nói 10 phút về sự tiếc nuối đối với 《 Tân Bạch nương tử truyền kỳ 》, rồi mới lên tiếng: "Tiểu Đan Kỳ, ba ngày không đánh lên nóc nhà lật ngói phải không?"
"Chị, em đây không phải đang gọi điện thoại cho chị sao? Sau khi Selina nói với em, em lập tức liền đi tra! Chỉ là nước nhà Nam Cung thật sâu, bọn họ gần như đã toàn bộ xóa bỏ những tin tức quá khứ của mẹ chị, còn làm vỡ vụn những hình ảnh đã từng xóa bỏ vô số lần.
Chị biết những văn kiện bị xóa bỏ kia, số lần vỡ vụn càng nhiều, càng khó khôi phục lại. Em đây cũng là nhân lúc đang chờ đợi khôi phục mới nhìn đến đại kết cục."
Đan Kỳ thật sự rất sợ bị ngược, nhanh chóng nũng nịu bán manh cầu tha thứ.
Nghe thấy tư liệu của mẹ cô bị xóa bỏ, ánh mắt Chung Noãn Noãn liền không khỏi trở nên rất lạnh.
Tại sao nhà họ Nam Cung lại muốn xóa bỏ tin tức của mẹ cô? Lại còn dùng phương thức một lần lại một lần làm vỡ vụn đến xóa bỏ?
Năm đó mẹ cô bị đuổi gϊếŧ có phải là người nhà họ Nam Cung làm hay không?
Nếu như là bọn họ, vậy tại sao năm đó lúc Chung Thiên Thiên trở lại nhà họ Nam Cung, bọn họ lại đối tốt với Chung Thiên Thiên như vậy? Vẫn là nói bọn họ có ý đồ khác với Chung Thiên Thiên?
Tóm lại, Chung Noãn Noãn không có bất kỳ thiện cảm nào với người nhà họ Nam Cung.
Dù sao năm đó nhà họ Nam Cung có một hai anh trai siêu cấp muội khống vì trợ giúp Chung Thiên Thiên, không ít cho cô ngột ngạt.
"Tại sao bọn họ lại muốn làm vỡ vụn tin tức của mẹ chị? Năm đó mẹ chị lại là bị ai đuổi gϊếŧ? Là người nhà họ Nam Cung sao?"
"Chị, chị hiểu lầm nhà họ Nam Cung. Mẹ chị chính là công chúa nhỏ bảo bối của nhà họ Nam Cung. Nhà họ Nam Cung đối con trai đều là nuôi thả, nhưng đối với đứa con gái này lại cực ký bảo bối, cho dù là đi ra ngoài, đều là mang theo mũ có rèm."
Chung Noãn Noãn ngưng lông mày: "Vì sao?"
"Em cũng không biết. Dù sao tóm lại dựa vào video và hình ảnh mà em tra được, mỗi lần phàm là có thể chụp tới mẹ chị, mẹ chị đều mang theo mũ có rèm. Em cũng là thật vất vả mới tìm được một tấm ảnh chụp của mẹ chị khi còn bé, đã gửi vào hòm thư của chị. Lão đại, dung mạo của chị cùng mẹ chị thật sự rất giống."
"Tiếp tục nói."
"Có thể là bởi vì nhà họ Nam Cung quá mức quyền cao chức trọng, đắc tội nhiều người, cho nên tại năm mẹ chị 13 tuổi, mẹ chị bị bắt cóc. Mặc dù nhà họ Nam Cung chỉ tốn thời gian hai ngày liền tìm được mẹ chị, thế nhưng là sau khi về đến nhà, bọn họ liền mang theo mẹ chị đi chỉnh sửa dung mạo, còn tuyên bố ra bên ngoài là mẹ chị đã bị bọn bắt cóc gϊếŧ con tin.
Bởi vì dung mạo thay đổi, lại thêm ở nhà họ Nam Cung sinh hoạt rất điệu thấp, cho nên về sau sinh hoạt cũng không có sóng to gió lớn. Lại về sau, mẹ chị thích con trai quản gia nhà họ Nam Cung, tình cảm của hai người rất tốt, nhà họ Nam Cung cũng là vui thấy việc thành, cho nên hai người đính hôn.
Chẳng qua sau khi đính hôn không bao lâu, mẹ chị lại lần nữa gặp được đuổi gϊếŧ. Hình ảnh em tìm tới có hạn, chỉ có thể nhìn thấy sau khi mẹ chị bị bắt lại, chạy thoát hai lần. Lần đầu tiên là ở vùng ngoại thành thủ đô, lần thứ hai là tại địa phương cách thành phố Giang 300 cây số.
Chẳng qua lần thứ hai sau khi chạy thoát, não bộ của mẹ chị chịu thương tích. Là Chung Khuê Quân đưa mẹ chị đến bệnh viện địa phương. Kết quả chuẩn bệnh là, não bộ có cục máu đọng lại dẫn đến mất trí nhớ. Bộ mặt bị trung độ tổn thương, thông qua chỉnh dung, có thể chữa khỏi.
Bởi vì bộ mặt bị thương, sau khi mẹ chị đi theo Chung Khuê Quân vào thành phố Giang, lại đi thẩm mỹ viện làm chỉnh dung. Cho nên sau khi chỉnh dung hai lần, chị cùng mẹ chị đã không có chỗ tương tự."
Con ngươi Chung Noãn Noãn có chút thu vào, hỏi: "Chung Khuê Quân cứu mẹ chị, cho nên mẹ chị liền yêu Chung Khuê Quân đúng không?"