Tắt điện thoại, Xích Dương nói: "Phó thị trưởng Âu thật may mắn, tôi nghĩ.. Hung thủ hại tiểu thư Âu Minh Tịch tôi đã biết là ai."
Âu Thành Hòa vừa nghe, nháy mắt mắt phải kinh hoàng vài cái. Trong lòng trào ra dự cảm không tốt.
"Hung thủ là ai?" Thị trưởng Lý vốn dĩ đang muốn dời khỏi quan tâm mà dò hỏi.
Rốt cuộc, đã chịu thương tổn chính là con gái Âu Thành Hòa. Mà Âu Thành Hòa bình thường thực sẽ làm người, quan hệ với ông cũng thực tốt. Nếu có thể giúp con gái ông ta tìm ra hung thủ, bình ổn tức giận của ông ta, ông cũng là nguyện ý xuất lực.
"Tôi đã làm nhân chứng gặp qua hung thủ lại đây, cậu ta lập tức liền tiến vào."
Thực mau, Dương Nghị liền đi đến.
"Đội trưởng!" Sau khi hành lễ với Xích Dương, Dương Nghị mới hành lễ với Lãnh Tấn Bằng, "Tư lệnh!"
Lãnh Tấn Bằng cười ha hả: "Hóa ra là cậu!"
Thấy Lãnh Tấn Bằng cũng quen biết người này, thị trưởng Lý liền có ấn tượng đầu tiên tốt đẹp đối với nhân chứng này.
Thị trưởng Lý đang muốn dò hỏi, di động liền vang lên, vừa thấy biểu hiện trên màn hình điện thoại, lập tức kích động nghe máy.
"Châu trưởng Mục!.. Vâng vâng vâng, hiện tại tôi đang ở cục cảnh sát.. Cái gì? Ngài cũng ở bên ngoài? Được được được, tôi lập tức ra tới tiếp ngài."
Dứt lời, chào hỏi với Lãnh Tấn Bằng một tiếng, thị trưởng Lý liền đi ra ngoài tiếp người.
Chỉ chốc lát sau, châu trưởng Mục Hi Quý liền cùng thị trưởng Lý cùng nhau đi đến.
Mục Hi Quý cùng Lãnh Tấn Bằng thường xuyên giao tiếp, lẫn nhau cũng không xa lạ. Chính là Xích Dương, ông cũng là gặp qua vài lần.
Cho nên sau khi tiến vào Mục Hi Quý chỉ là liếc mắt nhìn Chung Noãn Noãn một cái, gật gật đầu với cô, làm tất cả mọi người biết ông là vì Chung Noãn Noãn mà đến là được.
Âu Thành Hòa thấy thế, đồng tử co lại.
Chung Noãn Noãn khi nào có quan hệ với châu trưởng Mục?
"Xích Dương, cậu gọi Dương Nghị tới, cậu ta rốt cuộc có chứng cứ gì?" Lãnh Tấn Bằng hỏi.
"Báo cáo tư lệnh, kỳ thật ngay khi phó thị trưởng Âu thông qua phó tư lệnh Vương ý đồ giới thiệu Âu Minh Tịch cho đội trưởng, đội trưởng liền cảm thấy phó thị trưởng Âu cùng phó tư lệnh Vương có địch ý với tiểu thư Noãn Noãn, cho nên phái tôi đi theo bên người tiểu thư Noãn Noãn đề phòng chẳng may. Kết quả quả nhiên, Âu Minh Tịch vì có thể ở bên đội trưởng, tìm được Lôi Bằng, tứ đường chủ trực thuộc bang Thanh Long, cho anh ta một ngàn vạn, ý đồ làm anh ta trước dâm sau gϊếŧ tiểu thư Noãn Noãn."
Khuôn mặt Âu Thành Hòa tức giận đến đỏ bừng, tức giận quát: "Cậu ngậm máu phun người!"
"Phó thị trưởng Âu thật đúng là hai bậc tiêu chuẩn, lúc bắt tôi không có chứng cứ gì, ông nói tôi là hung thủ, tôi nên là hung thủ, không phải cũng phải. Hiện tại người ta đang kể rõ chân tướng sự thật, ông lập tức liền nói người ta là ngậm máu phun người. Vậy ông chẳng những ngậm máu phun người đối với tôi, ông còn làm người bắt tôi, này tính cái gì? Lạm dụng chức quyền sao?"
Âu Thành Hòa: "..."
Dương Nghị nghiêm túc mà nói: "Phó thị trưởng Âu yên tâm, nếu tôi tới làm nhân chứng, liền nhất định sẽ lấy ra chứng cứ. Chỉ là hy vọng sau khi tôi lấy ra chứng cứ ông không cần tiếp tục giảo biện giúp con gái ông là được."
Dương Nghị lấy ra một cái USB từ bên trong túi, cắm ở trên máy tính, vừa lúc thông qua máy chiếu trên bàn cục cảnh sát chiếu lại rõ ràng hình ảnh tới rồi trên tường.
"Mọi người có thể nhìn xem, trong hình đánh dấu là buổi sáng ngày hôm qua. Người này chính là Âu Minh Tịch, mà người bên cạnh cô ta chính là tứ đường chủ bang Thanh Long, Lôi Bằng. Bọn họ đang ở cục quản lý bất động sản, Âu Minh Tịch đang sang tên một bất động sản biệt thự ở đường Cát Phúc cho Lôi Bằng."
"Minh Tịch mua bán phòng ốc với Lôi Bằng, điều này liền có thể thuyết minh Minh Tịch cùng Lôi Bằng đang lén giao dịch muốn trước dâm sau gϊếŧ Chung Noãn Noãn sao? Quả thực nhất phái nói bậy." Âu Thành Hòa nhanh chóng xen mồm.