Bởi vì phát hiện cái gì, cho nên mới tiếp cận Chung Thiên Thiên, ngay cả nhà họ Cố gặp được phiền toái cũng không muốn từ bỏ Chung Thiên Thiên.
Tuy rằng Chung Thiên Thiên là con gái ông, nhưng cô là cấp bậc gì, trong lòng Chung Khuê Quân vẫn là có điều hiểu biết, chỉ cần đầu óc Cố Minh Triết hơi rõ ràng một chút, đều không đến mức bởi vì Chung Thiên Thiên mà làm nhà họ Cố rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
Cho nên ông hoài nghi, Cố Minh Triết tiếp cận Chung Thiên Thiên là dụng tâm kín đáo.
Mà dụng tâm này, có rất lớn khả năng liên quan đến Bồ Ngọc.
Chung Khuê Quân vốn dĩ còn muốn giúp đỡ Cố Minh Triết xử lý, giờ phút này tính toán buông tay một lần.
Nếu dưới tình huống như thế Cố Minh Triết còn không buông tay Chung Thiên Thiên, vậy thuyết minh anh là đánh chủ ý thân phận che dấu sau lưng của Bồ Ngọc.
Điều này cũng thuyết minh, ông đợi, bí mật về Bồ Ngọc suốt 20 năm rốt cuộc muốn trồi lên mặt nước.
Giờ phút này, Chung Khuê Quân thực căng thẳng, cũng thực kích động.
Nếu Cố Minh Triết thật là hướng về phía thân phận của Bồ Ngọc, như vậy chỉ sợ thân phận của Bồ Ngọc còn cao hơn nhà họ Cố.
Hơn nữa cao hơn nhiều!
Nếu thật là như vậy, vậy ông nhất định phải lợi dụng tốt Chung Thiên Thiên, làm nhà họ Chung đi lên một cái bậc thang mới.
Vì thế Chung Khuê Quân buồn bực mà nói: "Chính mình gây ra chuyện chính mình xử lý đi, ba mặc kệ."
Dứt lời, xoay người rời đi, để lại Cố Minh Triết một người đối mặt ngốc bạch ngọt là Chung Thiên Thiên.
"Ba, ba -- ô.. anh Minh Triết, anh nói rốt cuộc em nói sai cái gì? Em đây cũng là vì tốt cho anh, mới lôi kéo làm quen với cô ta. Vì sao bọn họ một cái hai cái đều ghét bỏ em?"
Cố Minh Triết: "..."
Rất muốn chém người, làm sao bây giờ? Rất gấp, online chờ.
"Anh Minh Triết, anh sẽ vứt bỏ em giống như bọn họ sao?"
Cố Minh Triết khắc chế sự thô bạo trong lòng, vươn tay, lau nước mắt trên mặt giúp cô, nhìn người phụ nữ anh muốn bóp chết này, nhịn xuống sự phiền chán cùng tức giận ẩn sâu trong đáy mắt nói: "Thiên Thiên, gả cho anh đi."
Chung Thiên Thiên: "..."
Như thế nào cũng không nghĩ tới dưới tình huống ác liệt như vậy, Cố Minh Triết vậy mà sẽ cầu hôn cô.
Này quả thực giống như là bầu trời rớt bánh có nhân vậy.
"Em.. Em không nghe lầm đi?" Rốt cuộc ngày hôm qua anh còn nói, nếu chuyện này không giải quyết được, anh liền sẽ chia tay với cô.
"Thiên Thiên, chúng ta kết hôn đi. Gả cho anh. Hiện tại là buổi sáng, chúng ta còn có thể đi đăng ký kết hôn. Chờ chúng ta đăng ký xong, chúng ta chính là vợ chồng. Cho dù ba mẹ anh không đồng ý chúng ta ở bên nhau, em cũng là vợ của anh, cũng là con dâu nhà họ Cố. Được không?"
"Anh.. Anh Minh Triết!" Chung Thiên Thiên căn bản là không cảm thấy thái độ của Cố Minh Triết có gì không đúng, giờ phút này, cô chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nước mắt bá bá bá mà rơi xuống, đang muốn đồng ý, đột nhiên nghĩ đến nếu sau khi cô gả cho Cố Minh Triết Selina lại thật sự làm nhà họ Cố suy sụp, vậy phải làm sao bây giờ?
Nếu là nhà họ Cố thật sự suy sụp, cô làm gì còn phải gả cho Cố Minh Triết?
Chút tâm tư này của Chung Thiên Thiên Cố Minh Triết như thế nào sẽ không nhìn ra tới? Tuy rằng trong lòng cảm thấy người phụ nữ này quả thực vô cùng ghê tởm, lại vẫn dùng lời ngon tiếng ngọt mà lừa gạt: "Yên tâm, chuyện nhà họ Cố, em không cần lo lắng, tất cả đều có anh. Anh đã có biện pháp làm Selina thu hồi chế tài với nhà họ Cố."
Ánh mắt Chung Thiên Thiên sáng lên: "Thật sự? Biện pháp gì?"
"Kỳ thật anh đã nhận ra tới, cô ta chính là con gái của cô anh. Cho dù cô ta không muốn làm xét nghiệm ADN, lại cũng không thay đổi được sự thật rằng cô ta cũng là người nhà họ Cố. Cho nên chỉ cần anh gọi cô anh tới, chuyện này hẳn là là có thể giải quyết dễ dàng."