Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 476



"Điều này làm cho xí nghiệp nhà họ Cố nháy mắt lâm vào khốn cảnh. Hiện tại cậu cũng hết giận, có thể huỷ bỏ chế tài với nhà họ Cố hay không?"

Nghe Cố Minh Triết nói, nháy mắt các bạn học hít ngược một hơi khí lạnh.

Lãnh thiếu thật khí phách!

Phía trước chỉ biết Lãnh thiếu vừa ra tay, liền đem bạn học nữ thích anh làm cho cửa nát nhà tan.

Hiện tại anh chỉ là xem Chung Thiên Thiên không vừa mắt, vậy mà trực tiếp chế tài nhà họ Cố.

Nhà họ Cố!

Đó cũng không phải là gia đình bình thường!

Đó là hào môn bậc ba của thủ đô!

Giờ phút này, ánh mắt các bạn học xem Lãnh Kỳ Duệ đều thay đổi.

Cái này, Lãnh Kỳ Duệ mới từ trong trò chơi ngẩng đầu lên, ngây ngốc nhìn quanh một vòng, sau khi thu hoạch tràn đầy ánh mắt sùng bái, lại nhìn về phía Cố Minh Triết cùng Chung Thiên Thiên đang vẻ mặt u oán.

"Tôi chế tài xí nghiệp nhà họ Cố các người bao giờ?"

Cố Minh Triết: "!"

Chung Thiên Thiên: "!"

"Lãnh thiếu, chẳng lẽ cậu không làm người nhà họ Lãnh uy hiếp bên cung ứng của tập đoàn nhà họ Cố chúng tôi sao?" Cố Minh Triết thấy biểu tình ngây ngốc của Lãnh Kỳ Duệ, cũng là có chút hỗn độn.

"Tôi không nhàn như vậy đi? Hơn nữa nhà họ Cố các ngươi tốt xấu cũng là hào môn bậc ba, tôi làm nhiều chuyện như vậy chẳng lẽ không cần ra tiền sao? Anh cảm thấy Chung Thiên Thiên đáng giá tôi tiêu tiền chỉnh cô ta như vậy?"

Cố Minh Triết: "..."

Chung Thiên Thiên: "..."

"Tôi nhiều lắm chính là lúc không quen nhìn cô ta thuận tay ném cô ta hai tát tai mà thôi, mới sẽ không lãng phí một phân tiền ở trên người cô ta."

"Cậu thật không có?"

"Tôi lừa anh làm gì?"

Chung Thiên Thiên vừa nghe liền không làm.

"Nếu không phải cậu, vậy sao cậu có thể đúng lý hợp tình tiếp thu lời xin lỗi của tôi như vậy? Lại còn ra yêu cầu làm tôi chuyển lớp? Cậu quả thực thật quá đáng!"

Lãnh Kỳ Duệ cười lạnh: "Cô có tật xấu đúng không? Là cô một hai phải tới xin lỗi tôi, mong tôi tha thứ. Mẹ nó lại không phải tôi cầu cô tới phạm tiện. Nha, ý cô là, tôi không chỉnh cô, cho nên cô liền sẽ không xin lỗi tôi? Vậy tôi còn là chỉnh chỉnh cô đi! Tuy rằng tôi không muốn tiêu tiền ở trên người của cô, nhưng mà cho dù tôi không tiêu tiền, cũng là có thể cách ứng nhà họ Cố cô tin hay không?"

Tục ngữ nói, không sợ đối thủ mạnh như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, năm đó Cố Minh Triết ở thành phố Giang chính là thần thoại của Giai Vĩnh, hiện giờ lại là thiếu gia hào môn của thủ đô, mặc kệ làm chuyện gì đều là thành thạo, giọt nước không lọt. Hiện tại gặp được đồng đội như heo là Chung Thiên Thiên, anh thật sự đã không cách nào hình dung cảm giác trong lòng giờ phút này, cuối cùng chỉ có thể kéo tay Chung Thiên Thiên, làm thái độ của cô đối Lãnh Kỳ Duệ tốt một chút.

Nếu là Lãnh Kỳ Duệ cũng ra tay với nhà họ Cố, vậy anh thật sự liền không chỗ để khóc.

"Lãnh thiếu, thật sự thực xin lỗi, Thiên Thiên không hiểu chuyện, tôi ở chỗ này bồi tội với cậu. Mặc kệ cô ấy có trêu chọc cậu hay không, tôi đều bảo đảm với cậu, những điều chúng tôi đáp ứng cậu lúc trước đều sẽ giữ lời."

Dứt lời, không hề cho Chung Thiên Thiên đang vẻ mặt lã chã chực khóc, nhìn chằm chằm Lãnh Kỳ Duệ giống như nhìn chằm chằm kẻ thù có cơ hội nói chuyện, lôi kéo cô liền đi ra ngoài.

Ngô Văn Thiến cùng Lý San San thấy thế, cũng đều đi theo ra ngoài.

Cố Minh Triết kéo Chung Thiên Thiên đến một chỗ bí ẩn, lúc này mới ngừng lại.

Chờ đến lúc hai người Ngô Văn Thiến chạy tới, Chung Thiên Thiên đã ôm Cố Minh Triết khóc thành một lệ nhân, không ngừng nói Lãnh Kỳ Duệ có bao nhiêu quá mức, hại cô mất mặt.
Cố Minh Triết thật sự là không nhịn được lực hồng hoang trong lòng chính mình, trong những lời nói nhỏ nhẹ cũng có một tia hương vị trách cứ: "Đừng khóc, bời vì em, xí nghiệp nhà họ Cố bốn bề thụ địch, anh còn không có khóc đâu."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv