Sát thủ đã bị dọa đến hoàn toàn không có năng lực tự hỏi, đi đến phòng ngủ chính, đẩy cửa ra..
Khi nhìn đến ba tên đồng bạn đồng thời trợn tròn mắt vẻ mặt kinh hãi mà nhìn trần nhà, đôi mắt trợn mở to, anh hơi kém thất thanh hét lên.
"Không cần kêu nha, nếu không gϊếŧ anh!"
Người phụ nữ vốn dĩ cách anh hơn hai mét không biết khi nào đi tới phía sau anh, thanh âm âm trắc trắc vang lên phía sau lưng anh.
Tên sát thủ sợ tới mức chỉ cảm thấy nháy mắt toàn bộ xương sống lưng bốc lên một dòng khí lạnh, băng đến độ mau vỡ vụn.
Anh theo bản năng muốn thét chói tai, nhưng mà trước khi thanh âm phát ra, liền chính mình vươn một đôi tay gắt gao bưng kín miệng mình.
Xoay người, hoảng sợ nhìn người phụ nữ đứng ở phía sau anh, sát thủ có loại xúc động muốn khóc.
Sát thủ kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, thân hình run rẩy, đem đồng bạn đã chết đi, lại cứng đờ đứng ở phòng ngủ từng bước từng bước ôm ra tới.
Sau đó dưới ý bảo của Chung Noãn Noãn, đặt ở trên ban công.
Sáu cái thi thể, giống như là điệp la hán toàn bộ đặt ở trên ban công.
Mà tên sát thủ kia cũng giống như là trong nháy mắt mất đi tất cả tinh thần, ngã ngồi ở trên mặt đất chỗ giao giới của ban công cùng phòng khách.
Chẳng sợ kế tiếp đối mặt chính là cách chết giống như đồng bạn, giờ phút này anh cũng không dâng lên nổi một chút lòng phản kháng nào.
Anh vốn dĩ chính là người yếu nhất trong bảy người. Sáu người kia thêm ở bên nhau, cũng không vượt qua một chiêu trong tay người phụ nữ này, càng không nói anh.
Chẳng sợ giờ phút này người phụ nữ này đưa lưng về phía anh, đang mân mê cái gì ở trên thi thể của đồng bạn anh, nhưng anh ngay cả ý muốn đánh lén cũng không có, chỉ có thể ngơ ngẩn, thoát lực, hoảng sợ mà nhìn người phụ nữ mặc quần áo ngủ xám trắng lông xù xù kia.
Đột nhiên, người phụ nữ động. Đứng lên, sau đó đóng cửa ban công lại.
Sát thủ nằm liệt ngồi ở bên cạnh phòng khách, cách một cửa kính, lúc này mới thấy rõ ràng biến hóa của thi thể trên ban công.
Thi thể sáu đồng bạn kia của anh, giờ phút này đang hủ hóa cao tốc bằng tốc độ cực nhanh.
Bao gồm làn da, cơ bắp, xương cốt thậm chí là quần áo, giày.. của bọn họ.
Trừ bỏ đao súng vũ khí sắc bén bọn họ che dấu các nơi trên người, tất cả đồ vật đều hư thối bằng tốc độ bay nhanh.
Những cặn hư thối đó rơi xuống trên mặt đất, còn đang tiếp tục hư thối, mãi đến khi biến thành một bãi nước màu trắng, mà nước tiếp tục bốc hơi.
Mà người phụ nữ quỷ dị kia, giờ phút này lại là vẻ mặt bình tĩnh giải thích nghi hoặc giải đáp nghi vấn cho anh, nói cho anh --
"Đây là nước hóa thi."
Thanh âm của cô thực nhẹ, nhẹ đến làm anh không nhịn được cảm thấy hai người có lẽ là bạn bè quen biết nhiều năm đang nói chuyện tâm sự ban đêm.
Nhưng mà thanh âm mềm nhẹ này nghe vào trong tai tên sát thủ, lại cảm giác như là tà âm dâng lên từ địa ngục, chuyên môn nhận hồn phách người.
Không đến 2 phút, 6 người đàn ông thân cao 180 trở lên hư không tiêu thất ở trên thế giới như vậy, ngay cả một chút dấu vết của bột phấn màu trắng cũng chưa để lại trên mặt đất.
Vẫn luôn cho rằng nước hóa thi trong <> là tưởng tượng của tác giả Kim Dung, ai ngờ trên thế giới này vậy mà thật sự có đồ vật khủng bố như vậy.
"Là ai phái các người tới gϊếŧ tôi?"
Sát thủ há miệng thở dốc, phát ra thanh âm "A a", nhưng mà anh phát hiện chính mình đã bị dọa đến mất đi năng lực nói chuyện.
"Tôi nói, anh gật đầu?"
Người phụ nữ trước mắt vô cùng săn sóc mở miệng.
Sát thủ nhanh chóng gật đầu.
"À.. Các người có súng, khẳng định không phải là loại low b như Chung Thiên Thiên, Ngô Văn Thiến tìm tới. Các người là Âu Minh Tịch tìm tới đúng không?"
Giờ phút này tên sát thủ đã hận chết Âu Minh Tịch.