Vì thế bọn lính giống như là vứt rác, thấy không cứu, trực tiếp ném những người này xuống đất.
Giờ phút này, quân phản loạn cũng đã bị quân chính phủ hoàn toàn quét sạch, không giữ lại bất kỳ người sống nào.
Chờ nhóm người Xích Dương đi xuống núi, Tang Cát đã mang theo vài tên quan quân nước L chờ ở chỗ này.
Nhìn thấy Tang Cát dẫn đầu, kỳ thật mặt mũi của Xích Dương có chút không chịu đựng nổi.
Rốt cuộc sau khi được tin tức nhóm người Rắn Độc giao dịch súng ống đạn dược là ở thành phố B nước L, vì nhanh chóng hành động, không rút dây động rừng, bọn họ là lặng lẽ lẻn vào trong lãnh thổ nước L trong khi chưa được sự đáp ứng của nước L.
Cho dù hiện tại Lãnh Tấn Bằng kịp thời báo cáo, đạt thành hiệp nghị với nước L, làm người đứng đầu của bộ đội đặc chủng, đối mặt với quan quân nước khác, Xích Dương vẫn là cảm thấy có chút xin lỗi.
Cho nên nhìn thấy Tang Cát, sắc mặt Xích Dương cũng khó được nhu hòa vài phần.
Còn không có chào hỏi đối phương, Tang Cát cũng đã mặt mang mỉm cười tiếp đón Xích Dương.
"Đội trưởng Xích, chào ngài! Tôi là tổng chỉ huy của chiến dịch lần này, thiếu tướng Tang Cát."
"Thiếu tướng Tang Cát, cảm ơn ngài dẫn người trợ giúp chúng tôi trong lúc nguy cấp."
Tuy rằng trong hiểu biết của anh cũng không có nhân vật thiếu tướng Tang Cát này, nhưng Xích Dương vẫn là hữu hảo gật đầu với Tang Cát, rốt cuộc nếu là không có sự xuất hiện của Tang Cát, chẳng sợ cuối cùng anh có thể tồn tại rời đi, nhưng binh lính anh mang ra tới lại sẽ toàn bộ chết ở chỗ này.
Cho nên đối với Tang Cát, Xích Dương vô cùng biết ơn anh cùng nhóm bộ đội đặc chủng ở phía sau.
Tang Cát khách sáo mà đáp lại nói: "Đây là tôi nên làm, có thể giúp được các người tôi cũng rất vui vẻ."
Anh là thật sự vui vẻ.
Chẳng những rốt cuộc vượt qua Duy Nại Cùng, được đến vị trí thiếu tướng của anh ta, còn lấy anh làm ván cầu, tiêu diệt một đám quân phản loạn mà quân chính phủ đang đau đầu, kinh sợ những thế lực phản loạn khác, đồng thời còn bắt được một tên gián diệp vô cùng lớn cho nguyên thủ.
Anh lập những công lao này có thể nói nhìn qua tất cả thiếu tướng của nước L, không ai có công lao cao hơn anh.
Chẳng qua lúc nói chuyện với Tang Cát, ánh mắt Xích Dương vẫn luôn dừng lại ở phía sau anh.
Không nhìn đến người phụ nữ trợ giúp bọn họ kia, trái tim anh tràn đầy mất mát.
"Tướng quân Tang Cát, vừa rồi có một người phụ nữ hơn 20 tuổi đứng ở trên phi cơ trực thăng bắn chết tuyệt đại đa số Mafia giúp chúng ta, cô ấy đâu? Tôi muốn giáp mặt nói lời cảm ơn cô ấy."
Nhìn Xích Dương một bộ dáng cái gì cũng không biết, trong lòng Tang Cát hận sắt không thành thép hâm mộ ghen tị hận!
Người phụ nữ lợi hại như vậy thích anh, vậy mà anh ngay cả người ta là ai cũng không biết.
Thật là một người tham gia quân ngũ ngốc!
Tang Cát cảm thấy, nếu đổi thành là anh, dưới tình huống biết Q thích anh, anh chính là bất cứ giá nào đánh bạc tính mạng, cũng nhất định phải cùng Q ở bên nhau.
Nhìn Xích Dương một bộ dáng mờ mịt, Tang Cát chỉ có thể trả lời nói: "Đội trưởng Xích, bọn họ đã rời đi."
"Rời đi?" Xích Dương nhíu mày hỏi: "Vì sao lại rời đi nhanh như vậy?"
"Bọn họ thấy chuyện bên này đã giải quyết, tự nhiên liền rời đi."
"Cô ấy rốt cuộc là người nào? Vì sao cứu tôi?"
Tang Cát cười nói: "Đội trưởng Xích, ngài hiểu lầm, cô ấy không phải chuyên môn tới cứu ngài. Cô ấy có thù oán với phó tổng thống của chúng tôi, sau khi biết được phó tổng thống cấu kết cùng thiếu tướng Duy Nại Cùng, ý đồ lợi dụng thế lực phản loạn tới tan rã chính quyền của chúng tôi, cô ấy liền đem chứng cứ phó tổng thống cấu kết với Duy Nại Cùng cho nguyên thủ. Nguyên thủ giận dữ, lúc này mới làm tôi trói lại Duy Nại Cùng, thăng tôi lên thiếu tướng, suốt đêm tấn công thành phố B."