Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 430



"Chúng tôi là người nước Nhật, chúng tôi đầu hàng!"

Tang Cát khẽ cau mày, nhìn về phía Chung Noãn Noãn, "Q, bọn họ là người nước Nhật."

"Ừ."

Trong lúc trả lời, Chung Noãn Noãn "Phanh" một tiếng, lại bạo đầu của một người trong đó.

"Không đánh! Không phải đều nói không đánh sao"

Một tên quần áo đen ở trong đó dùng tiếng Anh sứt sẹo gào lớn.

"Phanh phanh phanh!"

Trong những đồng bạn quỳ bên cạnh người gào lớn kia lại có ba người ngã xuống.

Những người còn lại thấy tình thế không đúng liền phải chạy, kết quả "Phanh phanh phanh phanh --"

Đứng lên mấy người, liền đánh chết từng đó người. Sợ tới mức một đám Mafia chỉ có thể ôm đầu dán trên mặt đất.

Tang Cát có chút khó xử mà nói: "Quan hệ của nước Nhật cùng nước M luôn luôn rất tốt, nếu như có nhiều người nước Nhật chết ở nước chúng tôi, nếu nước M làm khó dễ, chỉ sợ nguyên thủ cũng.."

Tang Cát tưởng nói, chỉ sợ nguyên thủ cũng không có cách nào. Như vậy, anh thật vất vả lập hai quân công hạng nhất, có thể triệt tiêu còn tốt, không thể triệt tiêu, đầu của anh đều khó giữ được.

"Người nước Nhật cái gì, chẳng qua chỉ là tạp toái của Mafia mà thôi, chết không đáng nói. Yên tâm đi, tôi bảo đảm không có người sẽ đến quốc gia các người gây chuyện."

"..."

Tang Cát nhìn Chung Noãn Noãn, trong lòng tràn đầy chấn động.

Còn có chuyện gì là người phụ nữ này không làm được hay không?

Phải biết rằng nước Nhật vô cùng coi trọng quốc dân của bọn họ. Đừng nói một lần chết rất nhiều người, cho dù là chết một người, nguyên thủ nước L của bọn họ đều cần lấy ra lý do.

Người phụ nữ có thể thao túng chính quyền nước L bọn họ này rốt cuộc muốn làm như thế nào mới có thể không cho nước Nhật tìm bọn họ phiền toái?

Tính, dù sao loại chuyện này cũng không phải loại tép riu như anh có thể suy nghĩ cẩn thận.

Phượng loan các có thể nói là người khai thác khu mỏ lớn nhất của nước L, điều này cũng không phải nói khu mỏ của bọn họ nhiều, kỳ thật có khối người nhiều khu mỏ hơn bọn họ. Nhưng quan trọng là, khu mỏ mà những người đó mua hoặc là sản lượng thiếu, hoặc là thậm chí trống không.

Cho nên mọi người đều không thích tới nước L bọn họ lấy quặng, cảm thấy đất nước L cằn cỗi.

Duy chỉ có phượng loan các của người phụ nữ này, cảm giác mỗi một chỗ quặng sản xuất bảo bối đều là không đào xong.

Cô đều không lo lắng những đồ vật phú khả địch quốc này ra vấn đề, anh cũng không cần lo lắng nước M sẽ tìm nước L gây chuyện, mà nguyên thủ lại đem tội danh này ném ở trên đầu của anh.

Anh quyết định, về sau toàn tâm toàn ý đi theo người phụ nữ này.

Nghĩ đến đây, thái độ của Tang Cát trở nên vô cùng cung kính.

"Vâng, tất cả đều làm theo ý của ngài."

Ba người Chung Noãn Noãn vô cùng vừa lòng đối với thái độ của Tang Cát. Vì thế cầm súng giống như trêu chọc con khỉ, đối với những người còn lại ở phía dưới lại là "Phanh phanh phanh" mấy súng.

Những Mafia còn lại ở phía dưới hoàn toàn bị chọc giận, sôi nổi lăn lộn hướng tới địa phương có cục đá, muốn chiến đấu.

Một bên tiến vào trạng thái chiến đấu, còn một bên dùng tiếng Nhật chửi bới gào to: "Món lòng! Món lòng! Chúng tôi đều nói không đánh các người còn muốn thế nào? Quả thực thật quá đáng!"

Chung Noãn Noãn nhắm chuẩn tên mắng cô món lòng ở trong đó, còn không kịp nổ súng, miệng người nọ đã bị một viên đạn đánh xuyên qua.

Chung Noãn Noãn thiếu chút nữa không nhịn được mỉm cười.

Bởi vì vừa rồi người mắng cô kia, là bị anh Xích Dương nhà cô đánh xuyên qua miệng.

Thấy đồng bạn của chính mình bị bạo miệng, một người khác lập tức cầm súng bắn phá về phía Xích Dương, lại bị Chung Noãn Noãn bạo đầu.

Xích Dương đi đến bên người tên mắng chửi người, từ trên cao nhìn xuống dùng tiếng Nhật mở miệng: "Các người nói không đánh sẽ không đánh? Vậy lúc các người ý đồ gϊếŧ quân nhân nước Z chúng tôi, có nghĩ tới muốn thả chúng tôi một con đường sống hay không?"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv