Cơ bản không thèm để ý hai người phụ nữ này, Lãnh thiếu quyết định trở về tỉnh táo một chút.
Selina cười hì hì đứng người lên đi về phía Lãnh Kỳ Duệ, dọa đến Lãnh thiếu lảo đảo một cái, hơi kém đứng không vững liền ngã.
"Cô.. Cô làm gì?" Lãnh Kỳ Duệ bày ra một bộ tư thế quyết đấu.
Không phải anh sợ, mà là không có ai biết vừa rồi ở trong rừng cây nhỏ anh trải qua cái gì!
Người phụ nữ này quả thật là đáng sợ!
Anh quyết định đời này cũng sẽ không chui vào rừng cây nhỏ cùng cô ta.
Selina nhìn anh như vậy liền muốn cười: "Lão đại để cho tôi đưa cậu trở về. Nói cậu một người trở về không an toàn."
"Không cần! Không cần không cần!" Lãnh Kỳ Duệ bị dọa đến nhanh chóng khoát tay.
Mẹ nó, anh sợ bị người phụ nữ này đưa trở về, anh ngay cả xương cốt đều không thừa.
"Bớt nói nhảm! Nếu không đưa cậu trở về tôi liền không hoàn thành nhiệm vụ lão đại giao cho tôi. Không hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ bị phạt, nếu là tôi bị phạt, cậu cũng không có quả ngon để ăn!"
Lãnh Kỳ Duệ tội nghiệp nhìn về phía Chung Noãn Noãn, dùng ánh mắt ra hiệu: Tôi có thể tự mình trở về không? Tôi tình nguyện nửa đường gặp được trộm cướp bị đánh chết!
Chung Noãn Noãn đang muốn nói bỏ qua cho anh ta, tự cô đưa anh trở về, đã thấy Selina ngăn ở trước mặt anh, cách trở giao lưu bằng ánh mắt giữa anh với Chung Noãn Noãn.
"Cậu rất chán ghét tôi?"
Đôi mắt Selina nheo lại, vẻ mặt không tốt nhìn xem Lãnh Kỳ Duệ.
Sắc mặt Lãnh Kỳ Duệ đều mau bị đau nhức làm cho thay đổi, nào dám chán ghét cô. Dưới sự uy hiếp của con khủng long bạo chúa này, một bá của trường học như Lãnh thiếu lập tức khuất phục.
"Không ghét."
"Không ghét vậy sao cậu không cho tôi đưa cậu trở về? Này, tôi còn không có đưa người đàn ông nào trở về nhà đâu, đưa cậu về nhà, đó là vinh hạnh của cậu được không?"
"Về liền về, ai sợ ai?"
Lời mặc dù nói vô cùng kiên cường, nhưng lúc nói lông tơ lại là dựng thẳng lên.
Anh cảm giác mình ở trong mắt con khủng long bạo chúa này chính là một con dê béo nhỏ, còn không đủ cô nuốt một ngụm.
Sau khi chịu một trận đánh, Lãnh thiếu đã sớm không cảm thấy mình là sư tử. So với Selina, anh chính là một con dê béo nhỏ không đủ đối phương nhét kẽ răng.
Sau khi Selina cùng Lãnh Kỳ Duệ rời đi, Chung Noãn Noãn quyết định về chung cư.
Đi đến cổng chung cư, Chung Noãn Noãn lại quay người nhìn về phía Dương Nghị đã kính nghiệp ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, sau đó lại một lần chính xác tìm tới vị trí của anh, xuất hiện ở bên cạnh anh.
"Dương Nghị, cho tôi số điện thoại của anh."
Dương Nghị: "..."
Anh là ngầm làm nhiệm vụ đấy!
Có thể đừng mỗi lần đều dễ dàng tím ra anh như vậy hay không? Điều này khiến anh cảm giác những năm huấn luyện này của anh đều uổng phí.
Đối mặt phu nhân tương lai của thủ trưởng, trong lòng Dương Nghị buồn khổ, lại không dám nói một chữ "không".
Chẳng qua nếu số điện thoại của anh đều bị muốn, vậy anh đương nhiên cũng có thể muốn số điện thoại của Chung Noãn Noãn.
Sau khi Chung Noãn Noãn trực tiếp gọi điện thoại cho anh liền chuẩn bị về chung cư, lại bị Dương Nghị gọi lại.
"Tiểu thư Noãn Noãn, vì phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, tôi có thể lắp đặt mấy cái máy nghe trộm ở cửa ra vào cùng bên cửa sổ không?"
Chung Noãn Noãn: "..."
"Cô yên tâm, phạm vi máy nghe trộm này không lớn, nhưng là chỉ cần có người tiến vào gian phòng của cô tôi liền sẽ biết. Lão đại không yên tâm nhất chính là an nguy của cô, tôi.."
Chung Noãn Noãn vốn dĩ còn đang nhíu mày không quá nguyện ý, nghe xong là vì để Xích Dương yên tâm, thế là lập tức thay đổi chủ ý.
"Được. Nhưng mà cho dù tôi lắp đặt máy nghe trộm, nếu phát sinh cái gì, anh nước xa có thể cứu được lửa gần không?"
"Cô yên tâm, trước khi lão đại đi đã mua phòng đối diện chung cư các người."