Cô tuyệt không để ý xem phim gì, cô chỉ là thích loại cảm giác xem phim cùng anh Xích Dương mà thôi.
"Răng rắc."
Thấy cô vợ nhỏ lại như không có chuyện gì ném một viên bắp rang vào trong miệng, Miệng Xích Dương nhịn không được hung hăng co quắp một chút.
"Noãn Noãn, em không thích xem phim ma sao?"
Cảm giác cô vợ nhỏ nhà anh xem phim ma hoàn toàn không để tâm!
Anh không rõ vì sao nữ tính toàn trường đều bị ống kính kia hù dọa, thậm chí thật nhiều nam tính đều gào lên một tiếng, nhưng cô vợ nhỏ nhà anh còn đang thần kinh thô ăn bắp rang. Chẳng lẽ cô cơ bản không thấy?
"À không, em rất thích xem phim ma! Em đặc biệt thích xem phim kinh dị kinh khủng. Thật."
Ánh mắt Chung Noãn Noãn sáng rực, mặt mũi tràn đầy vẻ nghiêm túc.
Nói thật, ngoại trừ loại phim văn nghệ thanh tân, những phim khác cô đều thích xem.
Xích Dương vươn tay, sờ lên đầu của cô, đầy cõi lòng mong đợi hỏi: "Sợ không?"
"Không sợ!" Nói xong, lại cho ba viên bắp rang vào bên trong miệng.
Nhìn xem quai hàm cô phình lên, ăn giống như con chuột chũi nhỏ, Xích Dương liền không nhịn được muốn hôn môi của cô một phen.
Nghĩ như vậy, Xích Dương cứ làm như vậy.
Ánh mắt của anh ảm đạm thâm trầm, giống như biển cả sâu thẳm cuốn sạch lấy sóng cả hừng hực, môi hơi mở ra một chút.
Nhìn xem biểu lộ trông mà thèm của Xích Dương (Nhìn nhầm, dù sao bên trong phòng chiếu phim quá tối), lúc này Chung Noãn Noãn mới giật mình hộp bắp rang này vẫn luôn là cô đang ăn, anh Xích Dương nhà cô còn chưa ăn một viên.
Cảm thấy âm thầm trách cứ mình chủ quan, sau đó nắm lên một chút bắp rang liền nhét vào miệng Xích Dương.
Xích Dương đang muốn hôn cô vợ nhỏ lại bị nhét đầy miệng bắp rang: "..."
Nhìn vẻ mặt oán niệm của anh Xích Dương, Chung Noãn Noãn có chút ngây người.
Cô làm cái gì?
Phim vẫn còn tiếp tục.
Bộ phim này giảng thuật chính là ba mẹ một đứa bé trai ly hôn, dù là điều kiện kinh tế của người mẹ kém hơn nhiều so với người ba, đứa bé trai vẫn lựa chọn đi theo người mẹ như cũ.
Mà mẹ của cậu bé cũng là một người mẹ vô cùng tốt, cứ việc đi làm rất mệt mỏi, thế nhưng là lại rất quan tâm chăm sóc cậu bé.
Bọn họ không có phòng ở, thế là liền thuê lại một chung cư giá thấp bỏ trống đã lâu, mà bọn họ không biết là, giá cả chung cư này sở dĩ thấp như vậy, là bởi vì nơi này nháo quỷ.
Quỷ là một cô bé, bởi vì khuyết thiếu tình thương của mẹ, ở một ngày trời mưa rơi vào bên trong bồn nước chết đuối, dù là làm quỷ, cô bé cũng muốn có một người mẹ. Thế là cô bé coi trọng mẹ của cậu bé, muốn đem mẹ của cậu chiếm làm của riêng.
Lúc mẹ cậu bé tắm rửa cho cậu, cậu bé có thể nhìn thấy trên trần nhà phòng tắm đang thấm nước, thấm ra nước vẫn là một cái đồ án người phụ nữ chảy ra máu.
Buổi tối lúc cậu bé mở nước đánh răng, vòi nước có chút ngăn chặn, dùng bàn chải đánh răng gõ một chút, bên trong vậy mà rơi ra một đám tóc.
Mỗi lần bọn họ đi vào thang máy, đều sẽ có một cô bé mặc trang phục màu đỏ, cõng cặp sách nhỏ màu vàng, còn mặc một bộ áo mưa trong suốt theo đuôi. Mà cô bé này lại là không có mặt, trên mặt của cô bé là trống rỗng. Đồng thời chỉ có cậu bé có thể thấy được cô, mẹ của cậu lại không nhìn thấy. Điều này khiến cậu bé cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Cô bé lần lượt muốn hại chết cậu, mà mỗi lần mẹ của cậu đều dùng bả vai yếu đuối của mình chống đỡ giúp cậu, vượt qua nguy cơ.
Cuối cùng, cậu bé bị nữ quỷ vây ở một tầng bỏ trống hồi lâu đều không người ở, làm như thế nào cũng không ra được. Mẹ cậu bé vì cứu con trai, đạt thành hiệp nghị với nữ quỷ. Lấy cái chết của mình để con trai được sống sót.