Đợt chyển nhà rầm rộ này cuối cùng kết thúc thành công bằng việc chuyển nhà của ba thành viên 5tars.
Thực ra mấy ngày cuối cùng, vị Vu Lôi của Shining girls vốn là có cơ hội.
Dù sao, tuy 5tars có độ hot cao nhưng họ rất bận, cũng không có thói quen để nhân viên quản lý Weibo cho nên số liệu bình thường kém Vu Lôi rất nhiều.
Tuy có hơi mất mặt nhưng Vu Lôi dựa vào chuyện này nói không chừng có thể chuyển nhà được.
Nếu thành công, có thể nói là ví dụ điển hình của việc idol tự xắn tay áo lên làm.
Nhưng ai mà ngờ được, khi cách thời gian chuyển nhà còn có mấy ngày, bèn xảy ra việc đại chiến thế kỷ thần tượng ném đá giấu tay.
Không chỉ fans 5tars đau lòng mà còn có vô số người qua đường ghé qua Weibo an ủi họ.
Mấu chốt là, có một lượng lớn thực tập sinh quen biết và các idol hầu như đều nhắn lại một lời ở dưới Weibo của họ.
Bọn họ nhắn như vậy, đương nhiên fans nhà họ sẽ muốn giúp đỡ idol nhà mình.
Vì vậy, cứ qua lại thường xuyên như vậy, số liệu của mọi người tăng vọt đột biến, thậm chí vượt qua cả số liệu cày bình thường bỏ tiền ra.
Nghe nói trước khi kết thúc ba ngày, Vu Lôi cũng chẳng lo gì thể diện nữa, mỗi ngày đều bình luận một ngàn lần để kéo điểm về nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Kết quả nỗ lực một tháng thất bại trong gang tấc.
Chính idol và cả fans đều bị đả kích không nhỏ.
Giang Diệp nghe được tin này: ...
Thực ra cô ấy cũng vất vả rồi.
Tuy nói rằng chuyển nhà không thành công nhưng người xưa có câu có thua mới có thắng à.
Bọn họ tốt xấu gì cũng thi đấu thắng rồi mà.
Tuy rằng kết quả của trận đấu này chẳng đẹp mắt mấy, còn rước lấy sự kháy đểu của cư dân mạng.
Trái ngược với 5tars.
Tuy rằng mất một chương trình nhưng công việc phía sau được an bài khá tốt.
Hai show âm nhạc tới tìm đều là muốn quảng bá bài.
Vốn là chương trình không hot nhưng Đại chiến thần tượng thế kỷ lần này lật xe to như vậy, đương nhiên ai cũng dẫm một chân lên được.
Vì thế bọn họ nương theo chuyện này tới tìm 5tars marketing, vậy mà sau khi được phát sóng, thành quả khá tốt.
Sau đó, lịch trình của 5tars chẳng có lúc nào ngơi nghỉ.
Hôm nay chụp tạp chí, ngày mâi quay show giải trí, ngày kìa khó có được thời gian nghỉ ngơi cũng phải tập dượt lại các bài hát một lượt, nhỡ đầu qua mấy hôm nữa lại có sân khấu.
"Mọi người mọi người, xem tin tức chưa?".
Hôm nay, từ sáng sớm Trình Chân đã gõ cửa hết các phòng, chỉ thiếu một cái loa.
Giang Diệp đang rửa mặt, nghe tiếng gõ cửa đau cả đầu bèn dứt khoát ngậm bàn chải đánh răng ra mở cửa, ậm ừ hỏi: "Làm sao thế?".
"Chị Nghiêm nhắn tới!!! Chúng ta hình như nhận được show mới rồi!!!".
Lâm Tối vừa bị đánh thức, đội mũ đi ra, xoa xoa mắt.
Nghe được Trình Chân nói gì đó, cô tức thì cảm khái, "Thật là tốt, tám năm này chị chưa từng bận như vậy".
"...".
Giang Diệp không thấy lạ với chuyện họ nhận được lịch trình mới.
"Show gì vậy, cũng là về âm nhạc à?".
Trình Chân ngước mắt nhìn lên: "Hình như tên là 《Bạn chạy gì chứ》".
Cô còn thì thầm: "Cái tên nghe kỳ ghê".
Giang Diệp: ...
Giang Diệp suýt thì sặc kem đánh răng.
Đời trước cô có nghe qua chương trình này.
Từ lúc lên kế hoạch cho tới được hưởng ứng cũng rất được, sau này càng là một đường thăng tiến, trở thành hiện tượng show giải trí năm đó.
Thật là được Đại chiến thế kỷ thần tượng ban tặng mà.
Lịch trình của họ ngày một dày hơn.
Bây giờ còn nhận được show giải trí có độ hot như vậy.
Đàm Mộng vừa mở cửa nghe được câu này, đôi mắt cũng sáng lên, "Là thường trú sao?".
Thẩm Tri Ý đứng nghe từ đầu, cười cười nhìn họ thảo luận, nghe vậy bổ sung một câu: "Khách mời".
Trình Chân: "Aiz".
"Thở dài gì chứ".
Mắt Giang Diệp sáng lên: "Show giải trí hot này, dù chỉ là khách quý nhưng nếu biểu hiện tốt cũng hút fans được! Chúng ta phải nắm chắc cơ hội này!".
Tuy rằng con đường phát triển của họ vẫn là trên sân khấu nhưng không thể không nói, show giải trí mới là con đường nhanh nhất để hút fans ngoài giới idol.
Đối với thần tượng, chỉ có giữ chân được các fans, kiếm tiền, duy trì nhận lịch trình của công ty mới có thể tiếp tục theo đuổi ước mơ cho nên làm khách mời của show giải trí có độ hot cao, có thể nâng độ nhận diện khá thích hợp với họ.
Không tốn quá nhiều thời gian, không tách nhóm, còn có thể tăng cao độ nhận biệt quốc dân và duyên người qua đường, lời mà không lỗ.
"Nhưng cũng đừng lạc quan như vậy".
Trước kia Lâm Tối tham gia không ít chương trình, chỉ là hầu hết đều là không mấy nổi bật.
"Chương trình này chị biết, phải chạy. Nếu chúng ta vừa lên đã bị loại, sau còn cắt cảnh các thứ, muốn hút fans cũng không thể nào".
Giang Diệp: "Tuy vậy hẳn sẽ không có người xui xẻo như vậy chứ?".
Lâm Tối nghĩ nghĩ, gật đầu: "Đúng vậy".
"Chứ còn sao nữa! Nào mà thảm như vậy! Tớ cảm thấy dựa vào thực lực của mấy đứa mình nhất định có thể chơi tới cùng! Vậy chúc mừng chúng ta lần đầu tiên được lên chương trình top trên! Không bằng tối nay gọi nồi lẩu đi?", Trình Chân nói.
Bốn người còn lại: ...
...
《Bạn chạy gì chứ》là một gameshow ngoài trời.
Một tập sẽ mời hai mươi ngươi, trò chơi kéo dài hai tiếng, vị khách còn sống tới cuối cùng sẽ chiến thắng.
Ban biên tập sẽ sắp xếp ba, bốn người áo đen tiến hành tuần tra toàn trường quay, nếu người chơi bị người áo đen bắt được cũng coi như thua.
Nhưng nếu người chơi chỉ trốn ở một chỗ để an toàn tránh né người áo đen cũng không được vì trong khi chơi, sẽ có bố trí nhiệm vụ.
Nếu người chơi không hoàn thành nhiệm vụ, tính trốn tới cuối, độ khó của trò chơi sẽ được tăng trên diện rộng.
Hơn nữa cứ trốn tới cuối, cho dù thắng cũng không được lên hình, còn bị người xem mắng cho nên bình thường ai cũng cố gắng lên hình nhiều một chút, lựa chọn tích cực tham gia trò chơi.
Ngày ghi hình.
Giang Diệp đổi một bộ đồ thể thao màu xanh dương nhạt, đeo đồ bảo vệ đầu gối và cổ tay, cuối cùng điều chỉnh lại dây buộc tóc.
Cô vốn cũng chỉ mới 18 tuổi, cả người có khí chất thành thuần trẻ trung, nói là học sinh cấp ba cũng có người tin.
Vì trốn người áo đen, trò chơi này một trốn hai chạy.
Cho nên Giang Diệp nhìn đồng đội của mình.
Thẩm Trí Ý, thoạt nhìn như sẽ là người chạy cuối cùng trên đường chạy 800 mét, cô gái yếu đuối.
Trình Chân, 800m thì chạy được 200m, 200m tiếp theo mệt tới mức vừa đi vừa bò.
Đàm Mộng thì khỏi nói, lớp phó thể thao.
Còn về Lâm Tối à.
Giang Diệp cảm thấy cô rất mạnh.
Thứ nhất, cô ở giới giải trí lâu như vậy, các gameshow lớn bé gì cũng đã tham gia qua, hẳn là có kinh nghiệm.
Thứ hai, chính cô cũng là kiểu người có thiên phú về vận động, hẳn là lúc chạy đua không thua gì người khác.
Hai tiếng chơi trò chơi.
Giang Diệp hy vọng mình và đồng đội có thể chơi tới một tiếng hơn, mới đảm bảo đủ lượng lên hình.
Đương nhiên, đồng thời cũng chắc chắn bản thân có không gian phát huy mà không phải cả quá trình cứ cưỡi ngựa xem hoa.
Năm người đi tới nơi ghi hình.
Ngoài họ là người mới ra mắt, tham gia chương trình đều là các tiền bối ở giới giải trí cho nên khí mở màn, 5tars đứng hết ở một bên rìa, chỉ chờ tới lúc có giới thiệu mới dám bước lên nói vài câu.
Bắt đầu trò chơi là xoay bảng.
Bảng này được chia làm mười ô, trong đó có một ô màu đen.
Nếu người chơi không may cho lắm, xoay vào ô này thì sẽ thả người áo đen trong phạm vi mười mét, rất có thể vừa chơi đã ngoẻo.
Trước khi quay xong, người chơi có thể rời đi, cho người khác lên.
Nếu tất cả người chơi chưa xoay phải ô màu đen, tất cả sẽ an toàn và có mười phút đi trốn.
Tuy rằng may mắn có ít nhưng biết tính toán sẽ có lời.
Một là có thể đi trước, hai là dù cho có thả người áo đen, kẻ chết thay cũng sẽ nhiều hơn.
Tuy 5tars là hậu bối, còn là khách mời nhưng mọi người cũng rất săn sóc họ.
Hẳn là cũng có xuất phát từ sự quan tâm hậu bối, cũng có là nể mặt bố mẹ của Trình Chân cho nên khi thương lượng ai lên quay, mọi người sôi nổi.
"Các bạn 5tars lên thôi!".
"Trình Chân! Lên xoay một lượt!".
"Giang Diệp! Các bạn lên!".
Trình Chân nhìn thoáng qua người áo đen đứng cách mười mét, trong lòng run sợ.
Cô đương nhiên không dám tiến lên, bèn túm chặt lấy góc áo của Giang Diệp: "Giang Diệp bảo vệ tớ!".
"...".
Giang Diệp nhanh chóng bước lên hai bước, bấu chặt Lâm Tối, ném nồi cho cô, "Đội trường bảo vệ em!".
Lâm Tối: ?
Lâm Tối chần chừ một lúc: "Các em có chắc là cho chị lên đầu tiên không?".
"Chị có thể", Giang Diệp làm tư thế cố lên, "Chị gánh trên vai toàn bộ hy vọng của nhóm mình".
"... Được thôi", Lâm Tối hít sâu một hơi, nói, "Chị đây lên".
Giang Diệp đặt tay lên vai cô, "Cố lên, em bằng lòng cho chị mượn tạm may mắn của em".
Lâm Tối: "... Em tỉnh giùm cái".
Vận may của hai người họ, còn chưa chắc là ai mượn ai đâu.
Trong tiếng hoan hô, Lâm Tối bước lên trước, hết sức bình tĩnh, dùng sức xoay bảng.
Cái bảng trước mặt cô nhanh chóng xoay vòng.
Ánh mắt mọi người gắt gao nhìn chằm chằm cái bảng xoay.
Đĩa quay chậm dần, chậm dần.
Sau đó đầu kim chỉ vào ô màu đen.
Mọi người không khỏi nín thở.
Ba người phía sau Giang Diệp cũng bấu lấy áo của cô.
Giang Diệp cũng bị bầu không khí lây nhiễm, tim đập nhanh vô cùng.
Trước khi dừng lại, cái kim lại dịch lên 2cm, chuyển ra khỏi ô màu đen.
Mọi người bỗng thở phào một hơi nhưng này còn chưa xong, bọn họ trơ mắt nhìn đầu kim dịch về sau 3cm.
Mọi người: !!!
Tích tích tích ba tiếng.
Cảnh báo ô màu đen bỗng vang lên.
Người áo đen cách 10 mét bỗng lan ra.
Lâm Tối còn chưa phản ứng kịp, đã cảm giác đằng sau có một trận gió.
Tất cả mọi người trong nháy mắt chạy cái vèo.
Chỉ còn tiếng đồng đội chúc phúc vang lên quanh quẩn trong không khí.
"Cố lên Lâm Tối!! Tự mình cầu phúc! Chúng em đi trước!!!".
Lâm Tối đứng ở chỗ quay bảng là gần người áo đen nhất.
Cô thậm chí còn chưa kịp quay đầu đã bị người khác tóm lên bả vai.
Tiếp theo đồng hồ thành tích trên tay cô hiện lời nhắc nhở.
[Thời gian tồn tại trong trò chơi: Sáu giây]
Lâm Tối: ...
Trải nghiệm của cô khi chơi trò chơi khá tốt.
Đã bắt đầu rồi sao?
Đã kết thúc rồi.
Lâm Tối bỗng nhớ tới ngày hôm ấy, cô nói với Giang Diệp.
——"Nếu chúng ta vừa lên đã bị loại thì có thể không thể lên hình được?".
——"Chắc sẽ không có người xui xẻo như vậy đâu chứ?".
Lâm Tối: ...
Đúng là cái miệng quạ đen.
Tác giả có lời muốn nói: Trải qua vài cuộc chơi, không thể không nói, Lâm Thâm Diệp Mậu của chúng ta đúng là CP người châu Phi (không phải).
Chút tâm sự của edit: Đoạn gameshow này vui phết, mọi người đọc tiếp sẽ thấy hài ẻ với cái nhóm này