Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Lâm Tối.
Có giọng thực tập sinh thì thầm bàn tán, "Không thể nào? Không tới mức đó chứ?".
"... Đó chính là Lâm Tối mà?!".
Đúng vậy.
Đó chính là Lâm Tối.
Đại ma vương Lâm Tối trước nay đều tự tin có thể lấy được hạng nhất.
Cô ấy không lấy được hạng nhất thì thôi, hiện tại sao còn rớt xuống hạng ba?
Nếu nhìn theo xu thế rớt xuống này, chẳng phải sẽ trượt luôn ngoài top ra mắt à?
Giang Diệp trong nháy mắt cũng ngơ ra, suýt chút nữa quên cả vỗ tay.
Tâm trạng của cô rất phức tạp.
Cô và Lâm Tối tuy phần lớn thời gian đều đang cạnh tranh với nhau, fans cũng là ba ngày cãi một trận nhỏ, năm ngày cãi một trận lớn nhưng lại chẳng ảnh hưởng tới quan hệ của hai người.
Hoặc là nói, đúng bởi loại quan hệ cạnh tranh như này kéo các cô lại gần nhau hơn.
Dù sao các cô cũng có thực lực tương đương, đều có dã tâm muốn lấy hạng nhất, ở trong chương trình này hoàn toàn là người hiểu nhau khó có thể tìm được.
Lâm Tối ngay từ đầu đã có độ hot hơn cô.
Sau lại bằng chính khả năng hút fans mạnh mẽ của mình mà vượt qua mọi chuyện cho nên trước nay Giang Diệp chưa từng nghi ngờ, cô và Lâm Tối sẽ là những đối thủ cạnh tranh tốt nhất của nhau, vẫn luôn tranh giành hạng một hạng hai, cứ vậy đi tới chung kết.
Hiện tại đối thủ của cô rớt xuống một hạng.
Phản ứng đầu tiên của cô không phải là, ồ, vậy là có thể nhẹ nhõm rồi.
Mà là, sao chị lại ở hạng ba?
Chị là hạng ba thì ai tranh C với em?
Nhưng trung tâm sự nghị luận là Lâm Tối lại biểu hiện hết sức thản nhiên.
Cô đứng dậy, bước ra khỏi hàng đi lên sân khấu, lúc này, não cũng đang vận động hết công suất.
Nếu cô là hạng ba, vậy hạng hai chính là Tiết Tri Hàm.
Thực ra Lâm Tối không thể nói chán ghét Tiết Tri Hàm, chỉ thuần túy là chướng mắt.
Cô vốn đã thích cái mạnh, cảm thấy vị trí gì hẳn đều nên là của kẻ mạnh mới phải.
Nhưng Tiết Tri Hàm đúng lúc lại là loại người dùng thủ đoạn khác để đạt được mục đích của mình.
Chính cô tìm lối tắt thử thách một kỹ năng bản thân không am hiểu ở công diễn, hơn nữa, sau khi màn biểu diễn được phát sóng thì không quá nổi, đây cũng là điều cô sớm đoán được.
Hơn nữa, bản thân cô ở giai đoạn trước có thanh thế nên hút được một phần top fans, bây giờ, số người này đều đang xem xét tùy thời chạy qua nhà Giang Diệp, độ hot có chút trượt xuống cũng là chuyện bình thường cho nên, khi cô lên tiếng, giọng vẫn rất bình thản, "Chào mọi người, mình là người luôn muốn lấy hạng nhất, lần trước lấy được hạng hai, lần này trực tiếp đứng ở hạng ba, Lâm Tối".
Cô nói thẳng ra như vậy thực khiến rất nhiều người sửng sốt.
"Đầu tiên đương nhiên vẫn phải cảm ơn các bạn fans đã bầu phiếu cho mình", Lâm Tối nói, "Mình vẫn là câu nói ấy, các cậu không cần quá áp lực, dù mình có đi tới đâu vẫn là Lâm Tối, điểm này không hề đổi, không cần lo lắng cho mình".
"Bây giờ nói về mình chút đi". Lâm Tối nghĩ nghĩ, bỗng cười, "Trước kia mình luôn nghe được những lời như này. Cậu xem đó là Lâm Tối, Lâm Tối cô ấy rất lợi hại, hình như chẳng có gì cậu ấy không làm được? Tới chương trình rồi mình mới biết, hóa ra mình cũng sẽ thua, hóa ra mình cũng chẳng giỏi giang như mình từng nghĩ, mình cũng có rất nhiều thứ không giỏi. Con người chính là nhận thức được sự không hoàn hảo của bản thân cho nên mới muốn trở nên hoàn hảo hơn, xét từ điểm này, 《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》đã cho mình một lần trải nghiệm đáng nhớ nhất trong cuộc sống".
"Còn về những người đã chọn bài hát cho mình, mình cũng rất thích. Còn mấy ngày nữa là tới công diễn rồi, mình rất nghiêm túc chuẩn bị, hy vọng lần này có thể biểu diễn bài hát của các cậu chọn thật tốt. Lâm Tối*, nhất không cứ phải là nhất mà mọi việc đều phải nỗ lực hết mình hướng về nơi tốt nhất". Lâm Tối vẫy vẫy tay với máy quay, "Sân khấu tiếp theo gặp lại nhé".
*Không biết có ai còn nhớ không nhỉ, chữ Tối trong Lâm Tối, là chữ 最, nghĩa là nhất
Thái độ của cô chẳng kiêu ngạo chẳng siểm nịnh, chẳng rơi nước mắt cũng chẳng nói gì ngược fans nhưng lại nghiêm túc nói hết lời mình muốn nói.
Dương Tinh Tinh nhìn cô, ôn nhu cười cười, "Tôi cũng tin em có thể".
Tiếng vỗ tay vang lên.
Lâm Tối đi về phía chỗ ngồi, ngồi xuống chỗ của mình.
Cô nhìn về Giang Diệp, chẳng lệch một tí nào mà lại nhìn thẳng vào đôi mắt của cô.
Nét mặt thảo mai của Giang Diệp chưa đổi nhưng thoạt nhìn có chút lo lắng cho cô.
Lâm Tối rũ mắt, giơ ngón cái chỉ về C phía sau, rồi dựng ngón cái với Giang Diệp.
Chị lấy hạng ba thì không sao.
Nhưng em nhất định phải lấy được hạng nhất cho chị.
....
"Vậy hạng nhất lần này", Dương Tinh Tinh rút phong thư ra, hẳn là giữa hai thực tập sinh Giang Diệp và Tiết Tri Hàm rồi".
Máy quay đặc tả hai người Giang Diệp và Tiết Tri Hàm.
Các thực tập sinh trong sân ủng hộ hai người nồng nhiệt.
Đương nhiên phần lớn đều đang gọi tên Giang Diệp.
Mà Tiết Tri Hàm nhìn về phía Giang Diệp,
Cơ hội rất tốt!
Hai cô đều là hạng một hạng hai, hẳn phải hỗ trợ tiếp xúc một chút chứ?
Nhưng Giang Diệp bên kia cũng đã cúi đầu đi khỏi khán đài, đến một cái liếc mắt cũng không cho cô.
Tiết Tri Hàm: ....
Giang Diệp có cần vậy không?!
Xào CP với ai cũng được chỉ mình cô là không được?
Tuy rằng Giang Diệp không phản ứng lại cô nhưng trong lòng Tiết Tri Hàm vẫn ẩn ẩn cảm thấy có chút hưng phấn.
Quả nhiên, bán thảm là sức sản xuất bỏ phiếu hạng một.
Hơn nữa, công ty còn mua hot search treo một ngày, phiếu thân thương của người qua đường hẳn cũng không ít nên cô mới có thể đi từ hạng ba lên hạng hai, cũng không có gì lạ.
Cô biết vì sự phát huy thất thường ở công diễn nên cô cố ý tuôn ra chuyện này cùng ngày chiều tập công diễn.
Như vậy mọi người sẽ không còn quá chú ý tới sai lầm trong công diễn của cô nữa.
Cũng không biết có thể cứ dựa vào chuyện này vượt qua cả Giang Diệp hay không.
Tiết Tri Hàm hít sâu một hơi, đứng cạnh Giang Diệp.
Dương Tinh Tinh hỏi: "Trước khi tuyên bố xếp hạng, các em có gì muốn nói không?"
"Mình là lần hai đứng ở đây", Giang Diệp nói, "Tuy rằng thực sự cảm ơn mọi người nhưng lời cảm ơn cụ thể vẫn nên để lát hẵng nói".
Cô lại nhìn về phía máy quay, cười nói, "Dẫu vậy, dù fans có cho mình kết quả ra sao, mình đều có thể chấp nhận được".
Tuy nét mặt là đang cười nhưng cảm xúc của cô so với lần trước hiển nhiên là lạnh nhạt hơn một chút, nói cũng ít hơn.
Tiết Tri Hàm dừng một chút, nhất thời không nghĩ ra cái gì, chỉ có thể nhanh chóng bắt kịp: "Ừm, mình cũng vậy".
"Tôi sẽ nói thẳng".
Dương Tinh Tinh cầm hai tờ giấy trong tay, đọc chậm rãi, "Hạng nhất trong lần tuyên bố thứ hạng thứ hai của 《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》là ——"
Giang Diệp nhìn qua, thấy được từ đáy mắt của Dương Tinh Tinh nên cũng bình tĩnh hơn, không biết sao lại thấy yên tâm hơn.
Quả nhiên, Dương Tinh Tinh tuyên bố: "Chúc mừng —— thực tập sinh của Giải trí Thịnh Duệ Giang Diệp. Với số phiếu trợ lực là 1 700 058 đã lấy được hạng nhất".
Trong lòng Giang Diệp như có cục đá rớt xuống.
May mắn may mắn.
Fans của cô vẫn là gánh lấy áp lực từ phía Tiết Tri Hàm vì cô.
Tuy rằng công ty Tiết Tri Hàm mua hot search rất nhanh, marketing phạm vi lớn hình tượng thực tập sinh bị bạo lực học đường nhưng nói như nào đi nữa, fans của cô cũng có thể đánh.
Dương Tinh Tinh: "Mời hai em phát biểu cảm nghĩ".
Tiết Tri Hàm là hạng hai đi lên trước.
Giang Diệp nghe trong chốc lát.
Mỗi lần cảm nghĩ của Tiết Tri Hàm hầu như chẳng có gì khác biệt, trước cảm ơn fans một chút, sau đó lại khóc lóc kể lề về đồng đội của mình, sau lại cổ vũ cho bản thân.
Tuy rằng phần lớn thực tập sinh đều có mấy câu giống nhau nhưng khác với Tiết Tri Hàm, chỉ cần nói là sẽ biết, bên trong như được sắp xếp xong xuôi, hẳn là đã được viết trước rồi —— thậm chí có khả năng là còn chẳng phải do cô ấy viết.
Giang Diệp vừa điều chỉnh lại bản thân vừa nhịn không được suy nghĩ miên man.
Fans của Tiết Tri Hàm thực sự thích người như vậy sao?
Hình tượng đã được sắp đặt sẵn, sân khấu đã được biết từ lâu, lời nói cũng đã được viết sẵn rồi.
Thích cô ấy khác gì thích một con ma nơ canh chứ?
Giang Diệp đang nghĩ ngợi, Tiết Tri Hàm đã nói xong.
Máy quay chuyển về chỗ của cô.
Dù cho lúc này cô đang nghĩ cái gì nhưng lúc tuyên bố thứ hạng chính là để giao lưu với fans.
Điểm này tuyệt đối không thể quên được.
"Đầu tiên, mình muốn cảm ơn mỗi người đã bầu phiếu cho mình. Gần đây, mình có nhận được rất nhiều thư của fans do chương trình đưa, ở chỗ luyện tập cũng thấy rất nhiều". Giang Diệp nói, "Có fans viết cho mình, rằng mình là động lực của bạn ấy. Mình rất vui, bởi vì mình từ trước tới nay, không chỉ muốn cho mọi người thấy những màn biểu diễn tốt nhất mà còn là một thần tượng có năng lực truyền cảm".
Những lời này không chỉ có của fans.
Rất nhiều thực tập sinh ở đây đều nghĩ như vậy.
Giang Diệp đứng ở đó, phảng phất như có thể đưa tới cảm giác ôn nhu cho rất nhiều người.
Cô không chỉ là thực tập sinh đầu bảng, cô còn là một cô gái hóa thân cho sự phấn đấu không ngừng vì mơ ước của bản thân.
Cô là nơi gửi gắm ước mơ, là dáng vẻ mà tất cả thực tập sinh, thậm chí tất cả mọi người đều mong muốn trở thành.
"Là một thần tượng, mình sống vì mỗi một người thích mình"
"Bởi vì các cậu thích mình, sự tồn tại của mình mới có giá trị".
Giang Diệp ở trên sân khấu khiến người khác suy nghĩ.
Fans duy trì ước mơ cho cô như là đang cho chính bản thân họ.
Có người học hành kham khổ bất kể ngày đem, dán một tấm poster của Giang Diệp lấy động lực để chống đỡ.
Có người một mình đi làm ăn xa, trong điện thoại sẽ có hình của Giang Diệp là tín niệm của người ấy.
Còn có rất nhiều rất nhiều thực tập sinh giống như Giang Diệp, coi cô là tấm gương, ngày ngày nỗ lực về phía của cô.
"Mình muốn đưa mỗi một người chắp cánh ước mơ cho mình cùng mình đi về phía trước. Chỉ cần có một người thích mình, mình liền tin rằng, chuyện mình làm là có ý nghĩa, mình sẽ mãi ở trên sân khấu này".
Giang Diệp khom lưng với máy quay, "Cảm ơn mọi người".
Âm thanh vỗ tay vang lên.
Toàn bộ thực tập sinh đều đứng lên hoan hô.
Giang Diệp đi lên từ đáy kim tự tháp.
Mỗi một tầng, hầu như đều có thực tập sinh tới ôm cô, như mang theo năng lượng của mình, giấc mơ của mình ôm lấy cô.
Khi cô đi tới cuối, Lâm Tối cũng đứng lên.
Giang Diệp cho rằng cô muốn ôm, theo bản năng vươn tay.
"Dừng ngay, chị nào có sến sẩm vậy". Lâm Tối trợn trắng mắt, "Chị đang muốn đưa em lên".
Cô đưa Giang Diệp lên chỗ ngồi của hạng nhất, cười cười, "Ngồi đi, hạng nhất của chúng ta".
......
Sau khi tuyên bố thứ hạng xong, máy quay lại quay về phía thực tập sinh bị loại.
Trên thế giới này, không phải lúc nào cũng có kỳ tích.
Nhóm 《Bé nhỏ》vốn đã có nhiều thực tập sinh chót bảng, lần này tám người bị loại mất năm.
Trong lòng Giang Diệp khẽ thở dài.
Dù vậy, chắc là hôm qua họ đã khóc hết rồi, hôm nay tâm trạng khá tốt.
Nhóm 《Bé nhỏ》tập hợp đầy đủ lần cuối, tiếng nói của các cô gái vang lên không dứt.
"Tuy rằng ngày mai chúng tớ phải đi nhưng thực ra không có tiếc nuối gì lớn".
"Đúng vậy nha, sau khi trở về tớ sẽ xem sân khấu của nhóm mình".
"Cậu nói chương trình có cho bọn mình vé của công ba không nhỉ, tớ thực sự muốn đi xem".
"... Nghĩ cái gì thế bà nội".
"Ầy, đúng là đáng tiếc".
Có thực tập sinh nói: "Tuy rằng chúng tớ đi rồi nhưng tấm lòng của chúng tớ luôn ở cạnh các cậu".
Người bên cạnh cô nói tiếp, "Không sai, không sai, cái bọn tớ muốn chính là đi lên sân khấu cùng các cậu".
Lương Úc không nhịn được run rẩy quá đà, "Trời ạ, muốn cùng lên sân khấu, sao lời hay như này bị các cậu nói có hơi đáng sợ vậy?".
"À đúng rồi, mấy người chúng tớ lúc nãy ở dưới sân khấu có thương lượng một chút, nghĩ cho đội mới của chúng ta một cái tên mới".
"Tuy rằng chúng tớ đã rời đi nhưng đến lúc đó các cậu có thể dùng tên đội này không, coi như là chúng tớ dùng cách này để tham dự công diễn cùng các cậu".
Giang Diệp nhướng mày, "Có thể nha, tên gì vậy".
Các cô liếc nhau, trăm miệng một lời.
"Tớ nghĩ đội chúng mình nên tên là".
"Đội tuy nhỏ bé nhưng không gì không thể".
Chút tâm hự của edit: Nào giờ lành đã điểm, tới giờ đoán xem vị hạng hai này chương nào thì sập phòng.