Phiên ghi hình thứ nhất của《 Truy quang thiếu nữ 》 là phân đoạn tuyển tòa.
Quy tắc cụ thể của tuyển toàn hôm qua đã được phổ cập đến các thực tập sinh.
Giữa sân có 60 chỗ ngồi, thực tập sinh dựa theo số thứ tự ngồi vào bàn, tự mình lựa chọn xem mình có thể xếp hạng số bao nhiêu mà ngôi xuống.
Mà số thứ tự là dựa theo trình tự báo danh.
Giang Diệp tuy rằng báo danh muộn nhưng cô lại cùng công ty với Đàm Mộng – người đầu tiên xác định muốn đi 《 Truy quang thiếu nữ 》cho nên số thứ tự của cô cũng là những số đầu.
Giang Diệp ở miếng dán trên bụng trái của mình viết ra số mười bảy, đem microphone bên hông thoáng ẩn giấu một chút rồi mới đi ra khỏi phòng thử đồ, chuẩn bị vào bàn.
Đàm Mộng thoáng liếc mắt nhìn microphone trên cổ áo của cô, nhẹ nhàng thở ra, "Cái này không phải có sao, thế mà cậu gần nửa ngày không ra với tôi"
Đàm Mộng đốn hạ lại lập tức nói, "Tôi thế này không phải ở quan tâm cậu a, tôi chẳng qua không muốn hai chúng ta cạnh tranh không bình đẳng như vậy mà thôi."
Giang Diệp cười một cái, tránh đi đề tài này, nói, "Chúng ta nên lên sân khấu đi."
"Nhanh lên."
Đàm Mộng ý bảo cô đến xem TV nhỏ ở hậu trường.
Đã có thực tập sinh vào trong.
Chẳng qua bởi vì không có nhiều người lắm, trong sân khấu không khí hiển nhiên lộ ra một chút xấu hổ.
Giang Diệp liếc liếc mắt nhìn bố cục chỗ ngồi.
Quả nhiên như suy nghĩ của cô, đỉnh kim tự tháp chỉ có năm vị trí.
Giang Diệp thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Còn cùng đời trước giống nhau.
Danh sách xuất đạo chỉ có năm phần.
Đàm Mộng cũng thực mau chú ý tới điểm này.
Những ngày trước cô đều cho rằng số lượng xuất đạo là chín.
Khi nhìn đến năm cái chỗ ngồi ở trên đỉnh, nàng hiển nhiên sửng sốt một giây, " Năm nay sửa lại quy tắc?"
Đàm Mộng theo bản năng nhìn về phía Giang Diệp dường như muốn tìm điểm tương đồng với mình.
Không nghĩ tới Giang Diệp mặt không đổi sắc mà gật đầu, "Đại khái đi."
Trước mắt, năm vị trí không ai ngồi.
Cuối cùng một người nhưng thật ra đã bị người ngồi.
Xem ra những người này mới vừa gặp mặt, đều rất khiêm tốn.
Đàm Mộng không dự đoán được vừa bắt liền không giống với dự đoán của mình, tức khắc cuống lên, " Vậy cậu tính toán ngồi chỗ nào?"
Giang Diệp không hề nghĩ ngợi, trả lời: "Thứ nhất."
Đàm Mộng: "???"
Đàm Mộng lập tức dùng vẻ mặt ngươi có phải hay không điên rồi mà nhìn Giang Diệp.
Giang Diệp nhìn lại cô ấy: "Cậu không muốn đứng nhất?"
Đàm Mộng: "......"
Cô đương nhiên muốn.
Nhưng đó là C vị đó.
Liền nghĩ người đến trước cũng cần khiêm tốn một chút đi. Hơn nữa, thực tập sinh khi đến đây mỗi người đều nhìn giống với các thực sinh khác.
Nhưng kỳ thật ai không đem toàn bộ tư liệu của mỗi đối thủ cạnh tranh nghiên cứu thấu triệt a.
Lại có ai sẽ không biết Lâm Tối sẽ tới a.
Vị trí thứ nhất này, phàm là người có chút điểm tự hiểu tình huống liền sẽ để lại cho cô ấy.
Giang DIệp lại dường như là hoàn toàn không biết rõ nhân vật Lâm Tối này, hay chữ Center nói được thản nhiên lại bình tĩnh.
Đàm Mộng: "...... Cậu nghiêm túc?"
Giang Diệp lộ ra một cái biểu tình vô tội, "Vạn nhất tôi cũng đâu chỉ có mỗi lúc này đây có thể là hạng 1 đâu? "
"Hơn nữa, dù sao hiện tại người xem lại không phải mê kiểu mối tình đầu, liền chán ghét cái chương trình tình chị em, huynh đệ tình thâm, không bằng đem thái độ thật của chính mình phóng đến mọi nơi là tốt rồi."
Nhìn đến hạng 1 kia sao?
Muốn liền đi ngồi a.
Chẳng lẽ còn muốn người khác làm sao?
Huống chi tuyển tòa chính là bước đầu để người xem nhớ mặt.
Thời điểm tổ tiết mục cắt ghép không có khả năng đem phân cảnh mỗi người ngồi vào chỗ mà phát sóng.
Muốn chắc chắn được camera chú ý tới cũng chỉ có duy nhất một chỗ.
Đó chính là trực tiếp ở hạng 1.
Thực mau tới Giang Diệp cùng Đàm Mộng vào sân.
Đàm Mộng đi theo phía sau cô, vẫn là thực không xác định hỏi cô: "Cậu ngồi thật a?"
"Cậu muốn ngồi sao?"
Giang Diệp nửa nói giỡn nửa nghiêm túc nói, "Nếu cậu nói muốn ngồi ở đó, dựa vào tình cảm mấy tháng của chúng ta, tôi có thể cùng cậu chơi kéo búa bao."
Đàm Mộng: "...... Không được không được."
Tuy rằng cô nằm mơ đều nghĩ tại C vị xuất đạo.
Nhưng cô vẫn là có điểm tự hiểu mình.
Đàm Mộng cuối cùng ngồi ở vị trí thứ sáu.
Cô đều đã nghĩ tốt nếu bị hỏi vì cái gì mà ngồi ở vị trí thứ sáu, chuẩn bị tốt kịch bản.
Trước năm là những vị trí được xuất đạo, thứ sáu chính là vĩnh viễn lưu cho mình một không gian để phát triển.
Nhưng sau khi co ngòi xuống vẫn là không nhịn được mà quay đầu lại nhìn.
Giang Diệp thế nhưng thật sự hướng lên trên tiến đến cầu thang của top 3.
Ánh mắt của các thực tập sinh ở trong sân chỉ theo dõi đến cô.
Màn ảnh cũng lập tức quay đến cô.
Giang Diệp ở giữa ghế của hạng 1 mà ngồi xuống.
Cô ngẩng đầu, cười tủm tỉm mà cong mắt, giống cô trong video tự giới thiệu đã nói mấy ngày trước đây, đối với màn ảnh chào hỏi.
Biểu tình cô tự nhiên, nhẹ nhàng, không có nửa điểm khẩn trương, quen thuộc đến giống như không phải một người mới đến.
Ngũ quan Giang Diệp vốn dĩ chính là minh diễm xinh đẹp, thực có thể khiêng loại hình ảnh kia, hôm nay vì sân khấu nên trang điểm càng có thêm hai phần hút tình, làm người khác cảm thấy cô không làm gì cũng có thể trực tiếp sử dụng giá trị nhan sắc mà ra mắt.
Trong hậu trường quan sát, nhóm huấn luyện viên nhìn đến Giang Diệp quả thực ở vị trí top 1 ngồi xuống, không nhịn được cảm khái.
"Đây là thực tập sinh hôm qua nói muốn đạt vị trí top 1?"
Dương Tinh Tinh có điểm kinh ngạc mà nhìn về phía cô, "Em ấu thật đúng là đi đến vị trí hạng 1."
Mục Tinh Trì thế mà so với hôm qua càng vui vẻ: "Rất có ý tứ a, có điểm giống sự việc tôi năm 18 tuổi làm ra."
"Bất quá."
"Kế tiếp liền phải xem cô ấy có phải thay đổi vị trí hay không, hoặc là, thủ được vị trí này."
Thực tập sinh lục đục lên sân khấu.
Không ngừng có thực tập sinh ở dưới nhìn cô.
Giang Diệp thật ra thực thản nhiên.
Cô cũng không sợ hãi bại lộ dã tâm của mình.
Chỉ có người không xứng với vị trí mới có thể bị người ta trào phúng.
Mà người có thực lực đi đôi dã tâm chỉ biết càng cuốn hút đến càng hot.
Nếu muốn có fans, đầu tiên cô phải bày ra thái độ của mình trước.
Nhóm thực tập sinh không nhịn được, đóng máy thu âm, lén nghị luận.
"Thực tập sinh ở hạng 1 kia là ai a?"
"Nhìn rất lợi hại."
"Giang Diệp của Thịnh Duệ Giải Trí, chưa từng nghe qua tên này a."
"Công ty cùng tên của cô ấy tôi cũng chưa nghe nói qua."
"Không phải là hắc mã năm nay đi?"
Nhưng lời trong lời ngoài vẫn là có điểm không thế nào tin phục ý vị ở bên trong.
Tới nơi này ai không nghĩ đạt hạng nhất.
Nhưng đại đa số người ngay từ đầu cũng sẽ không đi ngồi ở vị trí top 1 này.
Quá dễ dàng gây chú ý rồi.
Nếu là thất bại thì làm sao bây giờ.
Trong lúc xét cấp bậc bị rớt khỏi vị trí thì làm sao bây giờ.
Không bằng cho mình chọn một khởi điểm thấp một chút rồi chẫm rãi đi lên, mới là ổn thỏa nhất lựa chọn.
Đàm Mộng bởi vì cùng công ty Giang Diệp, cũng bị người bên cạnh không ngừng tìm hiểu tin tức.
"Người ngồi ở hạng 1 kia là người trong công ty cậu à?"
"Thoạt nhìn rất lợi hại a."
Đàm Mộng không khỏi có điểm như đứng trên đống lửa, như ngồi giữa đống than.
Cô không thể không thừa nhận, lựa chọn của Giang Diệp có chút có đạo lý.
Ngắn ngủn nửa giờ, bởi vì lựa chọn của Giang Diệp, thân phận của cô ở trong mắt mội người từ lúc trước khi bắt đầu thi đấu biến thành đồng đội cùng công ty với thực tập sinh ngồi ghế hạng 1 cuồng vọng kia.
Trong sân thực tập sinh cơ bản đều ngồi đầy.
Giang Diệp quét một vòng bốn phía, chú ý tới người ngồi ở ghế hạng 2.
Cô chỉ lộ ra nửa phần sườn mặt, nhưng Giang Diệp lại đối với cô ta rất có ấn tượng.
Tiết Tri Hàm.
Cô ta là người đã từng đạt hạng 1.
Thực lực có nhưng có thể ra mắt ở vị trí Center, dựa vào càng nhiều công ty xây dựng hình ảnh liền đem cô ta đóng gói thành một thiên sứ mỹ mạo ôn nhu, chính xác là ở ghế ACE làm nữ vương mà ở ngoài đóng vai tiểu bạch hoa đáng thương.
Vô luận là công diễn hay luyện tập, dù sao cùng mọi người ở bên nhau, luôn là không tránh được bị kéo dẫm thành nhân vật vai ác khi dễ cô ta.
Vô luận là công diễn vẫn là luyện tập, dù sao cùng nàng ở bên nhau đồng đội, luôn là không tránh được bị kéo dẫm thành khi dễ nàng vai ác nhân vật.
Giang Diệp ở trong lòng lặng lẽ nhớ thượng một chút.
Tốt nhất vẫn là không cần cùng cô ta có quá nhiều quan hệ.
Ai biết có bị công ty cô ta lấy đá bẫy hay không.
Rốt cuộc chờ đến thực tập sinh cuối cùng bước lên sân khấu.
Thực tập sinh còn lại rất phối hợp mà ồn ào lên.
"Oa, là Lâm Tối đó."
"Trời ạ, cô ấy như thế nào cũng tới?"
"Xong đời, cô ấy cũng tới chương trình này, chúng ta đây còn có đường sống sao."
Giang Diệp nhàm chán nhìn đám thực tập sinh biểu diễn xuất sắc, nhịn không được ở trong lòng muốn đứng dậy vỗ tay cho các cô.
Khó trách những người khác đều nói thần tượng cuối cùng chính là diễn viên.
Xem một đám này.
Kỹ thuật diễn đích xác không tồi.
Cũng không trách các cô.
Rốt cuộc thì làm nhân vật trong tổ tạo không khí thế này không chừng có thể kiếm thêm được một hai giây xuất hiện.
Ai cũng không ngừng uống đồ uống của nhà tài trợ để được xuất hiện thật nhiều.
Lâm Tối là cuối cùng lên sân khấu.
Mà toàn trường quay chỉ còn lại vị trí thứ 21 chưa bị ngồi.
"Lâm Tối sẽ ngồi ghế 21 sao?"
"Không biết a, hạng 21 không chỉ không ở cầu thang thứ nhất, thậm chí đều không ở cầu thang thứ hai, Lâm Tối muốn thật ngồi, kia cũng quá......"
"Nhưng trong sân không có vị trí khác đi? Cô ấy còn có thể ngồi chỗ nào đi a?"
Thực tập sinh lên tiếng nghị luận, Lâm Tối mắt nhìn thẳng, đi ngang qua vị trí số 21, tiếp tục đi lên trên.
Ánh mắt mọi người đều nhìn theo cô đang di chuyển.
Cuối cùng, cô ngừng ở trước mặt Giang Diệp.
Lâm Tối cúi đầu xuống xem hàng hiệu màu hồng ở trên người Giang Diệp, "Giang Diệp?"
Hai mươi tuổi bây giờ đều không tính là người nhỏ tuổi.
Rất lớn mật a.
Cô nhẹ nhàng cười một cái, cùng Giang Diệp chào hỏi, "Chào cô."
Giang Diệp ngẩng đầu nhìn cô ấy, cũng nói: "Chào chị."
"Quy tắc của giai đoạn tuyển toàn là tự do."
Lâm Tối nói, "Tổ tiết mục không có nói không thể cạnh tranh hoặc là trao đổi vị trí."
"Tôi đây muốn hỏi cô, cô có thể hay không đem vị trí này nhường cho tôi?"
Cô ấy nói chuyện thanh âm không nhỏ, thanh âm khuếch tán đến toàn trường.
Trong sân tất cả mọi người an tĩnh xuống.
Quá xuất sắc đi.
Biết Lâm Tối cuồng.
Nhưng không nghĩ tới thật sự cuồng như thế a.
Không gian sặc sụa mùi khói thuốc súng của hai người nhanh chóng tràn ngập hội trường.
Giang Diệp bảo thủ phỏng chừng, hiện tại trong sân ít nhất có tám cái camera nhắm ngay chỗ các cô.
Hai đời cũng chưa bị nhiều camera như vậy đồng thời chiếu cố, Giang Diệp ở trong lòng cảm động sắp rơi lệ.
Cảm ơn chị, Lâm Tối.
Cảm ơn chị cố ý nhằm vào tôi.
Huống chi tuyển thủ có lưu lượng đứng đầu ở trước máy quay chủ động đến khởi xướng cuộc đối thoại kích thích như thế này với cô, thế có thể gọi là nhằm vào sao.
Này quả thực là hành vi truyền độ hot.
Bất quá Giang Diệp trên mặt như cũ không chút hoang mang hỏi cô ấy: "Vì cái gì?"
"Tôi cảm thấy tôi cũng có đủ thực lực để ngồi ở vị trí này."
Lâm Tối dừng một chút, hỏi lại cô, "Vậy còn cô, cô có cái gì?"
Giang Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nhìn cô ấy cười thật tươi sáng: "Tôi có thỏ nha."
Lâm Tối: "?"