Edit by Woidim House - lele
*
Thực tập sinh trong trường quay đều trợn tròn mắt.
Ngay cả huấn luyện viên Dương Tinh Tinh cũng không phản ứng kịp.
Dương Tinh Tinh nhìn nhanh qua vị trí của đạo diễn.
Sau khi được ông gật đầu ra hiệu, cô nhanh chóng ý thức được đoạn phim này lúc được phát ra chắc chắn sẽ là điểm nhấn của kỳ tiếp theo vì thế lập tức hỏi Lâm Tối: "Có thể nói nguyên nhân tại sao không?"
"Cũng không có nguyên nhân gì."
Lâm Tối nói, "Tôi chỉ là đơn thuần cảm thấy nếu tham gia tranh cử mà không được bầu chọn thì có chút đáng tiếc, tôi chỉ muốn bầu chọn cho thực tập sinh tôi thưởng thức nhất mà thôi.
Cô chớp chớp mắt, "Không thể sao?"
Dương Tinh Tinh: ".....Cũng không phải không được."
Lâm Tối không chờ cô nói xong câu kia, nói: "Cảm ơn."
Sau khi nói xong, cô đi đến bên cạnh Giang Diệp, thuận tay lấy một hình dán trên người mình, trực tiếp dán lên người Giang Diệp.
Giang Diệp: "?"
Giang Diệp cũng phi thường ngốc.
Cô cũng không dự đoán được Lâm Tối sẽ làm như vậy.
Quan hệ của cô cùng Lâm Tối tốt như thế sao?
Nếu cô nhớ không nhầm thì lần cuối cùng cô cùng Lâm Tối nói chuyện với nhau là kỳ xét tuyển đầu tiên, đối chọi gay gắt dành ghế số 1.
Tuy rằng Lâm Tối tương đối sòng phẳng, thua thì thua, cũng không lén nhằm vào cô.
Nhưng cô trăm triệu không nghĩ tới Lâm Tối sẽ ở thời điểm mấu chốt này trực tiếp phá vỡ quy tắc, ra tay giúp cô.
Giang Diệp ngẩn ra một hồi lâu cuối cùng nhỏ giọng nói với Lâm Tối một câu: "Cảm ơn."
"Đừng cảm ơn tôi."
Lâm Tối vỗ vỗ, đem hình dán dán cho bằng phẳng, "Đây là điều cô nên nhận."
Giang Diệp: "......."
Giang Diệp dám chắc hành vi cùng những lời nói của Lâm Tối nhất định sẽ làm bùng nổ siêu thoại.
Cô chỉ có chút muốn đi nhìn biểu tình hiện tại của Tiết Tri Hàm.
Nhất định vô cùng đặc sắc.
".....Nếu như vậy, Tiết Tri Hàm và Giang Diệp có cùng số phiếu.". ngôn tình hay
Dương Tinh Tinh cảm thán một chút, rất có hứng thú nói, "Vậy hiện tại làm sao bây giờ, là muốn thêm một trận battle nữa sao?"
Thực tập sinh ở hiện trường không ít người thích xem náo nhiệt dĩ nhiên sẽ không chê một chuyện lớn như vậy, ồn ào nói: "Battle! Battle!?"
Nụ cười trên không mặt Tiết Tri Hàm cứng đờ.
......Đừng như vậy, cô ta yếu nhất chính là battle trực tiếp.
Làm ơn, ngàn vạn lần không cần.
Giang Diệp: "......"
" -- Quyết định vậy đi, chúng ta liền dùng battle để phân thắng bại."
Mục Tinh Trì đột nhiên lên tiếng, như là đang tuyên án tử hình cô ta, "Vậy cho hai người các bạn mười phút để chuẩn bị sau đó từng người đi lên nhảy một đoạn điệp khúc, các thực tập sinh khác sẽ biểu quyết lần nữa."
Tiết Tri Hàm: "......"
Cô ta tâm như tro tàn mà nhìn thoáng qua bên cạnh Giang Diệp.
Ngoài dự kiến của cô, được đến cơ hội lần thứ hai, Giang Diệp thật không có biểu tình quá ngạc nhiên, chỉ là gật đầu nhẹ.
Tiết Tri Hàm thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Đừng quá khẩn trương, Giang Diệp nói không chừng cũng không phải là người có thể ứng phó tốt.
Biểu hiện những lần trước của cô cũng rất tốt, nhưng cũng có thể đó là kết quả của lén tập luyện.
Nhưng so hiện trường battle mà nói, cô cũng không nhất định sẽ mãi thắng.
Sau khi quyết định sẽ tái đấu lần nữa, các thực tập sinh khác trở lại trên thính phòng, chờ xem màn battle kế tiếp.
Mà Tiết Tri Hàm cùng Giang Diệp được phân vào hai phòng khác nhau, cần sử dụng mười phút tới để chuẩn bị cho phần battle.
Thật nhàn rỗi, các thực tập sinh nhỏ giọng buôn dưa.
"Cậu cảm thấy ai sẽ thắng."
"Khó mà nói nha, tớ đánh cược Giang Diệp đi."
"Tôi cũng cá là Giang Diệp, rốt cuộc thì Lâm Tối cũng ủng hộ cô ấy."
"Bất quá, cậu nói Lâm Tối vì cái gì lại làm vậy a. Cô ấy cùng Tiết Tri Hàm có thù oán gì sao."
Người đang bị lặng lẽ nghị luận Lâm Tối: "....."
Không chỉ các thực tập sinh, ngay cả các huấn luyện viên phía dưới cũng nói chuyện say sưa về sự kiện đột phát lần này.
"Tôi thật không nghĩ tới Lâm Tối sẽ làm như vậy nha."
Dương Tinh Tinh cười đùa, "Mọi người nói xem phá quy tắc như này thì sao?"
"Liền tính, đạo diễn cũng không phản đối."
Trần Nhất Minh nói, "So với điều này thì tôi càng tò mò, mọi người cảm thấy lần battle này ai sẽ thắng?"
Huấn luyện viên rap nhún vai, "Tôi không có hiểu biết về phương diện cũ đạo, mọi người vẫn là hỏi tiểu Mục đi."
Mục Tinh Trì không chút do dự: "Giang Diệp."
Hắn nhìn không chút để ý, ngữ khí lại phá lệ kiên quyết, "Biểu hiện của Tiết Tri Hàm tuy rằng cũng rất tốt nhưng tổng thể thì thực lực của cô ấy cùng Giang Diệp hoàn toàn không cũng một trình độ.
"Tôi tin rằng cô ấy sẽ cho ta kinh hỉ."
Hết mười phút chuẩn bị.
Người lên sân khấu trước là Tiết Tri Hàm.
Tuy rằng Tiết Tri Hàm lặp lại nói với bản thân không cần khẩn trương.
Nhưng cô ta vẫn là không thể giữ bình tĩnh.
Khi đếm số phiếu, cô liền cảm thấy số phiếu mình khá ổn.
Cho nên căn bản không dự đoán được điều này sẽ xảy ra.
Huống hồ chỉ có ngắn ngủi mười phút, rõ ràng còn không đủ thời gian để cô ta tự hỏi xem mình có thể làm gì với bài hát kia.
Cho nên Tiết Tri Hàm chỉ có thể tận lực bảo trì trạng thái tốt nhất, trong lúc biểu diễn thì nhảy lại điệp khúc một lần nữa, thời điểm kết màn thì sẽ nháy mắt một cái.
Sau khi Tiết Tri Hàm nhảy xong, nhẹ nhàng thở ra một hơi, nháy mắt một cái rồi cúi chào.
Cô ta có chút khẩn trương mà nắm chặt tay, chờ Giang Diệp lên sân khấu.
Cô ta biết bản thân không thật sự hoàn mỹ mà phát huy.
Cho nên chỉ có thể mong chờ Giang Diệp cũng phát huy thật kém.
Trong sự mong chờ của mọi người, Giang Diệp đi lên sân khấu.
Trước khi âm nhạc vang lên, cô cúi đầy, nhẹ nhàng mà hít một hơi sâu.
Tiết Tri Hàm đã đoán sai một chút.
CÔ vừa mới không bộc lộ cảm xúc, không phải do cô buồn hay lo lắng.
Ngược lại, bởi vì cô quá hưng phấn.
Cô nằm mơ cũng không nghĩ được mình có thể có một cơ hội thứ hai.
Nhưng vậy mà có cơ hội này.
Cô tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ lần nữa.
Điệp khúc tổng cộng 57 giây.
Vào lúc Giang Diệp tự luyện tập buổi đêm, cô đã soi kỹ từng chi tiết trong 57 giấy này, có thể đảm bảo động tác và các chi tiết đều sẽ không có bất kì vấn đề gì.
Nhưng đối với những người cạnh tranh Center mà nói, điều quan trọng nhất là thần thái toát ra và độ đáng tin cậy.
Khúc nhạc dạo vang lên.
Giang Diệp ngẩng đầu, theo nhịp mà cười thật trong sáng xinh đẹp.
Toàn bộ âm thanh nghị luận chợt yên tĩnh.
Ánh sáng đèn flash chiếu từ trên xuống tạo thành một chùm tia sáng.
Rõ ràng cả người Giang Diệp đều bao trùm bởi sắc lạnh của ánh sáng nhưng thần khí lại không có vẻ lãnh đạm.
Khi cô giương mắt lên, một năm lạnh giá tựa như đã nhìn thấy sắc xuân, vừa diệu kỳ vừa rung động.
Khúc nhạc dạo đi qua, Giang Diệp nhanh chóng tiến vào trạng thái.
Cô đem những động tác mình cảm thấy không đủ lưu loát tu chỉnh một chút nhưng mỗi một dáng đứng lại như cũ vô cùng chuẩn xác.
Bởi vì bài nhảy này cô đã vô số lần biên lại, diễn luyện mới có thể bày ra bộ dạng như hiện tại.
Rõ ràng bọn họ nhảy cùng một bài nhảy nhưng khi ở trên người cô như là dung nhập vào đó phong cách độc nhất của cô.
Chẳng sợ chỉ có mấy chục giây, lại có thể làm cho người khác cảm giác rằng tiết mục kia chẳng phải hạng mục khảo sát nữa mà là một tác phẩm nghệ thuật.
Thời điểm kết thúc, nguồn sáng từ từ chiếu trên người Giang Diệp.
Giang Diệp ngẩng đầu, hướng lên trên, lần thứ hai đối mặt với máy quay mà cười rộ lên.
Tựa như ca từ được viết.
Thiếu nữ thanh xuân đầy ý thơ theo đuổi ánh sáng, cùng nhau bồng bột trưởng thành.
Âm nhạc kết thúc.
Toàn bộ an tĩnh trong nháy mắt.
Chỉ có một tiếng " Đồm độp" từ trong góc truyền đến.
Tiết Trì Hàm đêm móng tay mình cấu như muốn moi nứt ra.
"....."
Tiết Tri Hàm thậm chí có chút buồn cười, quả thật cô ta cùng Giang Diệp đặt trên một sân khấu thì không có hi vọng nào.
Giang Diệp thật sự quá cuốn hút.
Nếu hai cô đứng chung một chỗ, cảm giác tồn tại của cô ta gần như là không.
Mục Tinh Trì gõ gõ tay xuống mặt bàn: "Đến đây bỏ phiếu đi."
Không cần nhiều lời, số phiếu lần này có sự chuyển biến lớn.
Trước tiên không nói về biểu hiện của Giang Diệp có bao nhiêu ưu tú.
Chỉ cần bởi vì hành động trước đó của Lâm Tối, thật sự ảnh hưởng đến suy nghĩ của không ít người.
Không ít thực tập sinh cân nhắc lợi và hại khi bầu chọn Tiết Tri Hàm, cảm thấy nếu như Tiết Tri Hàm bị người xem thấy tài năng không thích hợp thì sẽ ra sao.
Vì thế sôi nổi phản bôi, đem phiếu bầu đều chọn cho Giang Diệp.
Cuối cùng lại kiểm phiếu lần nữa, Giang Diệp chỉ trong một lúc đã đơn phương nghiền nát đối phương, thắng lợi mà dành lấy được vị trí Center cho ca khúc chủ đề.