Tôi đã yêu thầm em ấy rất lâu, một cô bé tỏa sáng đầy năng lượng.
Bạch Phong Tịch, em ấy đem lại cho cuộc sống dơ bẩn của tôi rất nhiều màu sắc.
Em luôn diệu dàng, ấm áp mà dỗ dành tôi.
Nhưng rồi khi em ấy yêu đương, trong lòng tôi cảm thấy rất khó chịu.
Khó chịu đến mức chỉ cần nhìn tên đó là muốn đánh.
Nhưng lại không dám thể hiện, sợ em tức giận sẻ không cần tôi.
Tại sao tôi luôn là người không được chọn, gương mặt của tôi không khiến em vừa ý, hoặc tài sản tôi không đủ nhiều sao.
Tôi ghen tị với những tên tra nam kia chết đi được, nhưng thì sao chứ tôi vẫn là kẻ thua cuộc.
Em là thứ rất xa xỉ tôi không thể với tới, bạn bè đã rất tốt rồi.
Nhưng rồi cho đến hôm đó, như một giấc mơ em mở lòng với tôi.
Chủ động tán tỉnh khiến tôi vui phát điên.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy dáng vẻ ngại ngùng, đỏ mặt biết yêu của em khi nhìn tôi.
Em ấy rất thích làm nũng, những thứ này trước đây tôi chỉ có thể ghen tị mà đứng từ xa nhìn.
Lần đầu tiên em vì tôi mà làm ra những biểu cảm đó, tôi cảm thấy bản thân mình không thể thoát ra được nữa rồi.
Em muốn hôn, muốn ôm rất bám người.
Cơ thể, mùi hương mỗi lần thân mật đều khiến tôi nhung nhớ.
Nếu đây là một trò đùa, thì tôi cũng muốn em hứng thú thật lâu với tôi.
Lần đầu tiên tôi cảm thấy yêu gương mặt này của mình.
Tôi cứ nghĩ mình sẻ mãi hạnh phúc như vậy cho đến khi nghe tin em bị quấy rối.
Con mẹ nó tôi lại không thể làm gì lúc em nguy hiểm.
Khi thấy em như con mèo nhỏ đánh vào ngực tôi mà khóc lên uất ức.
Trái tim tôi như thắt lại, rất đau đớn, cơn giận bùng lên không thể kiểm soát.
Tôi hận không thể ngay lập tức giết hắn.
Nhưng không sao, không phải hắn có một cô em gái rất đáng yêu.
Coi như bảo bối hết sức yêu chiều, trong mắt hắn cô ta rất trong sáng.
Tôi cho hắn từ từ cảm nhận cuộc vui, nhìn vẻ mặt rên rỉ của cô ta chắc cũng đâu phải là hình phạt.
Tôi đạp lên bụng của Ôn Linh, lấy dao rạch một đường ở eo cô ta:
"Mau nhìn cho rõ, em gái mày đang kích thích đến mức nào, ngủ với biết bao người rồi."
"Nếu có gan động vào vợ tao, thì mau mở mắt ra nhìn xem em gái mày kinh tởm như thế nào."
Từ bên trong tiếng cầu xin gào lên tuyệt vọng của Ôn Minh khiến tôi rất vừa ý.
Lau máu trên bàn tay, cảm thấy rất bẩn: "Chơi cô ta, không được để chết."
"Mỗi ngày đem ra chơi đến khi mệt cho tao, khi nào Ôn Minh phát điên thì giết cả hai"
Loại phụ nữ được sinh ra trong gia đình đó cũng không phải thứ tốt đẹp.
Ôn Linh chỉ trong sáng trong mắt anh trai cô ta, lăn lộn trên giường đàn ông không khác gì đ*.
Nhiều khi bây giờ cô ta lại sướng phát điên, muốn cảm ơn tôi không kịp.
Đóa bạch liên như cô ta gặp tôi chính là tương khắc.
Nhìn em gái mình bị chơi đến chết, chắc hẳn rất vui.
Bạch Phong Tịch em ấy như một con mèo nhỏ của tôi, rất muốn che chở không thể làm bẩn.
Những người dám làm tổn thương em đều đáng chết.
Cơ thể em rất mềm mại không thể bị thương.
Tôi nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới có thể chạm vào em, lần này cho dù là ai cũng không thể cướp em khỏi tay tôi.
Nhìn em như một cục bông đang dụi vào người thật sự quá đáng yêu.
Cuộc sống của tôi quá dơ bẩn, tôi tuyệt đối sẻ không cho em bị cuốn vào.
Những chuyện dơ bẩn tôi muốn thay em làm tất cả.
Đến cuối cùng tôi đã có thể có được em, người con gái đến mơ tôi cũng muốn nhìn thấy.
Nhìn em bước vào lễ đường, tôi cảm thấy rất an tâm.
Từ nay về sau em không thể thoát khỏi tôi.
Cho dù là mơ, tôi muốn mãi mãi không tỉnh.
Em ấy chính là đại phúc tinh mà ông trời đã ban tặng cho tôi, là một ngôi sao may mắn.
Cảm ơn em đã đến và yêu tôi.
- END_
*chú ý: Ôn Minh là tên của thằng quấy rối í mn
Ôn Linh là em gái của cha nội qr