Lục Ly vừa mới xoay người liền nhìn đến một bức thịt tường trước mặt, biến mất cũng chưa kịp phát động, liền bị choáng váng.
Lần trước cũng như vậy, va chạm cùng Nguyệt Quang hoàn toàn không thể so bì cùng mấy tên Cẩm Y kia được, những người đó đối Rạng Đông lý giải rất nông cạn, chí ít phải mất hơn một giây để bày ra tư thế Xung phong, chờ bọn hắn chuẩn bị, mục tiêu sớm liền chạy.
Sau khi bị choáng váng, Lục Ly không vội vã sử dụng kỹ năng, mà kiên nhẫn chờ đợi.
Trên tay nắm chặt siêu cực phẩm vũ khí Bạch Ngân, Nguyệt Quang công kích rất mạnh, một kỹ năng liền có thể tiêu trừ gần hai trăm máu của Lục Ly.
Trong hai giây choáng váng, Lục Ly trúng ba phát, hơn nữa còn phát động vũ khí đặc hiệu.
Đặc hiệu: khi đánh trúng có xác suất nhất định khiến mục tiêu đổ máu, cứ 3 giây tạo thành 160 điểm thương tổn, duy trì liên tục 15 giây, không thể chồng chất.
Lục Ly chết chắc rồi, rốt cuộc Nguyệt Quang cũng không nhịn được phóng ra đại chiêu.
Toàn Phong trảm!
Lục Ly nhẹ nhàng thở ra, lập tức dùng đặc hiệu của bao tay.
VanCleef chi ác [ Bạch Ngân ]: Hộ giáp 20, nhanh nhẹn +12, sức mạnh +4, đặc hiệu 1: Bạo kích +5%, đặc hiệu 2: Đột thứ, nháy mắt tới gần mục tiêu trong vòng tám yard, cũng đối với mục tiêu tạo thành 150% vũ khí thương tổn, thời gian phục hồi 120 giây, trang bị nhu cầu đẳng cấp 15, bền 45/45.
Đặc hiệu Đột tiến này cùng loại với Xung phong, khuyết điểm là khoảng cách của hữu hiệu ngắn hơn so với xung phong, ưu điểm là sử dụng phi thường linh hoạt, không giống xung phong chú ý tư thái, sau khi lao ra liền không thể khống chế chính mình.
Trong nháy mắt Lục Ly lao ra, dưới chân đột nhiên nhấn một cái, phương hướng xảy ra một chút lệch lạc.
Nếu mục tiêu thật là Nguyệt Quang, như vậy kỹ năng này cũng đã thất bại.
May mắn không phải!
Lục Ly hóa thành một đạo tàn ảnh, từ bên cạnh Nguyệt Quang vọt qua.
395!
Đây là lượng máu hắn mất khi thoát khỏi đại gió xoáy, dường như chỉ còn một ít máu.
Ảnh độn, sau đó tiềm hành, Lục Ly tnhanh chóng biến mất trong tầm mắt Nguyệt Quang.
Nguyệt Quang cười khổ thủ tiêu Đại gió xoáy, “Được rồi, không cần đánh, ngươi thắng.”
“Cũng được” Lục Ly từ trong tiềm hành hiển hiện ra, liền khoanh chân ngồi trước mặt Nguyệt Quang, giọng nói của hắn tràn đầy tự tin. Biến mất vô dụng, đánh lén phục hồi tốt, Ám Ảnh áo choàng đặc hiệu cũng còn giữ lại, tuy rằng HP bản thân không nhiều, thế nhưng nắm chắc phần thắng trong tay.
Trực tiếp dùng đặc hiệu áo choàng xuất hiện ở phía sau Nguyệt Quang, một đánh lén kích choáng, mấy lần giết chết.
Cho dù có ngoài ý muốn, hắn cũng còn có kỹ năng biến mất rất mạnh.
“Ngươi thật sự quá tỉnh táo” Nguyệt Quang thở dài, làm một chiến sĩ cao tầng, luôn thua trong tay đạo tặc, điều này thật mất mặt.
Chính diện quyết đấu mà nói, mặc kệ Lục Ly trang bị tốt thế nào, đều không thể so được với Cuồng chiến sĩ, thế nhưng Lục Ly rất tỉnh táo, có thể tìm đến cơ hội tốt nhất.
Nguyệt Quang không khen Lục Ly kỹ thuật tốt, cũng không khen Lục Ly trang bị biến thái, chỉ khen hắn tỉnh táo.
Không tỉnh táo mà nói, không có khả năng mai phục vài phút, như thế sẽ không tìm được cơ hội tốt. Không tỉnh táo mà nói, khi bị choáng váng Lục Ly không dùng công kích phổ thông, liền chờ choáng váng kết thúc lại tiếp tục làm choáng.
Không tỉnh táo mà nói, hắn cũng sẽ không chờ được đến lúc Nguyệt Quang xuất ra đại chiêu mới ung dung đào tẩu.
Loại tỉnh táo này vô cùng trí mạng.
Ngươi hao hết sức chín trâu hai hổ tấn công, người đối diện lại luôn giữ thái độ nhẹ nhàng như mây gió, bất cứ hành động nào của ngươi đều bị đoán trước.
Một người không đánh mà thắng, Lục Ly chính là người như vậy, cho nên hắn cảm giác bị thất bại.
Vốn Nguyệt Quang lo lắng Lục Ly không phải là đối thủ của “Tổ ong vò vẽ”, hiện tại hắn không còn lo lắng như vậy, ít nhất Lục Ly sẽ không kém hơn so với “Tổ ong vò vẽ”.
Từ đấu trường đi ra, vừa lúc nhìn thấy “Tổ ong vò vẽ” ngồi xổm trước cổng đấu trường.
“Này, các ngươi...”
“Vừa đánh một trận, ta thua,” Nguyệt Quang không chút ngại ngùng mà nói, thái độ rất thẳng thắn thành khẩn.
“Đù, này cũng quá kỳ cục,” “Tổ ong vò vẽ” cảm giác thực nghẹn khuất.
Đương nhiên không phải bởi vì chuyện Nguyệt Quang thua, mà cảm giác Lục Ly không xem hắn trở thành một đối thủ thật sự.
Hắn vì lần quyết đấu này, cả ngày cũng chưa cùng người nào PK, buổi sáng một đám người mang theo hắn lên tới 17 cấp, buổi chiều xem liên tục hơn mười lần video Lục Ly PK, còn logout khỏi trò chơi ngủ hai giờ, hắn muốn dùng trạng thái tốt nhất để nghênh đón trận chiến này.
Nhưng là Lục Ly thì sao chứ?
Buổi sáng hôm nay thủ sát “Nguyệt Khê ngục giam”, nếu có vậy thì cũng bỏ qua, nhưng buổi chiều hắn còn thủ sát phó bản Tử vong hầm mỏ độ khó khó khăn.
Đây chính là thủ sát Tử vong hầm mỏ khó khăn đó, “Tổ ong vò vẽ” hiện tại là tinh anh Đệ Thất thiên đường, trên trăm đội ngũ hạ phó bản, đến nay ngay cả Phó bản độ khó tinh anh cũng chưa thông qua, chứ đừng nói chi là độ khó khó khăn. Nhưng như thế thì cũng thôi đi, “Tổ ong vò vẽ” ta đại nhân đại lượng không để sự xem thường của ngươi trong lòng.
Nhưng là vì cái gì ngươi lại lập tức muốn khai chiến, cùng một chiến sĩ đánh trước một trận.
Thật quá xem thường ta mà!
Thật mất mặt quá đi thôi!
Tỉnh táo, tỉnh táo, cần phải tỉnh táo lại, nghỉ ngơi vài giờ thật vất vả bình tĩnh được, “Tổ ong vò vẽ” giống newbie thấp thỏm nôn nóng lên trở lại.
“Ngươi tốt chứ, có thể bắt đầu được không?” Lục Ly nhìn qua trang phục “Tổ ong vò vẽ” một chút, thần sắc trở nên ngưng trọng hơn.
Hắc Thiết sáo trang cấp mười lăm.
Tuy rằng chỉ có bộ ba kiện trang bị, thế nhưng lại trang bị được kỹ năng Ác Ma chi nhãn, chỉ cần khởi động kỹ năng này, liền có thể nhất định nhìn thấy các ẩn thân.
Lục Ly không có bất cứ trang bị cùng kỹ năng tăng mạnh tiềm hành nào, cho nên chỉ cần khởi động kỹ năng này, nhất định có thể nhìn thấy hắn.
Tuy có chút khiếp sợ, thế nhưng Lục Ly lại không có một chút biến hóa nào.
Lục Ly cũng không biết thái độ bình tĩnh này của hắn triệt để chọc giận “Tổ ong vò vẽ”.
Ngươi mới vừa cùng một chiến sĩ đánh một trận, ngay cả hơi còn chưa kịp thở mà lập tức liền muốn cùng hắn quyết đấu.
“Tổ ong vò vẽ”, được xưng chọc một cái là nổ, bản thân không phải là một người tỉnh táo, tuy rằng ngày thường sẽ không tự cao tự đại, thế nhưng kiêu ngạo tối thiểu vẫn phải có, bị Lục Ly liên tiếp xem thường như vậy, hai con mắt hắn đều đỏ cả lên.
“Được, được lắm, hiện tại liền bắt đầu, ta cũng muốn xem ngươi dựa vào cái gì mà ngạo mạn như vậy!”
Nguyệt Quang miệng há ra như muốn giúp giải thích một chút, thế nhưng lại không biết nói như thế nào.
Hắn không hi vọng Lục Ly thua, Lục Ly mới là bằng hữu chân chính của hắn, đội hữu, thế nhưng sâu trong nội tâm hắn cũng hi vọng “Tổ ong vò vẽ” có thể giúp hắn giáo huấn Lục Ly một chút.
Cái loại thái độ tỉnh táo này, thật sự là rất khiến người ta ghi hận.
Lục Ly không biết vì sao sắc mặt “Tổ ong vò vẽ” lại khó coi như vậy, tâm tư của hắn hoàn toàn đắm chìm tại trong kỹ năng sáo trang của “Tổ ong vò vẽ”. Khi nghe nói có thể bắt đầu, lập tức liền báo mật mã cùng số phòng của hắn.
Hai người biến mất tại chỗ, thẳng tiến đến phòng thi đấu.
Vẫn là tùy theo bản đồ, mà lần này bản đồ đưa đến là một mảnh phế tích.
Từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, loại địa hình này có lợi cho chức nghiệp đạo tặc ẩn giấu thân hình, tuy nhiên “Tổ ong vò vẽ” lại có Ác Ma chi nhãn, loại ẩn giấu này cũng chỉ có thể là ẩn giấu vật lý, đến tột cùng có thể tạo ra được tác dụng gì cũng thật khó mà nói trước.
Sau khi “Tổ ong vò vẽ” vào phòng thi đấu lập tức triệu ra sủng vật của hắn -- Mị ma hi hữu.
Loại mị ma này có ba đặc điểm nhận dạng, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người gợi cảm, có một loại thanh thuần yêu dã trộn lẫn cùng mị hoặc, nhưng lại nắm roi da trong tay, quật xuống mặt đất gây ra tiếng vang ba ba.
Mị ma hi hữu, Ác Ma chi nhãn, Lục Ly ngồi xổm phía sau một chỗ phế tích bắt đầu suy nghĩ đối sách.