Nghe vậy Lý Luân và Trần Gia Kiên cũng kinh ngạc nhìn Lục Thiệu Phong.
Trong ba bọn họ không ai còn xa lạ gì Lục Thiệu Phong cả. Ai cũng biết Lục Thiệu Phong cực ít cười hay nói chính xác là chưa bao giờ cười. Ngay cả bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy Lục Thiệu Phong cười. Người duy nhất từng nhìn thấy cũng chỉ có Lục Kỷ mà thôi, nhưng tới bây giờ bọn họ lại được nhìn thấy.
Phải nói là thấy nụ cười của Lục Thiệu Phong còn khó hơn gặp tiên.
Âu Thiên Hoàng nói tiếp:"Tôi nói gì sai à, sao cậu lại cười?"
Lục Thiệu Phong chỉ nhẹ lắc đầu:" Không biết", sau đó lâm vào trầm tư.
\*\*\*\*\*
Sáng hôm sau tại Tổng bộ Ám Huyền.
Nguyệt Dao thức dậy vào lúc 5 giờ sáng.
Cô thay bộ quần áo thoải mái hiện tại bằng bộ đồ đen bó sát người. Thân hình tuyệt đẹp mê người càng thêm mỹ. Mái tóc dài nâu tuỳ ý buộc cao, kết hợp với gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô càng thêm động lòng người, mà gọn gàng không dêm dúa.
Ra ngoài cửa Nguyệt Dao nhìn thấy một bóng hình. Mạc Kỳ đứng dựa lưng vào tường như đang chờ đợi ai đó.
Nhìn thấy Nguyệt Dao, Mạc Kỳ thẫn thờ một chút rồi nhanh chóng sực tỉnh chạy tới chỗ Nguyệt Dao.
"Nguyệt Dao, tôi gọi như vậy được chứ?", Mặc Kỳ lên tiếng hỏi.
Nguyệt Dao thờ ơ nhưng vẫn trả lời:"Được"
Mạc Kỳ nghĩ gì đó rồi tiếp tục nói:"Vậy hai chúng ta cùng nhau luyện tập được chứ?"
Nguyệt Dao không nói gì nữa chỉ gật đầu nhẹ một cái coi như là sự đồng ý.
Mạc Kỳ nhận được câu trả lời liền bước đi sánh vai cùng Nguyệt Dao tới sân huấn luyện.
Khi đến nơi, Mạc Kỳ cũng rất ngạc nhiên bởi nơi Nguyệt Dao tới.
Tổng bộ có 5 sân huấn luyện. Nguyệt Dao đi tới sân tập huấn thể lực.
Nhưng ngẫm nghĩ một chút. Mạc Kỳ cũng không thấy kì lạ nữa.
Hai người cùng nhau tiến vào huấn luyện.
Mọi người bên trong sân huấn luyện lúc đầu cũng không chưa ý tới người vào là mấy. Nhưng khi nhìn thấy gương mặt của Nguyệt Dao và Mạc Kỳ, ai nấy cũng đều bất ngờ.
Một phần vì không ai nghĩ tới người mới của tổng bộ lại là một cô gái xinh đẹp tựa tiên nữ như vậy.
Một phần nữa cũng vì hai người này lại đi chung với nhau.
Phải biết rằng Mạc Kỳ đã là sát thủ chuyên nghiệp nên rất khi tới sân tập huấn này. Vậy mà nay lại tới với cô gái này.
Mọi người trong sân huấn luyện này tự nhiên cũng không biết mọi chuyện xảy ra vào ngày hôm đó.
Thấy hai người cũng đi chung. Một cô gái khá xinh đẹp nhưng nét mặt bây giờ trông có thêm vài phần dữ tợn.
Cô ta liếc nhìn Dạ Nguyệt Dao, khinh bỉ nói:"Đúng là hồ ly tinh mà, dựa vào gương mặt và thân thể để quyến rũ đàn ông mà vào được tới tận đây, HỨ, ta khinh thường"
Mạc Kỳ thấy cô nói vậy, cũng có chút tức giận. Nói thật thì có khi anh ta không có tài năng bằng Nguyệt Dao. Nếu cô gái này nơi như vậy chẳng lẽ nói mình cũng dựa vào gương mặt xinh đẹp và thân thể để quyến rũ đàn ông mà leo lên tận đây.
Nghĩ tới đây, gương mặt mỹ Mạc Kỳ thoáng chốc đen hơn cả đít nồi.
Mạc Kỳ lạnh giọng nói:"Cẩn thận cái miệng của cô"
Hoàng Lộ Lộ liếc qua phía Mạc Kỳ, nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của anh, cô càng thêm tức giận nói:"Có gì không đúng à, hay có lẽ...cô ta cũng leo lên giường của anh rồi"
Mạc Kỳ thoáng chốc như con thú bị giẫm phải đuôi, giận dữ hét lớn:"Hoàng Lộ Lộ, tôi bảo cô câm miệng"
Nghe tiếng cãi cọ, những người trong sân nãy giờ không để ta cũng đã tập trung xem náo nhiệt.
Nguyệt Dao nãy giờ vẫn lạnh nhạt, thờ ơ đứng một bên nhìn như xem kịch vui, như kiểu người bị mọi người bàn tán nãy giờ không phải là cô.
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️