Khi hai người ra ngoài, mọi người cũng đã ra ngoài. Nhìn thấy hai người cùng trong một phòng đi ra, mà còn là từ trong phòng của Lục Thiệu Phong đi ra, tất cả mọi người đều ngốc trệ.
"Lục Thiệu Phong tên khốn này, cậu đã làm gì em gái tôi rồi", Âu Thiên Hoàng gương mặt tức giận hỏi.
Lục Thiệu Phong mặt vẫn tỉnh bơ nói:"Người cậu nên hỏi là em gái cậu ấy"
Âu Thiên Hoàng lo lắng nhìn sang hướng của Nguyệt Dao,"Sao em và hắn lại cùng đi ra từ một phòng thế"
"Khụ ... khụ, Thiên Hoàng ca ca, không có chuyện gì hết chỉ là tối qua em không ngủ được nên đi dạo vài vòng, lúc về không để ta vào nhầm phòng của ngài ấy", nói đến đây gương mặt của Nguyệt Dao cũng đã đỏ lên như quả cà chua vì quá xấu hổ.
"Nhưng như vậy có nghĩa là hai người cả đêm cùng với nhau trong một căn phòng, cậu ta không làm gì em chứ?"
"Không có, Thiên Hoàng ca ca, hai người chúng ta còn rất trong sáng a"
Lý Luân vội vàng can ngăn:
"Thôi, mọi chuyện đều ổn thỏa mà, mọi người ra ăn sáng đi"
Vậy là tất cả cùng ngồi lên bàn ăn sáng, ăn sáng xong mọi người đều có việc bận nên đều tạm biệt, rời đi khỏi Cẩm Viên.
Nguyệt Dao cũng chưa biết ngày hôm nay sẽ làm gì thì nghe thấy Lục Thiệu Phong chuẩn bị tới công ty.
"Ngài Lục có thể cho tôi cùng theo tới công ty chứ?, Hôm nay tôi không có việc gì làm nên muốn tới công ty thực tập một chút"
Lục Thiệu Phong gương mặt lạnh nhạt:
"Cũng được, nhưng tới công ty không thể chạy lung tung"
Nguyệt Dao hớn hở cười tươi:"Cảm ơn Ngài Lục"
Lục Thiệu Phong nghe thấy cô dùng kính ngữ để gọi tên mình như vậy, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác khó chịu, buồn bực.
\*\*\*\*\*
Tại Lục Thế
Chiếc xe Maybach dừng chân, thân hình của Lục Thiệu Phong xuất hiện như thường ngày. Nhân viên nữ của công ty cũng nhìn say đắm.
Nguyệt Dao cũng từ trên xe bước xuống, nhân viên tiếp tân nhìn thấy Nguyệt Dao đi cùng Boss cũng đột nhiên sững sờ.
Boss chưa từng lại gần một người phụ nữ nào như vậy. Nhân viên nhìn Nguyệt Dao bằng ánh mắt căm ghét, ghen tị.
\-Cô ta là ai vậy?
\-Nghe nói là cháu gái của chủ tịch Dạ.
\-Đứa con gái hồ ly này á.
\-Nhìn là biết dùng sắc đẹp để quyến rũ Lục tổng rồi.
\-Dạ gia sao có thể có đứa con gái như thế này.
Lục Thiệu Phong nghe đám nhân viên nghị luân như vậy, sắc mặt cực kì không vui.
Nguyệt Dao thấy vậy vui vẻ nói:"Ngài Lục không cần quan tâm đâu, những chuyện này tôi không để ý đâu"
Những chuyện này cô không để ý mà rất để ý là đằng khác. Nguyệt Dao ngoài cười nhưng trong không cười.
Nguyệt Dao theo Lục Thiệu Phong vào trong công ty. Nhân viên công ty ai nấy cũng tò mò.
Thấy không hôm nay boss đi cùng một cô gái đó. Nghe nói vô cùng xinh đẹp. Các nhân viên nam cũng tò mò vô cùng, không biết cô gái xinh đẹp nào có thể cưa đổ được Boss của họ.
Nguyệt Dao theo Lục Thiệu Phong vào văn phòng tổng tài.
Lục Thiệu Phong:"Em qua bên kia ngồi chơi được chứ, nếu cần gì thì cứ bảo Hắc Hải lấy cho".
"Được, cảm ơn ngài Lục", Nguyệt Dao nói.
Nguyệt Dao ngồi bên cạnh chiếc cửa kính nhìn ra thành phố tấp nập bên ngoài.
Khi trước cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình lại ngồi suy nghĩ về cuộc đời như vậy. Cuộc sống mới của cô đã bắt đầu. Bây giờ thời gian cô đều vô cùng rảnh, chẳng biết làm gì. Khi trước mỗi ngày cô đều trong cảnh truy sát kẻ thù hoặc là bị người khác truy sát.
Có lẽ cuộc sống trước đây đã tạo ra cách sống độc lập, thời gian rảnh rỗi như bây giờ cô lại chẳng biết làm việc gì, cô cảm thấy cuộc sống như vậy thật nhàm chán.
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️