"Nếu đã là như vậy thì anh Dương này, tôi xin được phép nói thẳng luôn." Thư Di hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân, mở miệng nói: "Dù sao cả anh và tôi đều là vì bị ép đến đây xem mắt, sau hôm nay chúng ta cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi. Tôi có cuộc sống của mình, hiện tại còn chưa muốn kết hôn, anh cũng không phủ nhận khó xử làm gì cho mệt cả."
Ai mà chẳng biết Dương Vĩ Thành ghét cuộc sống gò bó, hơn nữa anh ta còn không thích phụ nữ nữa kìa. Nhiều người còn đồn thổi rằng Dương Vĩ Thành chính là gay ấy chứ. Bao nhiêu mỹ nữ đẹp xung quanh mà chẳng thèm để ý tới.
Với lại, sự nghiệp của Thư Di còn đang trên đà phát triển, cô chưa muốn bị cuộc sống hôn nhân gò bó đâu.
Đã thế, cú vấp đầu đời mà Minh Triết mang đến cho cô vẫn còn đọng lại đó, Thư Di ám ảnh bởi quá khứ, cô chưa muốn tiếp tục yêu đương đâu. Chờ một thời gian nữa, khi vết thương đã được thời gian chữa lành thì Thư Di mới tính tiếp.
Còn nữa, nhà họ Dương là gia đình hào môn, biết bao nhiêu là rắc rối, Thư Di chưa muốn dây vào đó đâu.
Dương Vĩ Thành nheo mắt lại, gương mặt đầy khó hiểu: "Chưa muốn kết hôn? Thư Di, tôi nhớ hình như là cô đã có bạn trai rồi nhỉ? Hai người còn chuẩn bị kết hôn nữa, giờ sao lại nói thế?"
"..." Ủa, sao việc tôi có bạn trai mà anh cũng biết thế hả?
Tôi tưởng Dương Vĩ Thành anh không màng đến những chuyện vặt vãnh của người khác cơ mà.
Mà thôi.
Quan tâm chi, Dương Vĩ Thành thế lực lớn như thế, nếu người đàn ông này muốn biết thì tự khắc sẽ tra ra thôi.
"Anh ta và tôi đã chia tay vì một số chuyện rồi, chính vì thế cho nên tôi mới bị mẹ ép đi xem mắt đây này." Thư Di giải thích qua loa, nhưng trong lòng lại khóc không ra nước mắt: "Với lại, đó là chuyện riêng của tôi. Tôi biết anh Dương đây cũng chả ưa gì người đang ngồi trước mặt anh cả. Chúng ta đều là bị ép đến đây xem mắt. Chuyện tới đây thôi, về nhà tôi và anh cứ nói với gia đình là chúng ta không hợp nhau. Thế cho đơn giản."
Cô còn muốn đóng phim mà.
Còn nữa, quen với Dương Vĩ Thành khiến cho cô cảm thấy hơi sao sao ấy, Thư Di khó mà diễn tả được ý nghĩ trong đầu mình.
Dương Vĩ Thành thái độ vẫn lạnh nhạt, anh ung dung nhấp một ngụm cà phê, hai tay đan xen vào nhau: "Sao cô biết là tôi bị ép buộc? Thư Di, nếu như tôi nói với cô, hôm nay tôi đến đây là hoàn toàn tự nguyện, liệu cô có tin hay không?" Đôi mắt sắc bén kia từ lúc nào đã dán chặt lên người Thư Di, khiến cho sống lưng cô lạnh toát.
"Tự nguyện sao? Anh Dương, anh đừng đùa tôi chứ?" Thư Di miễn cưỡng nở nụ cười gượng gạo: "Xung quanh anh bao nhiêu cô gái xinh đẹp như vậy, muốn thì chọn một cô là được, nào có thể để mắt đến cô diễn viên như tôi cơ chứ? Tôi biết là anh bất đắc dĩ lắm mới phải đến đây, tôi cũng như vậy, cho nên anh chẳng cần sợ sẽ khiến tôi đau lòng đâu."
Thà rằng Dương Vĩ Thành cứ trực tiếp đuổi cô đi như cách mà anh ta làn với mấy cô gái bám víu xung quanh mình Thư Di còn cảm thấy bình thường, chứ con người hiện tại cứ thế nào ấy.
Chưa để cho Dương Vĩ Thành đáp lại, Thư Di đã tiếp lời: "Anh chắc chắn cũng không có hứng thú với hôn nhân đâu nhỉ? Cho nên cuộc gặp mặt hôm nay anh cứ xem như chưa từng xảy ra đi. Bây giờ tôi có việc cần phải đi rồi." Hiện giờ, cô nàng chỉ muốn xách mông bỏ chạy khỏi đây thôi.
Chả hiểu tại sao Dương Vĩ Thành lại khiến cho Thư Di cảm thấy vô cùng áp lực kìa.
"Khoan đã." Thư Di còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Dương Vĩ Thành ngăn lại. Thanh âm vang lên khàn đặc: "Thư Di, tôi còn chưa nói gì mà, sao cô lại chạy nhanh như thế chứ? Không biết tôi đã làm gì ảnh hưởng đến cô mà cô cứ liên tục muốn tìm cách chạy khỏi đây vậy? Nói không đùa, tôi thật lòng muốn tìm hiểu cô."
Thư Di e ngại đưa tay gãi gãi đầu, hãi hùng cất giọng: "Anh Dương, anh chả ưa phụ nữ, tôi chính vì sợ làm phiền đến tâm trạng đang tốt của anh nên mới đi đấy chứ. Còn nữa, anh đừng có dọa tôi, tim tôi không chịu nổi đả kích đâu."
Cái gì mà muốn tìm hiểu cô?
Đùa nhau à?
Thư Di chả sợ chết khiếp đi ấy chứ.
Cô xin phép nhường vinh hạnh này lại cho người khác, còn Thư Di cuốn gói đi trước đây.
"Thư Di, cô nhìn tôi giống như đang đùa lắm hả? Với lại, tôi cũng gọi thẳng tên cô như vậy rồi, cô cứ trực tiếp kêu tên tôi đi." Dương Vĩ Thành thấp giọng, đôi mắt người đàn ông càng ngày càng sâu: "Tôi không chỉ muốn tìm hiểu cô, mà tôi còn muốn cùng cô kết hôn nữa cơ. Thư Di, tôi cảm thấy cô rất phù hợp, chúng ta hãy thử tiến tới hôn nhân đi."
Thư Di đứng hình mất năm giây?
Gương mặt cô cứng đờ, hai mắt trợn to, há hốc mồm đầy kinh ngạc trước câu nói vừa rồi của Dương Vĩ Thành.
Cái gì đang xảy ra vậy?
Dương Vĩ Thành, người đàn ông mà bao nhiêu cô gái ao ước hiện giờ đang cầu hôn với cô ư?
Trời ơi!