Tiếng nổ chấn động này còn mạnh mẽ hơn so với lúc Tiêu Phương cùng với Ameerah so đấu gấp nhiều lần. Một màn khói bụi quá dày đặc bốc lên bốn phía xung quanh nơi Terrell và Trần Hạo va chạm.
Bất quá, không giống như Tiêu Phương và Ameerah. Sau khi hai người va chạm nhau xong thì sẽ tách ra hoặc bị phản lực đánh lùi về phía sau. Trần Hạo cùng với Terrell không những chẳng có động tĩnh gì, mà ngược lại còn đang bị màn khói bụi che lấp. Điều này làm cho những người đứng ở bên ngoài vẫn không nhìn rõ được tình trạng của bọn họ.
- “Ư… chuyện gì xảy ra vậy?”
Có lẽ âm thanh chấn động quá lớn đã làm cho Hieman tỉnh giấc, sau khi bị David siết cổ nằm bất tỉnh nằm trên mặt đất một lúc lâu. Dần dần tỉnh lại, hắn vừa đưa tay xoa xoa phần cổ họng vẫn còn đang đau nhức vì bị David siết chặt lúc nãy, đồng thời cũng vừa lẩm bẩm trong miệng một câu.
Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh một lúc như muốn tìm ra nguồn gốc của sự chấn động đã đánh thức mình. Đến nhìn chú ý đến hai bóng ảnh đang ẩn hiện trong một màn khói bụi trước mắt, bất chợt hắn lại giống như bị ai đó tiếp tục bóp lấy cổ họng, không tự chủ nuốt một ngụm nước.
- “Đây… đây là… Trần Hạo?”
Lắp bắp nói không nên lời, Hieman thều thào trong vô thức.
Trước mặt hắn chính là một bóng lưng quen thuộc, người đồng đội Trần Hạo của hắn. Mà ngay lúc này, đối phương đang kích hoạt một kỹ năng gọi là "Thạch Hóa".
Đây được xem như là loại dị năng đặc biệt bẩm sinh của Trần Hạo, thuộc về một loại dị năng có thuộc thuộc tính [Thạch], khiến cho cơ thể của hắn hoàn toàn được bao phủ ở trong một lớp đá dày cứng.
Hình tượng bề ngoài này làm cho Trần Hạo trông chẳng khác nào ‘Người đá Ben Grimm’ trong một bộ truyện khoa học giả tưởng ‘Fantastic Four’ được phát hành từ hơn một thế kỷ trước đó.
Mặt khác, khi Hieman nhìn xuống phía bên dưới đôi bàn chân đầy đá cứng của Trần Hạo thì lập tức càng trở nên kinh ngạc nhiều hơn, bởi vì hiện giờ, mặt đất đang nối liền với đôi chân của hắn.
Điều này chỉ có một khả năng xảy ra khi mà Trần Hạo kích hoạt thêm tuyệt kỹ ‘Đại Địa Chi Nguyên’.
Trong lúc sử dụng kỹ năng này, Trần Hạo có thể cắm rễ hai chân của mình để nối liền với mặt đất. Sau đó, thông qua việc hấp thụ năng lượng nguyên tố [Thổ] và [Thạch] trong lòng đất, hắn sẽ được gia tăng khả năng khôi phục và sức phòng thủ, cũng như là khả năng chống cự.
Ở trong trạng thái này, Hieman có thể chắc chắn rằng, Trần Hạo đã có được một khả năng phòng ngự tuyệt đối, không thể đánh lùi được, trừ khi sử dụng các loại vũ khí hạng nặng như súng phóng rocket khí áp hoặc bom mini hạt nhân F6LhOszm thì may ra mới có khả năng đánh lùi được hắn về phía sau.
Còn nếu muốn làm Trần Hạo bị thương thì phỏng chừng sẽ cần phải sử dụng súng laser bắn tỉa, kề sát bên bắn hắn thì may ra mới có khả năng.
Cũng bởi vì nguyên nhân này cùng với tính cách khoan dung và trọng nghĩa của mình nên Trần Hạo mới được người trong cả nhóm bầu chọn làm đội phó của bọn họ.
Ấy vậy mà lúc này đây, dù đã kích hoạt hai kỹ năng mạnh nhất của mình, nhưng Trần Hạo vẫn bị một người có thân thể khổng lồ đang trực diện chống đỡ.
Hai người đang dùng hai tay của mình siết chặt lên bờ vai của đối thủ, cả thân thể chồm về phía trước. Đôi chân của bọn họ ra sức đạp trên mặt đất đầy đá cứng, giống như đang đọ sức xem ai là kẻ mạnh mẽ hơn, bằng cách đẩy đối phương về phía sau
Hieman thậm chí còn phát hiện, Trần Hạo đang bị đối phương liên tục đẩy lùi về phía sau một cách chậm chạp.
Chưa dừng lại tại đó, kẻ ngang nhiên chống đối với Trần Hạo vẫn còn đang bành trướng kích cỡ thân thể của mình. Chiều cao đã vượt qua cả Trần Hạo một cái đầu, cơ bắp trên người hắn cũng đang cuồn cuộn nổi lên.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy mới làm cho Hieman cảm giác tim đập nhanh không thôi.
- “Địa Chấn! Đi chết đi…”
Bất thình lình, đang lúc Hieman ngẩn ngơ quan sát hai người, thì kẻ có thân thể khổng lồ kia đột ngột quát lớn một tiếng.
Ngay sau đó, hắn vung mạnh hai tay mình, hất tung đôi cánh tay đầy đá cứng của Trần Hạo đang đặt trên vai mình, sang hai bên.
Hơi ngã ngửa người về phía sau, tên khổng lồ này tiếp tục giơ chân mình đạp mạnh vào ngực của Trần Hạo một cái. Động tác quá nhanh làm cho Trần Hạo không kịp ra tay đón đỡ.
‘Ầm… Răng rắc…’
Cả người Trần Hạo bị đẩy trượt lùi về phía sau, tuy nhiên do hai chân đã hóa thành đá và đang nối liền với mặt đất, nên hắn chỉ bị trượt lùi về sau đến gần một mét thì đã ngừng lại được.
Đừng xem thường khoảng cách một mét này bởi vì để có thể đẩy lùi được Trần Hạo trong trạng thái kích hoạt cả "Thạch Hóa" và ‘Đại Địa Chi Nguyên’ cũng là cả một vấn đề.
Bên cạnh đó, lớp đá dày trên ngực của Trần Hạo dường như không chịu nổi sức mạnh từ cú đạp chân của đối phương nên đã bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
Nhưng mà bấy nhiêu đó vẫn chưa phải là tất cả…
Hieman đang trợn mắt lên kinh ngạc nhìn cuộc chiến phía trước thì đột nhiên gương mặt của hắn liền biến sắc, kinh hoảng. Hắn vội vàng lăn lộn thân thể của mình sang một bên.
‘Vù vù vù…’
Năm ‘Lưỡi Đao Gió’ bất ngờ bay nhanh ra tứ phía xung quanh, bắt nguồn từ vị trí mà Trần Hạo vừa bị đạp trúng lúc nãy.
‘Soạt soạt soạt’
Mấy tán lá cây đã bị thổi trụi lá vì cuộc chiến trước đó của Ameerah và Tiêu Phương bị những ‘Lưỡi Đao Gió’ kia lướt ngang qua, cắt ngọt một cành cây lớn.
Những lưỡi đao gió này không chỉ làm cho Hieman hoảng hốt mà cả Đình Tấn và mọi người có mặt ở đây cũng kinh sợ không thôi.
Đình Tấn thì ngay tức khắc sử dụng "Khống Vật Thuật", lôi kéo David về phía bên cạnh của mình. Trong khi đó, Louis thì gia tốc, ôm Ameerah chạy về bên cạnh Đình Tấn.
Cùng lúc đó, gã Vansy lạnh lùng cũng hơi nhíu đôi chân mày lại, đôi bàn tay lóe lên một ánh sáng màu xanh biển nhạt, vung ngang một cái. Ngay lập tức, tại vị trí của Tiêu Phương đang nằm liền xuất hiện một bức tường băng, kịp thời chặn lại ‘Lưỡi Đao Gió’ kia.
Đỗ Lễ thấy vậy thì cũng vội vàng phóng người, xông lên, ông lấy Tiêu Phương trở về trong đội của mình để tránh bị ngộ thương.
Riêng Hieman khi nhìn thấy một về hằn trên mặt đất ngay sát bên cạnh mình, nơi một ‘Lưỡi Đao Gió’ vừa cắt ngang qua thì đã không nhịn được đổ mồ hôi lạnh khắp người.
- “Con mẹ nó, đám này có phải là tân binh không vậy hay là quân giải ngũ giả dạng đây?! Một lũ điên, toàn bộ đám người điên này thật sự muốn giết người luôn mà…”
Đã bình tĩnh lại sau cơn hốt hoảng, Hieman tức giận mắng to một hồi.
Miệng thì mắng chửi rất khí thế nhưng mà hắn cũng không dám ở lại nơi này lâu. Vội vàng ngồi dậy, hắn cố gắng lê lết thân thể mệt mỏi vừa khôi phục lại được chút ít của mình để trở về với nơi Đỗ Lễ và Vansy vẫn còn đang đứng quan sát.
- “Ngươi… dị năng của ngươi là sức mạnh sao?”
Làm người trong cuộc, Trần Hạo càng không tránh khỏi sự kinh ngạc trước sức mạnh khủng bố của đối phương. Cảm giác cơn đau nhói đang truyền tới từ trước ngực của mình, hắn hướng về đối thủ của mình lên tiếng hỏi với giọng nói tràn ngập sự khó tin.
Terrell hơi nheo lại cặp mắt đỏ hồng của mình, do phản ứng phụ đến từ "Cuồng Nộ". Hắn vẫn bình thản nói.
- “Hừ, may cho ngươi có một bộ giáp rùa cứng đấy…”
Mặt ngoài, Terrell rất bình tĩnh nhưng đâu ai biết trong lòng của hắn cũng đang hồi hộp, tim nhảy lên thình thịch liên hồi vì lo sợ.
Lúc nãy vì quá điên cuồng do ảnh hưởng của kỹ năng "Cuồng Nộ" mang đến, nên hắn đã không chú ý đến đối thủ của mình, toàn lực tung ra một đòn mạnh nhất của mình.
Đến khi kịp nhớ lại thì tất cả đã muộn, đòn công kích "Địa Chấn" của hắn đã đánh lên người đối phương. Nhưng may mắn là do đối thủ cũng có sức phòng thủ siêu cường nên hầu như không có bị thương tật gì nhiều.
- “Đừng có mạnh miệng, nhìn bộ dáng của ngươi cũng đủ biết là không thể duy trì trạng thái này được lâu rồi, để xem ngươi ngã trước hay ta ngã trước.”
Nghe trong giọng nói của đối phương có ý khinh thường mình, Trần Hạo cũng trầm giọng đáp lại. Đừng nhìn bề ngoài của hắn thô to, vẻ mặt hàm hậu mà lầm tưởng hắn không biết dùng đầu óc. Thực chất làm một tên đối phó, hắn dĩ nhiên phải sử dụng đầu óc nhiều hơn gấp mấy lần so với những tên thành viên còn lại trong nhóm.
- “Mạnh miệng?! Ăn ta một đòn thì biết ai mạnh ai yếu!”
Terrell khinh thường đáp trả một câu, sau đó hơi khom người, như một con trâu nước, ủi thẳng về phía đối phương.
Mặc dù trước đó đã bị Terrell cho một đạp rất mạnh vào ngực, thế nhưng Trần Hạo không hốt không hoảng, gương mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện lớn lao gì xảy ra.
Hơn mười năm tập luyện chiến đấu gian khổ, kinh nghiệm chiến đấu của hắn được tích lũy lại cũng không hề ít. Chính vì thế nên khi trông thấy tư thế của Terrell, hắn ngay tức khắc đã đoán ra được ý đồ của đối phương là muốn tấn công vào nửa phần thân dưới của mình.
Trần Hạo nhanh chóng làm ra tư thế phòng thủ, hai đầu gối hơi khụy thấp xuống một chút, chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón cú ủi tới của Terrell.
Về phần Terrell, theo như nghề nghiệp Cuồng Chiến Sĩ của hắn thì số kỹ năng cơ bản được học ở NPC huấn luyện viên chiến sĩ cũng chỉ có ba cái duy nhất. Bao gồm "Cuồng Nộ", ‘Xung Phong’ và "Địa Chấn’.
Ở trong game sau khi sử dụng xong ba kỹ năng cơ bản này, Terrell chỉ có thể cầm vũ khí vung vẩy, công kích bình thường mà thôi. Bây giờ ra đến hiện thực, hắn không có vũ khí vừa tay, thế nên Terrell cũng chỉ có thể sử dụng kỹ năng đấu vật mà hắn học được khi còn làm việc trong Lôi Đài Sinh Tử ở thế giới ngầm.
Tuy rằng kỹ xảo đấu vật của hắn cũng không được cao siêu gì cho lắm, nhưng với hơn 35 điểm nộ khí tu luyện được từ lúc bắt đầu chơi game đến giờ, Terrell đã có thể gia tăng lên 1050 điểm thuộc tính sức mạnh mỗi khi kích hoạt kỹ năng "Cuồng Nộ".
Dựa vào điểm này thôi, hắn đã có tự tin đánh ngã được gã đối thủ nặng cân trước mặt mình. Bởi vì theo như những gì Đình Tấn đã chỉ dạy cho hắn, thì khi đối mặt với một sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu và kỹ xảo đều sẽ bị lấp bằng.
Hoàn toàn không có bất cứ sợ hãi gì trong lòng, Terrell toàn lực dùng tốc độ cao nhất xông tới. Hắn sử dụng phần cầu vai của mình ủi thẳng vào bụng của Trần Hạo.
‘Rầm…’
Cảm giác chẳng khác nào vai mình vừa ủi trúng một tảng đá cuội cứng ngắt, thế nhưng Terrell hoàn toàn không màng tới.
- “Yahhh… Ngã cho ta!”
Hắn gân cổ hét lớn một tiếng, hai tay vòng ra phía trước, ôm lấy vòng eo của Trần Hạo.
- “Nằm mơ đi! Ngươi thua chắc rồi!”
Đồng thời, Trần Hạo cũng không chịu kém cạnh. Hắn gào rống một tiếng, hai chân duỗi thẳng về phía sau, để cho cả cơ thể của mình chồm tới trước, tựa lên trên tấm lưng khổng lồ, chắc nịch của Terrell.
Hai cánh tay được bao phủ bởi lớp đá dày cũng được hắn duỗi ra, một tay xô đẩy, muốn phá vỡ thế gọng kìm từ đôi tay đang siết chặt như một chiếc khóa sắt của Terrell. Một bàn tay khác của hắn thì đặt lên đầu của đối phương dùng toàn lực, ép xuống.
Đây là một tư thế phòng thủ khá phổ biến trong kỹ thuật đấu vật gọi là thế ‘Núi đè’, nếu thành công thì Trần Hạo có thể đè ép Terrell nằm sát xuống mặt đất. Đến lúc đó, hắn sẽ có thể lợi dụng dị năng của mình để khống chế đối phương.
Nhưng có một vấn đề là Trần Hạo vẫn còn đánh giá thấp sức mạnh của Terrell.
‘Soạt soạt soạt…’
Đôi chân to lớn như một cái cột nhà của Terrell liên tục đạp trên mặt đất, để lại những vết chân to lớn như chân voi, đẩy lùi Trần Hạo trượt về phía sau một cách chậm chạp.
- “Ngươi chịu thua đi, không thể nào đánh đổ được ta đâu!”
Trần Hạo gằn giọng nói lớn một tiếng, dường như để Terrell từ bỏ phản kháng, đồng thời cũng như muốn tiếp thêm tự tin cho mình. Trong tình thế này, hắn đã chắc chắn Terrell không có đủ sức để nhấc bổng cả trọng lượng của mình cùng với những sợi rễ liên kết giữa cơ thể hắn với mặt đất bên dưới được nữa.
Bất quá, dường như lời nói của hắn đã gây ra hậu quả không được như mong muốn. Terrell vừa nghe được lời nói khinh thường của đối phương thì giống như bị cái gì đó kích thích thêm, khiến cho sức mạnh của hắn càng tăng mạnh lên.
Hắn hít sâu một hơi, phẫn nộ gào thét lên.
- “Ngươi nằm mơ đi! Ngã cho ta… aaaa…’
Terrell bước một bước lớn, để cho đầu gối muốn chạm vào ngực của mình, sau đó dốc toàn lực để đứng thẳng người lên.
Đồng thời, hắn cũng buông bỏ hai tay đang ôm lấy vòng eo, để chuyển dời xuống ôm vào hai cái bắp đùi đầy đá cuội của đối phương. Hắn vừa gào lên, vừa dồn lực vào hai chân của mình, ý đồ muốn đứng thẳng người lên, nhấc bổng đối phương lên trên vai.
Cũng vì sự tự tin và nới lỏng tinh thần, xem thường đối thủ đã làm cho Trần Hạo phải trả giá.
- “Không ổn!”
Cảm giác hai chân đang cắm rễ trong mặt đất của mình đang chậm chạp bị nhất lên, Trần Hạo trong lòng thầm hô một tiếng.
Hai tay của hắn chắp lại vào nhau, giơ cao lên rồi dùng toàn lực đập xuống tấm lưng của Terrell, ý đồ muốn đánh gục trước khi hắn kịp nhấc bổng mình lên khỏi mặt đất.
‘Ầm… ầm… ầm…’
Bị đôi bàn tay như một chiếc búa tạ bằng đá liên tục đập lên người, từng cơn đau đớn truyền đến đã càng làm Terrell bị kích thích, phẫn nộ nhiều hơn.
Mặc kệ cho đối phương có đang công kích mình dữ dội thế nào đi chăng nữa, Terrell càng điên cuồng gào thét lên, đồng thời gia tăng sức mạnh vào hai chân và hai tay của mình.
- “GAhhh… lên cho ta…aaa’
Trong một tiếng gào rống cuối cùng, Terrell như một con mãnh sư đã được giải phóng khỏi sự kìm kẹp. Một chân của hắn đạp mạnh lên trên mặt đất, nâng đỡ cơ thể của mình đứng thẳng lên.
Hai tay cũng ôm lấy được cặp đùi thô to, nhấc bổng Trần Hạo lộn ngược đầu xuống đất.
‘Rầm…’
Cả thân thể được bao bọc bởi một lớp đá cuội dày cộm, chắc chắn của Trần Hạo bị Terrell hất tung lên trời, cách mặt đất đến hơn ba mét có thừa. Đảo lộn mấy vòng, Trần Hạo mới nặng nề đập người rơi xuống mặt đất.
Đôi mắt Terrell ngay lúc này đã hoàn toàn chuyển thành một màu đỏ, dường như đã hoàn toàn trở nên điên cuồng.
Không buông tha cho đối phương kịp thở dốc một giây phút nào, hắn xoay người hét lớn một tiếng, đồng thời nhấc chân lên cao rồi dẫm mạnh xuống, mục tiêu chính là phần đầu của đối phương.
- “Địa Chấn!”
Trần Hạo chưa kịp hoàn hồn sau cú lộn ngược vòng trên không thì đã trông thấy một bàn chân ở trước mặt mình đang càng lúc càng phóng to. Vì để đánh đổi sức phòng ngự tuyệt đối này, hắn đã phải trả giá bằng gần như là toàn bộ tốc độ và sự nhanh nhạy của mình.
Chính vì thế nên mặc dù phát hiện ra được đòn công kích của đối phương nhưng Trần Hạo cũng chỉ có thể làm ra hành động giơ hai tay chống đỡ trước mặt đồng thời nghiêng đầu qua một bên để né tránh được phần nào đó đòn công kích này thôi.
Cùng lúc đó, ba tiếng gào thét từ ba phía vang lên.
- “Ngừng tay!”
- “Ngừng lại, Terrell!”
- “Cút!”
Kéo theo ba tiếng thét còn có ba bóng người đồng loạt hướng về phía Terrell mà phóng nhanh tới.