Video khởi chạy, mở đầu là một màn đen dần dần sáng lên.
Quan cảnh chính là ở quảng trường lớn, nơi mà Đình Tấn đã có buổi gặp mặt lần đầu tiên với những người thành viên trong đoàn Lính Đánh Thuê của mình.
Giọng nói trầm thấp của Đình Tấn từ từ, chậm rãi vang lên, không phải những lời mà hắn đã nói ở ngay trên quảng trường lúc đó mà là những lời đã được biên tập và lồng tiếng sau khi được tên HappyLife413 chỉnh sửa lại.
“Đây là trận chiến mở màn của chúng ta, kết quả của nó sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai của [The Alliance]…
… Hãy nhớ kỹ, những người anh hùng của ta, sợ hãi chính là kẻ thù ngăn chặn bước tiến của các ngươi trên con đường đi đến vinh quang. Chỉ có kiên định tâm trí của mình, vững không lùi bước thì mới có thể làm cho kẻ địch sợ hãi các ngươi…”
Từng câu từng chữ rõ ràng, dứt khoát với giọng điệu mãnh liệt được Đình Tấn nói ra bằng một nhịp điệu nhất định làm cho Henry cũng không khỏi quên đi những sự thù hằn giữa đôi bên mà chìm dần vào luồng khí thế đang được tích tụ của đoạn phim.
Cùng lúc đó, tiếng đàn viola trầm thấp, thê lương vang lên làm thành một đoạn nhạc đệm, hỗ trợ cho từng lời nói của Đình Tấn, đem chúng càng trở nên quyết tuyệt hơn.
Màn ảnh cũng liên tục thay đổi theo từng đoạn ngắt giọng của Đình Tấn. Lúc thì đang ở quảng trường, khi thì hành quân ra ngoài khu vực doanh trại đóng quân ở dã ngoại.
Kể cả trận chiến đấu đầu tiên với đàn sói Uniwolf cũng được trình chiếu. Tuy rằng đã lượt bỏ rất nhiều, nhưng những đoạn chiến đấu gay cấn bởi từng chi đội nghề nghiệp khác nhau do Ameerah, Terrell, David và Louis chỉ huy lại không hề thiếu mất một phân nào.
Cho đến thời điểm đoạn phim chiếu đến đoàn người đang trên đường đi đến vùng lãnh thổ của Boss thì giọng nói của Đình Tấn cũng càng lúc càng trầm xuống và rồi im lịm đi.
Đó cũng chính là thời điểm mà hình ảnh của đoạn phim lại chìm vào trong màn đen, tuy rằng tiếng đàn Viola trầm thấp vẫn còn tiếp tục phát ra, nhưng là lúc này nhạc đệm đã có thêm sự gia nhập của tiếng trống dồn dập.
Tiếng trống như đi từ xa đến gần, âm thanh vang dội càng lúc càng dồn ép lên trái tim của Henry làm cho hắn không khỏi có chút hồi hộp và khó chịu vì căn bệnh đau tim vừa mới khỏi.
‘Quát…Ki…a’
Ngay khi tiếng trống như đã đến sát bên tai của Henry, tiếng kêu của con Griffin đột nhiên vang lên và màn ảnh cũng bắt đầu thay đổi.
Camera lúc này đang hướng về phía bầu trời xanh thẳm, chiếu cận cảnh con Griffin đang lao xuống với vận tốc chóng mặt.
‘Ầm…’
Thân thể con Griffin mất đi khống chế, va đập mạnh xuống mặt đất bên dưới. Cùng lúc đó, giọng nói của một cô gái truyền ra.
Nếu ở đây có thành viên của đội Lính Đánh Thuê [The Alliance], họ chắc chắn sẽ nhận ra, giọng nói của cô gái kia chính là của Uyên quản lý, nữ thần mà bọn họ vẫn luôn hâm mộ.
Tuy nhiên, giọng nói của Lý Uyên lúc này đã không còn dịu dàng, quyến rũ như mọi ngày mà thay vào đó là cực kì gay gắt và cứng rắn, cảm giác giống như không có điều gì có thể làm cho nàng lùi bước.
- “Bọn họ luôn nghĩ rằng, các ngươi đều là những kẻ yếu đuối, không khác gì những con chó đang lang thang ngoài đường...
Hỡi những người anh em của ta, đừng bao giờ bỏ cuộc, đừng để cho kẻ thù có chúng ta phải tự giành lấy lợi thế cho riêng mình!
For The Alliance!”
Tiếng nhạc dồn dập, lại thêm tràng cảnh hùng vĩ với hơn 600 người dồn vào một chỗ, chiến đấu khốc liệt với con quái thú Griffin khổng lồ, càng làm cho cuộc chiến trở nên căng thẳng và gay cấn hơn.
Đến ngay cả người có mặt ở trong trận chiến này là Henry cũng không khỏi kinh ngạc đến khó tin. Vì lúc chiến đấu với con Griffin Lãnh Chúa kia, hắn cảm giác dường như cũng không có căng thẳng đến như vậy.
Đoạn phim lúc này đang lướt nhanh qua mỗi tràng cảnh, lúc thì đoàn người chiến sĩ và đấu sĩ hô ứng, gọi nhịp cho nhau để dùng dây thừng khống chế con Griffin.
Lúc thì đoàn đội thích khách, đạo tặc và võ sĩ liều mạng xông lên cùng với đám vong linh, bao vây tấn công con Griffin đang bị quấn chặt.
Đến đoạn lại chiếu tràn cảnh những mũi tên và ma pháp kỹ năng từ phía bên ngoài lướt ngang qua bầu trời, bay thẳng đến đập vào cơ thể của con Griffin thì hình ảnh lại tiếp tục bị thay bởi một tấm màn đen.
Nhịp điệu của đoạn nhạc đệm bắt đầu trở nên gấp rút hơn, âm thanh cũng dần dần bị đẩy lên cao bởi sự góp mặt của tiếng đàn Violin.
- “Kẻ thù của ta luôn cho rằng, chúng ta đều là những kẻ hèn yếu, có thể muốn dẫm đạp lúc nào cũng được…”
Giọng nói của Đình Tấn bất chợt lại tiếp tục vang lên. Thế nhưng nó đã không còn trầm thấp, thê lương như trước đó nữa mà đã trở nên cứng rắn và quyết liệt không hề thua kém giọng điệu của Lý Uyên trước đó.
Màn ảnh một màu đen cũng dần dần sáng lên, mà camera lúc này chính là đang quay cận cảnh một chiếc phù hiệu của [The Alliance] trên vai của một người.
Chiếc camera dần dần bay lên cao làm cho khung cảnh cũng bắt đầu thu nhỏ lại, từ chiếc phù hiệu cho đến một tên đạo tặc mang khăn bịt kín mặt. Rồi lại đến một đoàn người đang ẩn nấp bên trong một bãi đá rộng lớn.
Và cuối cùng chính là quân đoàn 2000 người của [The Throne] đang nối đuôi nhau bước đều bước hành quân, ngay sát bên cạnh bãi đá đó.
- “… Đúng vậy, chúng nó cứ nghĩ rằng bọn ta là những con người yếu đuối sẽ sống như một con chó đang lăn lộn ngoài đường, những kẻ chỉ biết sống trong tuyệt vọng…”
Lúc này đây, giọng nói của Đình Tấn lại vang lên, tràn đầy sự mỉa mai và chế giễu, như đang cười nhạo những người mà mình đang nói tới.
Tiếng nhạc cũng bắt đầu chuyển sang phần cao trào của nó, nhịp điệu càng lúc càng nhanh dần lên.
Trên màn ảnh lúc này đã chuyển dời sang quay chụp một mảnh phù hiệu của công hội [The Throne] trên vai của tên pháp sư trong đoàn người đang hành quân.
Tựa như muốn cho người xem thấy được sự chênh lệch to lớn về quân số hoặc thực lực của đôi bên.
- “…Thật là một ý nghĩ sai lầm biết chừng nào…”
Cùng lúc giọng nói của Đình Tấn vang lên cũng chính là lúc màn hình đang trình chiếu cảnh tượng hai con Song Giác Thú xông vào đoàn người, công kích tên pháp sư vừa quay chụp xong.
Vẻ mặt hoảng hốt, sợ hãi của gã pháp sư này lại đặc biệt được máy quay chiếu cận cảnh, đặc tả rõ nét nhất.
Henry xem đến đây thì cái đầu đã bắt đầu nóng rần rần lên, thế nhưng hắn vẫn miễn cưỡng, ép cho mình không đưa tay tắt đi màn hình đang trình chiếu đoạn phim này.
Trên màn ảnh vẫn tiếp tục chiếu lại những đoạn hình ảnh mà David và đoàn đội của hắn xông ra đột kích đoàn người của Henry.
Tiếng nhạc đệm dồn dập như càng làm tôn lên sự nguy hiểm và gấp rút trong diễn biến của cuộc đột kích đó.
Hai lần đột kích đầu tiên chỉ là lướt qua một vài màn chiến đấu quan trọng, tựa như những thời điểm mà bọn họ giết vào đoàn đội của đối phương rồi liều mạng phá vòng vây rút quân đi.
Nhưng là chỉ có lần đột kích thứ ba bị vây quét thì mới bắt đầu chiếu lại cận cảnh.
- “…Chúng ta phải chiến đấu dù cho máu và vũ khí của mình có đổ ra đầy cả chiến trường, và cho đến hơi thở cuối cùng vì vinh quang và danh dự của [The Alliance]…”
Cùng lúc giọng nói của Đình Tấn càng cất lên cao, cũng chính là thời điểm đoạn phim đang chiếu lại những hình ảnh những người trong tiểu đội của Jimmy lần lượt thay phiên nhau ngã xuống, để yểm trợ cho David vượt qua hai hàng phòng vệ của đám người [The Throne], tiến thẳng đến ám sát Henry.
Màn solo một đấu một của David và tên Bò Cạp, pha vượt người với gã linh mục Long, cùng đoạn chém giết với Henry đầy gây cấn cũng được quay chụp lại rất kỹ lưỡng, không hề thiếu mất một giây nào.
Thậm chí đoạn này còn được gã HappyLife413 thêm vào rất nhiều hiệu ứng làm cho những đòn đánh càng trở nên hoa lệ, bắt mắt hơn.
Tuy rằng David đã thất bại trong việc ám sát Henry, thế nhưng điều đó cũng không hề FSBpFNm8 làm nhòa đi những màn trình diễn ngọa mục của hắn.
Henry xem xong đoạn này cũng không nhịn được mà toát ra mồ hôi lạnh trên lưng vì nhớ lại khoảnh khắc nguy hiểm lúc đó. Cũng vì quá tập trung mà hắn đã không hề chú ý đến phía sau lưng mình đã đi tới một người.
Không biết từ lúc nào, cô hầu gái trẻ tuổi đã đi tới sát ngay bên cạnh Henry và đứng quan sát toàn bộ những màn trình diễn của David, trên màn hình trình chiếu.
Đôi mắt to tròn, đen lay láy của nàng vẫn tiếp tục nhìn chăm chăm vào màn ảnh kia hay nói đúng hơn là thân ảnh đã ngã xuống và dần dần bị thu nhỏ đi của David, khi mà người chỉnh sửa đoạn phim đang điều khiển camera bay lên không trung.
Dường như đang có những suy nghĩ gì đó trong đầu, ánh mắt của nàng bắt đầu lấp lóe những tia sáng kì dị, làm người khác không tài nào đoán ra được.