3 giờ sáng hôm sau, vừa hoàn thành xong một vòng tu luyện ‘Cường hóa Triệu Hồi Thuật’, thì một âm thanh hệ thống liền vang lên bên tai của Đình Tấn.
Keng! - Phát hiện người chơi tự chủ sử dụng kỹ năng tu luyện ‘Cường hóa Triệu Hồi Thuật’, kỹ năng sẽ được tự động thêm vào.
Chúc mừng, ngài đã học được kỹ năng tu luyện ‘Cường hóa Triệu Hồi Thuật’. Xin chăm chỉ tu luyện tăng cường thực lực.
Cường hóa Triệu Hồi Thuật (Kỹ năng tu luyện)
Cấp bậc: cấp 1/50
Kinh nghiệm thăng cấp: 0/10
Giới thiệu: Cường hóa Triệu Hồi Thuật là thông qua cường hóa tinh thần, tăng khả năng chịu tải áp lực của đại não, làm gia tăng số lượng và chất lượng của quái vật triệu hồi.
Tiêu hao: không
Hiệu quả: Một ngày tu luyện giới hạn 5 lần, mỗi lần 1 điểm kinh nghiệm thăng cấp. Tăng cường 5% quân số và 5% tất cả thuộc tính cho mỗi loại quái vật triệu hồi.
Đồng bộ hóa hiện thực: Gia tăng 5% quân số và 5% tất cả thuộc tính quái vật triệu hồi cho người sử dụng cabin trò chơi hoặc gia tăng 5% quân số quái vật triệu hồi cho người sử dụng mũ trò chơi. (Chỉ mở ra cho người tự chủ sử dụng kỹ năng)
Khóe miệng nhếch lên một vòng cung, Đình Tấn lúc này cũng không còn quá kích động như lúc vừa bắt được quyển bí tịch này trước đó nữa.
Dù sao chuyện tu luyện và kích hoạt khả năng đồng bộ của game với hiện thực đối với Đình Tấn cũng đã quá quen thuộc rồi.
Đưa tay đóng lại bảng thông tin kỹ năng, Đình Tấn từ từ khép hờ mí mắt, tiếp tục một vòng tu luyện khác.
Không biết đã trải qua bao lâu, sau khi vừa hoàn thành xong một vòng "Minh Tưởng Thuật", Đình Tấn cảm giác thời gian đã hết thì liền dừng lại việc tu luyện xem lại đồng hồ thì cũng có chút sớm, mới chỉ có 7 giờ sáng mà thôi.
Đứng dậy rời giường, làm một cái duỗi người thư giãn gân cốt. Mặc dù chỉ là trong game thế nhưng cảm giác ngồi lâu thì vẫn có một chút tê cứng, theo như phản xạ của đại não mà làm ra.
Sau một đêm cần cù, chăm chỉ tu luyện, từng vòng Cơ Bắp Cường Hóa, cùng với kỹ năng mới ‘Cường hóa Triệu Hồi Thuật’ đều được hắn hoàn thành hết sạch 5 lượt giới hạn trong ngày.
Tu luyện tất cả những bí tịch đó xong, Đình Tấn mới bắt đầu tập trung tu luyện Dẻo Dai Cường Hóa và "Minh Tưởng Thuật".
Việc sắp xếp thứ tự các bí tịch tu luyện như vậy là bởi Đình Tấn đã biết rõ điểm tinh thần của mình có một giới hạn nhất định, tu luyện nhiều hay tu luyện ít đều sẽ chỉ dừng lại ở một điểm giới hạn cuối cùng đó mà thôi.
Mà Cơ Bắp Cường Hóa cùng với ‘Cường hóa Triệu Hồi Thuật’ thì lại bị giới hạn mỗi ngày chỉ được luyện tập 5 lần.
Chính vì thế Đình Tấn mới lựa chọn tập trung tu luyện hai bí tịch đó trước, sau đó mới bắt đầu luyện đến Dẻo Dai Cường Hóa và "Minh Tưởng Thuật".
Một đêm tu luyện, chỉ số cũng không có thay đổi gì nhiều, Đình Tấn cũng không thèm kiểm tra lại thông tin nhân vật mà đi thẳng ra bên ngoài không gian phòng riêng, chuẩn bị tập hợp cả đội, trở về EL Thành.
Ngay lúc này bên ngoài lều trại tư nhân của [The Alliance] đã tập trung rất nhiều tên đội viên, có hơn 80 - 90 người đã tụ tập sẵn không biết từ lúc nào.
Mọi người đang ồn ào nói chuyện, trao đổi những kinh nghiệm hoặc tán dóc, bầu không khí cũng rất náo nhiệt.
Nhưng đến khi trông thấy thân ảnh trùm trong áo khoác màu đen của Đình Tấn bước đi từ bên trong lều trại ra ngoài thì lập tức ngậm miệng lại ngay.
- “Gọi mọi người đi thôi, chúng ta chuẩn bị trở về thành.”
Đình Tấn nhìn quanh một vòng đám đội viên này, rồi cao giọng ra lệnh.
Những tên đội viên nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức tụ tập nghiêm chỉnh lại trước lều trại.
Một số người thì lại tiến vào bên trong không gian phòng riêng để kêu gọi đồng bạn đã ở cùng phòng với họ trong đêm qua.
Không quá lâu sau đó, ba người Ameerah, Louis và Terrell cùng với hơn 200 tên đội viên còn lại trong đoàn đội, sau chiến dịch Boss Griffin Lãnh Chúa lần này, đều đã tập trung lại trước lều trại, xếp thành hàng chỉnh tề ngay ngắn.
- “Lên đường hồi thành!”
Đình Tấn dẫn đầu đoàn người rống lớn một tiếng rồi quay lưng cất bước mà đi, Ameerah, Louis và Terrell cũng nối bước theo sát hắn.
Những tên đội viên ở phía sau cũng nhanh chóng cất bước theo sau đội trưởng và chỉ huy của họ, làm thành từng hàng dài như rồng rắn, với năm người mỗi hàng.
‘Triệu Hồi Bộ Xương Chiến Sĩ’ (x11)
Vừa đi vừa tiện tay triệu hồi ra 11 tên Bộ Xương Chiến Sĩ để làm vệ sĩ vừa tiên phong dẹp đường, vừa phòng tránh cho đám quái vật lao ra quấy rối làm mất thời gian của mình.
11 con Bộ Xương Chiến Sĩ chính là giới hạn mà Đình Tấn có thể triệu hồi, không cần tiêu hao thuốc khôi phục hay phải sử dụng kỹ năng khôi phục.
Hơn nữa đây là tiêu hao bằng MP chứ không phải bằng HP thông qua kỹ năng phụ trợ của nghề nghiệp vong linh pháp sư.
Cho nên mới nói, nếu bây giờ Đình Tấn rời khỏi game trở về hiện thực, rồi tìm được một món vũ khí có thể truyền tải được năng lượng tinh thần để hắn sử dụng phép thuật thì chẳng khác nào lại có thêm vài tên vệ sĩ miễn phí.
Thế nhưng điều đó cũng là có chút ảo tưởng xa vời, bởi đồ vật có thể làm vũ khí ma pháp không phải nói tìm là sẽ tìm ra được.
Ở thời điểm chưa có quái vật xâm lấn thì đa số những món đồ đó đều là có thể gặp nhưng không thể cầu, muốn có được đều là phải nhờ vận may rủi của mỗi người.
Tuy rằng có nhờ Lý Uyên để ý tìm kiếm những loại vật liệu gỗ hoặc xương động vật lâu năm hoặc quý hiếm, thế nhưng sau khi nàng nhiều lần đưa tới những món hàng rởm, không đạt yêu cầu thì tâm lý Đình Tấn đã không còn quá để ý vào chuyện này nữa.
- ‘Cùng lắm thì lấy tí huyết rồi triệu hồi thôi’
Đình Tấn không khỏi thầm nghĩ trong đầu.
Đoàn người ở phía sau bước đều nối bước nhau đi trở về thành mà không hề có một tí lo lắng về sự nguy hiểm của quái vật xung quanh.
Bởi lúc này 11 tên Bộ Xương Chiến Sĩ đều trải rộng ra khắp cả hai bên cánh trái và phải của đoàn người, cứ mỗi 4 - 5 mét lại sẽ có một tên đi theo hộ tống.
Quái vật xuất hiện ở đâu thì ngay lập tức những con Bộ Xương Chiến Sĩ gần đó sẽ xung phong, tiến lên vây giết. Những tên đội viên nghề nghiệp viễn trình ở phía sau nếu tiện tay thì quăng ra vài cái kỹ năng hỗ trợ quá trình giết quái nhanh hơn một chút.
Với chỉ số thuộc tính nhân vật bây giờ của Đình Tấn, việc một con Bộ Xương Chiến Sĩ có thể một mình chống lại với hai ba tên người chơi là chuyện quá đỗi bình thường.
Tuy nhiên, trong cả quá trình hồi thành này, khởi đầu thì khá là nhàn nhã và nhàm chán, nhưng càng về sau thì bắt đầu càng trở nên lý thú hơn với cả đám đội viên lẫn tiểu đội của Đình Tấn.
Khi bọn họ trở về với khu vực có người chơi đánh quái luyện cấp, những ánh mắt xung quanh đều là tập trung hướng về phía bọn họ.
Một số nhóm người chơi còn tụ tập lại ở hai bên đường đi của họ, làm thành một dãy hành lang, sau đó bắt đầu hò hét tung hô lên.
‘[The Alliance]… [The Alliance]…’
Mà càng trở về gần thành hơn, người chơi lại càng tụ tập đông hơn. Đến khi trở về trước cổng phía nam EL Thành thì quan cảnh xung quanh chẳng khác nào thời trung cổ, dân chúng hoan nghênh quân đội và chiến sĩ thắng trận trở về.
Điều này càng làm cho những tên đội viên của Đình Tấn trở nên phấn khích như uống thuốc lắc, đầu thì liên tục ngó qua lại xung quanh, tay cũng giơ lên cao vẫy chào chẳng khác gì xem đám người xung quanh là fan cuồng của bọn họ vậy.
Đình Tấn cũng có chút bất ngờ vì hiện tượng ‘lạ’ đang xảy ra này. Phải biết bọn họ đã ở lại vùng dã ngoại một đêm, dù cho sự kiện kia có kinh động đến cỡ nào đi chăng nữa thì sau một đêm cũng đã nguội đi bớt rất nhiều rồi mới phải.
Tuy vậy nhưng bước chân của hắn cũng không hề giảm tốc độ. Nhanh chóng dẫn dắt đoàn đội trở về quảng trường trung tâm.
Nhưng khi đến nơi hắn lại càng kinh ngạc nhiều hơn gấp mấy lần trước đó nữa.
Lúc này, trên quảng trường trung tâm đông nghẹt người, số lượng chỉ hơn chứ không hề thua kém những người đã tụ tập ở hai bên đường chào đón bọn họ từ cổng thành đến tận nơi này.
Mà phía trước sân rộng của [The Alliance Khách Sạn], hơn 400 tên đội viên đã tử trận trong chiến dịch diệt sát Boss Griffin Lãnh Chúa đều đã tập trung đứng thành hàng ngay ngắn.
Đồng thời phía trước mặt của bọn họ chính là chiếc sàn diễn lớn đã được bày ra sẵn, nơi mà Đình Tấn đã đứng diễn thuyết trên đó vào thời điểm cả đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] chuẩn bị khởi hành cho chiến dịch lớn đầu tiên của mình.
Ngay tại thời điểm Đình Tấn bị ngạc nhiên, đang nhìn những người trên quảng trường, Lý Uyên, trên người mặc một bộ áo dài màu đỏ bó sát cơ thể, dáng người gợi cảm, yểu điệu hướng về phía hắn đi đến.
Phía sau nàng còn có ba anh em nhà David, lão Marc và cả ba người thanh niên tiểu đội trưởng, Jimmy, Tom và Alvin.
Tiến đến trước mặt của Đình Tấn, Lý Uyên đưa tay lên vén mái tóc đen dài của mình ra phía sau vành tai, mỉm cười nói.
- “Ta đã chuẩn bị sẵn, mọi người vào vị trí thôi. Chúng ta làm một cuộc tổng kết cho chiến dịch lần này.”
Vẫn luôn đi theo ở sau lưng Đình Tấn, ba người Ameerah, Louis và Terrell nghe Lý Uyên nói xong liền đưa mắt nhìn nhau. Sau đó hiểu ý mà gật nhẹ đầu một cái ra hiệu.
- “Toàn đội trở về đội hình của mình, tập trung phía trước sàn lớn.”
Ba người đồng loạt trở về với đơn vị đại đội mà mình chỉ huy rồi bắt đầu hô to, ra lệnh cho đám đội viên tập trung trở về hàng ngũ đang đứng trước tấm sàn lớn kia.
- “Là ngươi làm?”
Cùng lúc đó, Đình Tấn gương mặt có chút bất ngờ, tò mò mà hỏi Lý Uyên.
- “Ừm… một chút nữa sẽ cần ngươi nói vài lời hay một tí. Ta đã sắp xếp hệ thống quay phim lại toàn bộ quá trình trong chuyến đi lần này rồi. Có thể lợi dụng nó tuyên truyền quảng cáo [The Alliance] của chúng ta thì quả thật là không thể tốt hơn.”
Vẫn giữ khuôn mặt mỉm cười như hoa nở mùa xuân, Lý Uyên từ tốn giải thích cho Đình Tấn toàn bộ những sắp xếp của nàng.
Điều này không khỏi làm Đình Tấn há hốc mồm, càng thêm kinh ngạc nhiều hơn. Hắn không ngờ tới Lý Uyên lại có thể tính xa như vậy thậm chí không tiếc bỏ một số tiền lớn nhờ hệ thống quay chụp lại toàn bộ quá trình chiến đấu trong chiến dịch.
- “Hết bao nhiêu tiền? Không phải ngươi nói vốn lưu động bị thiếu hụt sao?”
Có chút khó hiểu Đình Tấn không kìm được mà mở miệng hỏi.
Ở phía đối diện, Lý Uyên gương mặt hơi xụ xuống một chút, đôi mắt liếc xéo hắn một cái rồi hừ lạnh mà nói.
- “Hừ… Vài chục nghìn $ mà thôi. Ngươi nghĩ một chút tiền đó quan trọng hay là cơ hội tuyên truyền, mở rộng danh tiếng của [The Alliance] càng quan trọng hơn?”
Nghe Lý Uyên nói xong, Đình Tấn bất chợt lại được một trận hiểu ra, đầu không tự chủ mà gật gù đồng ý.
Đúng vậy! [The Alliance] thời gian phát triển quá ngắn, mà muốn có được danh tiếng thì mỗi công ty hoặc tổ chức đều phải trải qua thời gian dài tích lũy từ từ.
Lần này chính là một cơ hội để đưa [The Alliance] vào tầm mắt của mỗi người đang sống ở nước Entire Land hay thậm chí là những quốc gia khác trên thế giới.
Lý Uyên trông thấy Đình Tấn đã hiểu thì liền không có ý kiến gì nhiều nữa, chỉ hô lên một tiếng gọi hắn.
- “Đến giờ rồi, nhanh lên trên sân khấu của ngươi đi. Đừng để mọi người chờ lâu.”
Đình Tấn đưa mắt nhìn lấy những người đồng đội này của mình, sau đó liền không chần chừ gì nữa, nhanh chân bước lên trên sàn.
Sáu người đồng đội của hắn, Ameerah, Louis, Terrell, David và hai đứa em Dendi, Ami cũng nhanh chân theo sau.
- “Các ngươi cũng lên đi.”
Trông thấy ba tên thanh niên Tom, Jimmy và Alvin vẫn còn đứng lì tại chỗ, Lý Uyên liền hướng về phía bọn hắn mà nhẹ giọng nói.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, có chút do dự, rụt rè. Alvin không nhịn được mở miệng hỏi lại để xác nhận.
- “Uyên quản lý, có được không vậy?”
- “Lên đi, các ngươi một ngày nào đó cũng sẽ phải chỉ huy một quân đoàn giống như bọn họ. Tập làm quen đi thôi.”
Khóe miệng mỉm cười, Lý Uyên bình thản nói về một tương lai xa đầy tươi sáng.
Ba chàng thanh niên này nghe xong thì trong người lập tức nóng lên, ánh mắt như đang có ánh lửa hừng hực nhìn về phía những thân ảnh đang bước lên trên sàn cao bên cạnh. Ngay sau đó, cả ba không hề do dự gì nữa, cất bước đi theo sau bọn họ.
Bầu không khí đang ồn ào náo động, đột nhiên lại dịu đi từ từ rồi trở nên tĩnh lặng hẳn, khi mà những thân ảnh quen thuộc của tiểu đội [The Alliance] bước lên trên sàn.
- “Xin chào, những người anh em của ta.”
Đình Tấn cất cao giọng, âm thanh được loa sóng âm khuếch đại vang vọng ra khắp toàn bộ quảng trường.
‘Aaaa… húyt huýt…’
Lập tức đáp lại lời hắn là tiếng hét, tiếng huýt gió vang như sấm của đám đội viên và những tên người chơi, người hâm mộ xung quanh.
- “Chúng ta lần này đã chứng minh cho toàn thể những người đã coi thường [The Alliance] thấy được, sức mạnh của chúng ta không phải chỉ dựa vào số lượng người mà nói!”
Trong tiếng ồn ào hò hét đó, Đình Tấn giọng nói dường như có chút lớn tiếng hơn, làm loa sóng âm khuếch đại ra âm thanh đủ lớn để lấn át cả tiếng của đám người bên dưới quảng trường.
Sau đó, tiếng ồn ào liền giảm đi rất nhiều. Đình Tấn thấy vậy thì mới tiếp tục bình thản mà nói, giọng điệu chân thành, cũng có một chút rung rung, cảm động.
- “Chiến thắng lần này của chúng ta, công lớn nhất vẫn là thuộc về những người anh em đã hi sinh, tranh thủ những giây phút thời gian quý giá để toàn bộ chiến dịch có thể hoàn mỹ thành công.
Tại đây, ta hướng về những người đó nói lời xin lỗi vì đã đưa ra một số quyết định sai lầm và tàn nhẫn, đồng thời cũng là lời cảm tạ chân thành của ta.”
‘Rầm phịch’
Nói xong, Đình Tấn liền đưa tay đấm ngực, chân dậm mạnh kề sát vào nhau, đứng thẳng sống lưng, ánh mắt nghiêm trang nhìn về phía trước.
Ngay tức khắc sau đó, 9 người ở phía sau lưng hắn như đã luyện tập từ trước, đồng loạt làm theo hành động nghiêm chào của Đình Tấn.
Ở bên dưới, hơn 600 tên thành viên chính thức còn lại trong [The Alliance], ánh mắt đều có kinh ngạc, có cảm động và hưng phấn mà nhìn lấy những người lãnh đạo của họ.
Đây chính là thứ mà họ vẫn mong mỏi từ lâu, tình cảm anh em trong một nhà luôn được trân trọng và sự hi sinh của bọn họ đều không hề bị phí phạm một chút nào.
‘Rầm phịch… rầm rầm phịch rầm…’
Lần lượt có người bắt đầu nghiêm chào lại, sau đó lan rộng ra toàn bộ đội ngũ đang đứng xếp hàng bên dưới. Tiếng dậm chân và đấm ngực liên tục vang lên ở khắp mọi nơi.
Thậm chí ở bên ngoài, những người tụ tập đến xem náo nhiệt kia cũng đã có chút không nhịn muốn được bắt chước làm theo.
Một hồi sau, Đình Tấn liền thả lỏng thân thể, buông tay xuống, rồi bắt đầu nói tiếp.
- “Tại đây, ta xin thông báo một tin mừng. Chiến dịch này thành công mang đến cho [The Alliance] cơ hội để thành lập công hội đầu tiên trên thế giới và tiếp tục dẫn đầu bước chân, tiến ra vùng đất dã ngoại. Các ngươi có thể cùng ta xây dựng nên một [The Alliance] hùng mạnh, bất bại hay không?!”
Nói đến cuối, Đình Tấn gần như là gào thét lên. Phía bên dưới những tên đội viên nghe xong thì lập tức đồng thanh đáp trả lại.
‘CÓ!’
Nắm tay siết chặt giơ lên cao, Đình Tấn khàn giọng mà gào rống câu khẩu hiệu quen thuộc, câu nói làm nên linh hồn cho quân đoàn của hắn.
- “FOR THE ALLIANCE!”
‘FOR THE ALLIANCE… FOR VICTORY’ (Vì Đồng Minh, Vì Chiến Thắng)
Đồng đội và những tên đội viên đều hưng phấn đỏ bừng gương mặt, kích động mà gào rống liên hồi.
Tình cảnh như vậy không khỏi làm cho những tên người chơi xung quanh thèm thuồng ganh tị. Gần nơi sàn diễn lớn, có hai gã người chơi không ngừng âm thầm hâm mộ mà nói.
- “Đậu xanh! Nếu không phải bọn họ yêu cầu quá cao thì ta nhất định là phải xin gia nhập vào đây rồi.”
- “Haiz… tao còn khổ hơn đây, vừa gia nhập nhưng không chịu nổi sức ép rồi thoát ra. Bây giờ muốn vào lại cũng không được…”
- “Cái gì?! Thằng thiểu năng này, bây giờ không biết có bao nhiêu người muốn được hưởng vinh quang như này, mà mày thì lại từ bỏ. Thật là không hiểu mày chơi game để làm gì.”
…
Sự việc như vậy diễn ra ở không ít nơi trên quảng trường. Hầu hết những người thoát ra khỏi [The Alliance] trước đó đều đã bắt đầu cảm thấy hối hận không thôi.
Thế nhưng bây giờ mọi chuyện đã quá muộn, muốn quay đầu thì cũng phải chờ thời gian khác bởi [The Alliance] bây giờ là không có thu nhận thành viên mới nữa.
Đình Tấn và đoàn đội của hắn sau khi cúi chào mọi người xong thì lập tức theo chân Lý Uyên trở về với phòng ăn cũng qkB5LzS là phòng họp quen thuộc của bọn họ.