Đứng trên vách đá cao ở phía xa, gã Trần Cận Hùng nắm tay không khỏi siết chặt lại đến nỗi móng tay hắn đã muốn cắm sâu vào trong da thịt.
Trong lòng bồn chồn, vừa lo lắng mà cũng vừa nôn nóng, đứng ngồi không yên bởi hắn không biết lúc nào đám người [The Throne] sẽ đến đây.
Chỉ trong chưa đây 15 phút, toàn bộ đội cận chiến của hắn đã bị diệt đi gần một nửa quân số rồi. Đã vậy mà đối phương vẫn chưa đến nơi thì không biết hắn có thể trụ vững được trong bao lâu.
- “Toàn lực công kích, yểm trợ đội cận chiến rút lui.”
Thế nhưng bây giờ đã đâm lao thì phải đành theo lao thôi, gã Trần Cận Hùng cũng không suy nghĩ dài dòng, lập tức hạ xuống mệnh lệnh cho toàn đội viễn trình do hắn chỉ huy.
Tuy nhiên vì để chắc chắn, hắn cũng nhanh chóng gửi tin nhắn cho ông lão quản gia, hối thúc bọn họ nhanh chóng đến đây tiếp viện.
…
Trong khi bọn người Hồng Môn Hội đang phải cố gắng vật lộn, chống chọi với sức mạnh khủng bố chỉ đến từ hai đoàn đội của [The Alliance], gã Henry lúc này cũng đã tới được vùng đất trũng phía bên trong.
Phía trước mặt, khoảng cách ước tính không quá 300 mét đã có thể trông thấy thân ảnh to lớn của con Boss Griffin Lãnh Chúa.
Henry trong lòng cũng có chút nôn nóng, bước chân không khỏi trở nên gấp rút hơn, làm cho cả đội ở phía sau cũng bắt đầu tăng tốc theo hắn.
Ngay lúc đi được khoảng trăm mét, ông lão quản gia Tim đột nhiên tiến đến bên cạnh hắn nhỏ giọng trình báo về nội dung tin nhắn của gã Trần Cận Hùng đã gửi.
- “Thiếu gia, Hồng Môn Hội sắp không xong rồi, [The Alliance] cũng sắp giết được Boss, chúng ta có nên tăng tốc lên hay là kích hoạt ‘Cái Đó’ không?”
Hơi bất ngờ một chút khi nghe tin tức đến từ ông lão quản gia, Henry ánh mắt trầm ngâm một chút, bước chân cũng không dừng lại một giây phút nào.
Một vài giây sau, hắn lập tức đã có phương án giải quyết. Giọng nói bình tĩnh không có quá nhiều lo lắng những chuyện ông lão quản gia vừa nói.
- “Ừm... Kích hoạt ‘bom hẹn giờ’ đi. Còn lũ Hồng Môn Hội đó thì mặc kệ chúng nó, chó săn mà thôi, chết thì tìm con khác.”
Nghe giọng nói bình thản mà lại tàn nhẫn của tên Henry, ông lão quản gia không khỏi thấy lạnh sống lưng, không biết liệu sau này liệu lão ta có trở thành một con chó săn thứ hai không nữa.
Bất quá bổn phận làm một gã người hầu, lão cũng không có quá nhiều chọn lựa cho mình. Chỉ biết âm thầm thở dài một hơi, ‘Vâng’ một tiếng rồi mở bảng giao diện tin nhắn, gửi đi mệnh lệnh cho rất nhiều người.
Trở lại với cả đoàn người của Đình Tấn…
Sau khi truy giết đám người Hồng Môn Hội được một đoạn, Đình Tấn cảm thấy khoảng cách của đoàn đội [The Alliance] với đội viễn trình của đối phương đã bước vào vùng nguy hiểm rồi.
Nên nhớ, viễn trình nghề nghiệp khi đánh khoảng cách càng xa độ chính xác sẽ càng giảm đi, lực lượng lẫn sát thương cũng đều sẽ có giảm mạnh bởi đây là game giả lập gần như 100% độ tương đồng với hiện thực.
Chính vì vậy khi đến càng gần, hai đội vong linh là Bộ Xương Chiến Sĩ và Tang Thi càng khó lòng mà đảm bảo an toàn được cho cả đoàn đội. Thế nên việc truy giết có thể sẽ xảy ra nguy hiểm, gây ra thiệt hại không ít cho cả đội.
Hơn thế nữa, sau một khoảng thời gian hơn 20 phút chiến đấu, đối phương cũng đã tử vong rất nhiều.
Bên mình chỉ là tiêu hao vài chục con vong linh sinh vật, cùng với vài tên thành viên không may mắn. Điều này đã quá có lời cho hắn rồi, không nhất thiết phải tham thêm một chút lợi ích nhỏ mà đánh mất đi lợi thế của mình.
Giữ ý nghĩ như vậy, Đình Tấn lập tức liền gửi tin ra lệnh cho Ameerah và Louis dẫn đội quay trở về không được đuổi giết nữa.
Cả đoàn người nhanh chóng có thứ tự mà rút lui. Võ sĩ và thích khách đội viên rút lui ra khỏi chiến trường trước tiên. Tang Thi và Bộ Xương Chiến Sĩ vẫn tiếp tục ở lại chiến đấu.
Đến khi cả đoàn người của Ameerah và Louis đã thoát ra khỏi vùng công kích của đối phương thì Đình Tấn mới ra lệnh cho hai đàn vong linh sinh vật kia rút lui trở về, tiếp tục chiến đấu với Boss.
Nhìn hai người Ameerah và Louis cùng với những tên đội viên khác, ngực thở phập phồng vì có lẽ đang mệt thế nhưng gương mặt sáng lạng tươi rói kia lại không che giấu được vẻ hứng khởi của bọn họ.
Chiến đấu với quái vật là một chuyện, thế nhưng chiến đấu với người chơi lại là một chuyện khác. Đặc biệt là được kề vai sát cánh cùng với thần tượng của họ. Cảm giác kích thích và hưng phấn không thể diễn tả thành lời.
- “Làm rất tốt, nghỉ ngơi một phút sau đó tiếp tục xông lên chém giết Boss!”
Đình Tấn ngay lúc này cũng không tiếc rẻ một lời khen cho những điều xuất sắc mà bọn họ đã làm được trước đó. Đồng thời cũng không quên phát ra mệnh lệnh tiếp theo.
Cả đám ngươi hò reo một tiếng rồi bắt đầu ngồi xuống khôi phục lại tráng thái của mình. Ánh mắt cũng sẵn tiện bắt đầu quan sát lấy tình hình của con Boss Griffin Lãnh Chúa.
Trong khoảng thời gian vừa qua khi chiến đấu với đám người Hồng Môn Hội, lượng sát thương gây ra bị giảm đi do phải rút đi một nhóm nhân lực làm cho lượng HP của con Griffin không những không tiếp tục giảm đi mà ngược lại còn khôi phục một ít.
Trước đó HP của nó chỉ còn chưa đến 2.000 điểm thế nhưng hiện tại đã vượt qua 3.500 điểm rồi.
Không khéo nếu kéo dài tình hình này chỉ 10 phút nữa thôi thì nó có thể vượt qua trở lại 4000 điểm, làm cho công sức đánh giết hơn nửa giờ trước đó của bọn họ trở thành công cốc.
Cũng bởi trong khoảng thời gian này, Đình Tấn vừa phải chỉ huy, khống chế nhịp điệu công kích của đám người chơi viễn trình vừa phải phân tâm điều khiển quan sát tình hình cuộc chiến với đám người Hồng Môn Hội.
Thế nên hiệu quả cũng là phải giảm đi một ít. Bất quá kDxZJPL điều này cũng là nằm trong tầm tính toán của hắn.
Nhìn đoàn người chơi cận chiến do hai đội chiến sĩ và đấu sĩ gọp lại đang cố sức giữ lấy dây thừng, liên tục hò reo lấy nhịp để không bị rối loạn kia, Đình Tấn không khỏi âm thầm vui mừng.
Bởi bọn họ sau hơn nhiều giờ liên tục chiến đấu, tuy rằng sức chịu đựng là có chút vượt quá giới hạn của họ, thế nhưng là không ai lại bỏ cuộc.
Terrell lúc này cũng không quá cực khổ như ban đầu nữa, mà ngược lại khá thảnh thơi, vừa nắm dây hò reo cùng đội viên của hắn lại vừa cười giỡn nói chuyện vui vẻ cùng vài tên thanh niên trẻ tuổi khác nhỏ hơn hắn.
Không khí đang yên lành và rất náo nhiệt làm cho những tên đội viên ở bên này cũng không khỏi âm thầm muốn gia nhập vào.
Thế nhưng đội nhiên ngay lúc này, ánh mắt như chim ưng của Đình Tấn lại chợt phát hiện một tên chiến sĩ đang thao tác giao diện hệ thống game. Một dự cảm không tốt đột nhiên xuất hiện trong lòng làm hắn không khỏi lo lắng lên.
- “Này! Tên chiến sĩ kia! Ngươi đang làm gì vậy? Mau dừng tay!”
Miệng không kìm được lập tức thét lên, Đình Tấn vừa gọi vừa lao nhanh về phía Boss.
Thế nhưng tên chiến sĩ kia dường như không có dấu hiệu gì là dừng tay. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Đình Tấn một cái rồi lập tức buông bỏ sợi dây thừng trong tay.
Cầm lên vũ khí của mình, gã chiến sĩ này lập tức xông nhanh về phía tên đồng đội bên cạnh, không ngầng ngại gì mà vung kiếm của hắn chém vào người đối phương.
Và quả thật điều Đình Tấn lo sợ đã tới, hành động của gã chiến sĩ này giống như một tiếng còi báo hiệu cho những tên đồng bọn khác của hắn ‘Thời điểm hành đồng đã tới’.
Ngay tức thì trong đội cận chiến do Terrell dẫn dắt lập tức có thêm 9 tên chiến sĩ và 10 gã đấu sĩ khác buông bỏ dây thừng mà nhào tới tấn công người gần nhất bên cạnh họ.
Chưa dừng lại tại đó, dưới ánh mắt đỏ lên vì giận dữ của Đình Tấn, bảy tên pháp sư và tám tên cung thủ bên trong đội viễn trình nghề nghiệp cũng không chần chừ giơ lên pháp trượng và cung của mình hướng về đồng đội của bọn họ mà công kích.
Cả đoàn đội đang sắp xếp ngay ngắn chỉnh tề, chiến đấu với boss thì lập tức bị một nhóm nhỏ người này khuấy động, làm rối loạn đội hình cả lên.
Vừa vung vẫy vũ khí, bọn chúng vừa lớn giọng gào thét.
- “Chiến thắng chỉ thuộc về The Throne!!!” (Victory for The Throne)
Tiếng gọi rơi vào tai đám thành viên của [The Alliance] nghe thật chói tai không chịu được, cơn tức giận cùng sát khí trong lòng lập tức bị bọn chúng khơi dậy.