Hứa Tú Ninh không thể nó rõ rốt cuộc tình cảm bản thân dành cho Lục Đình Tuyên là gì.
Năm đó phụ thân hai nhà cùng bảng tiến sĩ, Hứa phụ là Trạng Nguyên, Lục phụ là Bảng Nhãn! Nói ra cũng đều là người phủ Thường Châu, thế là hai nhà càng ngày càng thân thiết.
Mặc dù sau đó đều tự lấy vợ sinh con, nhưng vẫn thường xuyên qua lại, giống như một gia đình. Đợi đến khi Lục Đình Tuyên lên tám, Hứa Tú Ninh ra đời, Lục phụ đề nghị để trai gái hai nhà kết thân gia, phụ thân cũng xúc động đồng ý.
Lục phụ cầm tín vật tới. Là một cặp lược Thường Châu, một đôi hoa tai bạch ngọc. Hai nhà mỗi bên giữ một phần, chỉ chờ hai đứa bé lớn, thành thân lại hợp thành một đôi.
Nhưng hai nhà đính hôn vừa tròn một năm, quê nhà Lục phụ gửi thư báo cha ông chết vì bệnh. Lục phụ đành phải dẫn gia đình hồi hương, chịu tang cho cha ba năm.
Lục gia vốn là gia đình giàu có ở phủ Thường Châu, trên tay có rất nhiều chuyện làm ăn. Hiện giờ, ông chủ cũ bệnh chết, dưới gối chỉ có một đứa con trai là Lục phụ, ông không chịu được lời cầu xin của mẫu thân, dâng thư lên Lại bộ từ quan.
Sau đó ông dồn hết hi vọng thi cử làm rạng rỡ tổ tông cho con trai, sớm chiều giám sát chàng học hành đàng hoàng.
Nghe nói Lục Đình Tuyên cũng là thần đồng. Lên chín đã thi đậu tú tài, mười hai tuổi đã thi đậu cử nhân.
Cử nhân mười hai tuổi, đây chính là chuyện từ cổ chí kim chưa từng nghe nói. Lúc đó không chỉ toàn bộ phủ Thường Châu chấn động, mà ngay cả phụ thân ở Kinh Thành xa xôi cũng nghe nói chuyện này. Ông bèn gửi thư hỏi thật giả, đợi đến khi Lục phụ hồi âm xác nhận chuyện này là thật, lúc ấy ông vui mừng nói với Thẩm thị: "A Ninh tìm được một phu quân tốt rồi."
Thẩm thị nghe cũng rất vui mừng, vẻ mặt tươi cười, nhẹ nhàng sờ đầu Hứa Tú Ninh.
Đây là lần đầu tiên Hứa Tú Ninh biết chuyện mình có một vị hôn phu. Nhưng khi đó nàng mới năm tuổi, chẳng biết gì cả, cũng không biết được chuyện này có ý nghĩa là gì, cho nên không để chuyện này trong lòng.
Cho đến khi Lục mẫu và Lục phụ lần lượt qua đời, Lục Đình Tuyên tuân theo di mệnh của phụ thân, mang theo lược, ngọc bội và thư lên Kinh gặp phụ thân, sau đó ở lại Hứa gia bọn họ, lúc này hai người mới bắt đầu tiếp xúc dần dần.
Nhưng Hứa Tú Ninh luôn cảm thấy Lục Đình Tuyên không thích mình cho lắm.
Trong lòng nàng, Lục Đình Tuyên học sâu hiểu rộng, lại là người thích yên tĩnh, người chàng thích phải là kiểu người có phong độ tri thức như nữ nhi Quách Tế Tửu - Quách Cẩn Dao kia mới đúng, nữ tử dịu dàng tao nhã chứ không phải con người yếu đuối, cái gì cũng không biết giống nàng.
Nhưng nàng cũng không thích Lục Đình Tuyên cho lắm.
Luôn cảm thấy chàng chính là hũ nút, không hề thú vị. Có một huynh trưởng như vậy thì rất tốt, nhưng nếu phải sống cả đời với chàng, ngày đêm đối mặt nhau, sẽ cảm thấy rất ngột ngạt.
Cho nên sau này nàng mới thích Lăng Hằng phong lưu phóng khoáng, biết nói lời ngon ngọt. Còn tự mình cầm lược và khuyên tai bạch ngọc đi tìm Lục Đình Tuyên từ hôn, nói cho chàng biết mình muốn gả cho Lăng Hằng, không muốn gả cho chàng...
Nhưng ai ngờ mới gả cho Lăng Hằng chưa được ba tháng, nàng đã chết một cách không rõ ràng.
Nhớ tới những chuyện đó, Hứa Tú Ninh sững sờ một hồi lâu. Nhưng chợt nghĩ tới chuyện Lục Đình Tuyên muốn rời đi, nàng lập tức đứng dậy, đi ra bên ngoài.
Không được, Lục Đình Tuyên không thể rời khỏi Hứa gia bọn họ.
Nếu tất cả những chuyện kia không phải giấc mơ của nàng, đều là chuyện đã từng xảy ra, vậy sau này ông ngoại và phụ thân đều sẽ bị Lăng Thứ Phụ cố ý hãm hại, liên lụy đến chuyện có cấu kết với phế Thái tử.
Đến lúc đó, cả nhà ngoại tổ phụ và Hứa gia bọn họ vẫn sẽ rơi vào kết cục nhà tan cửa nát.
Nàng không thể để cho chuyện như vậy xảy ra lần nữa.
Mà Lục Đình Tuyên...
Theo lời nói của nha hoàn nhà Quách Tế Tửu kia, cuối cùng Lục Đình Tuyên sẽ giúp đỡ Tứ hoàng tử đăng cơ làm Đế. Không những được phong Tĩnh An Hầu, mà còn làm Nội các thủ phụ, có thể nói quyền cao chức trọng.
Bản án của ngoại tổ phụ và phụ thân được phúc thẩm là do sau khi chàng làm Thủ phụ, dâng thư khẩn cầu lật lại bản án. Hơn nữa, lấy thân phận tôn quý của Thủ phụ lúc đó, chàng còn tự thẩm tra trong suốt quá trình. Cuối cùng chưa đến một tháng đã tra ra chân tướng, rửa oan cho ngoại tổ phụ và phụ thân, cả nhà Lăng Thứ Phụ nhận được kết cục vốn có.
Phần ân tình này của chàng, trong lòng Hứa Tú Ninh rất cảm kích. Với lại, sau này chàng sẽ làm Nội các thủ phụ, nên nàng rất không muốn chàng rời đi.
Giống như chỉ cần Lục Đình Tuyên ở lại Hứa gia một ngày, thì có thể bảo đảm bình yên của Hứa gia ngày đó, nàng cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Bên ngoài gió rất to và cũng rất lạnh, táp vào mặt giống như dao cứa.
Nhưng Hứa Tú Ninh không quan tâm, vội vã chạy một mạch về phía trước.
Chờ đi đến chỗ ở của Lục Đình Tuyên, lại thấy hai cánh cửa viện đỏ chót đóng kín.
Hứa Tú Ninh tiến lên giơ tay gõ cửa, một lát sau mới có người tới mở cửa.
Hứa Tú Ninh nhận ra đây là người hầu Lục Đình Tuyên mang từ quê Thường Châu tới, tên là Cẩn Ngôn, cực kì trung thành với Lục Đình Tuyên.
Lúc này Họa Cầm và Họa Bình mới đuổi tới.