Trở lại Thần gia, Hạ Phong phát hiện phòng khách tụ tập rất nhiều người. Nhìn qua cũng biết là hắc đạo tụ hội…
Lờ đi đám họ hàng, Hạ Phong mang hợp đồng lên phòng mình…
Nhìn thấy cậu như vậy, Thần Hi mới không nhịn được hỏi: “Tiểu tử này làm sao vậy? Bộ dáng muốn chết không cần sống là sao”.
Thần Truy cười cười: “Chắc là quay phim quá mệt mỏi”.
Còn chưa nằm xuống giường, Nhậm Mộ đã gọi điện. Mặc kệ điện thoại reo, Hạ Phong không tiếp. Tắm rửa xong thấy điện thoại vẫn vang lên, cậu nhịn không được nghe máy.
“Thần Việt, em làm gì mà không nghe điện thoại của anh?”
Nằm ở trên giường, Hạ Phong nhìn cảnh đêm bên ngoài: “Quá mệt ngủ rồi”.
Đầu kia Nhậm Mộ dường như thấy cậu không được bình thường, giọng điệu ôn nhu hỏi han: “Làm sao vậy?”
Hạ Phong hỏi mà không trả lời: “Khi nào thì trở về?” Sau đó đốt một điếu thuốc.
“Nghĩ tới anh?”
“Ừ.”
Nhậm Mộ cười cười, nói huyên thuyên một lúc lâu. Hạ Phong nói với anh mấy câu sau đó mới tắt điện thoại.
Hạ Phong đoán chính mình tối nay không ngủ được rồi, cậu tiếp tục hút thuốc. Thẳng đến cuối cùng, cả bao thuốc lá đều bị cậu hút hết khiến cả phòng nồng nặc mùi khói, rất ghê người.
Nhìn đồng hồ, mới ba giờ sáng. Vì vậy, cậu đứng lên, chạy xuống hầm rượu vác về mấy chục chai rượu vang lên phòng mình. Nhìn cậu như vậy, Thần Truy sững sờ, cho là cậu bị kích thích gì đó cậu dùng cồn làm mình quên đi…
Một bên mở phim, Hạ Phong rót rượu. Trên màn hình tinh thể lỏng siêu lớn đang chiếu phim điện ảnh đóng vai chính đầu tiên của Hàn Lăng [Cuồng sa], cảnh đánh nhau đầy kích thích, sự cuồng vọng của tuổi trẻ, còn có ánh mắt câu hồn người kia đã không còn khiến Hạ Phong có cảm giác nào nữa, giống như người kia đã cách cậu rất xa, rất xa rồi…
Nhìn màn hình, trong đầu Hạ Phong không phải là bộ dáng của Hàn Lăng mà là của Nhậm Mộ. Sau khi sống lại, lần đầu tiên cùng anh ở Tả Tuyển Sơn nhìn nhau trong giây lát, lần gặp mặt trong tiệc về hưu của Trầm Chương, lần cãi nhau ở hội kí tên, lần Nhậm Mộ ngăn trở cậu trở thành nam chính số 1 trong [Tù đồ]…
Mỗi chi tiết hiện tại đều trình diễn trong đầu Hạ Phong…
Năm tháng trước, cậu có thể không hề cố kị rời khỏi Nhậm Mộ không chút nào lưu luyến; nhưng năm tháng sau, cậu đã rơi vào, không cách nào kiềm chế.
Hết thảy đều sai rồi, theo một khắc cậu trọng sinh liền sai rồi.
Lúc mới bắt đầu, Nhậm Mộ không nên xuất hiện, không nên tìm mọi cách làm khó dễ rồi lại dây dưa không dứt với cậu, như thể kẹo đường đạp mãi không chịu dứt ra, đã dính lên liền không rời ra, trừ khi xả khối thịt trên người ấy xuống.
Hạ Phong vứt bình rượu xuống sàn nhà, tựa lưng vào tường. Cậu không phải người dễ dàng nhận thua, không phải, cho tới giờ vẫn không phải. Bởi vì Trầm Chương liền có thể buông tha cho Nhậm Mộ sao? Rất không có khả năng.
Con người vốn ích kỉ.
Đời trước chết đi, cậu đã bỏ lỡ Nhậm Mộ, nhưng đời này, sẽ không. Hạ Phong cho dù phải bắn chết Trầm Chương cũng muốn đoạt lấy con của ông về mình…
Bá đạo cũng được, lòng dạ ác độc cũng được, đã yêu chỉ có thể thừa nhận.
Nhậm Mộ, Nhậm Mộ….
Hạ Phong nhắc đi nhắc lại tên anh, hi vọng giờ khắc này anh có thể ở bên người mình, như đời trước, cùng anh đua xe, cùng anh điên khùng….
Đột ngột, Hạ Phong đứng lên, cầm chìa khóa xe chạy xuống.
Lúc Hạ Phong đi qua Thần Truy, mùi rượu nồng nặc xông đến. Thần Truy hỏi cậu đi đâu nhưng Hạ Phong lờ đi tiến vào gara…
Đua vài chục vòng trên Tả Tuyền Sơn sau, Hạ Phong hoàn toàn tỉnh táo lại. Ngồi trong xe, nhìn đường trước mặt. Đời trước, khi cậu không vui, khuya khoắt cũng chỉ có tên ngốc Nhậm Mộ theo cậu điên khùng, cùng đua với cậu ở Tả Tuyền Sơn cho đến khi cậu hết giận.
Đời này, cậu dùng thân phận của Thần Việt mà sống. Bởi vì gia đình là hắc đạo, Trầm Chương liền kết luận Nhậm Mộ cùng cậu chính là đẩy Nhậm Mộ đến gần với cái chết. Nhưng Hạ Phong biết rõ, cho dù cậu không phải trọng sinh trong gia đình hắc đạo thì Trầm Chương cũng phản đối.
Quật cường, đôi khi thật sự làm cho người ta điên cuồng.
Gần đến hừng đông, Hạ Phong mới lái xe trở lại Thần gia.
Một tuần lễ sau, Nhậm Mộ vẫn còn đang mắc kẹt ở bờ kia Thái Bình Dương.
Hạ Phong biết rõ đây là Trầm Chương cố ý, khiến Nhậm Mộ không gặp cậu, làm cậu chết tâm.
Live show đầu tiên của Tổ Ngạn Chi diễn ra vào hôm nay. Vì thế, Hạ Phong cố ý sớm xong việc để đến tham dự. Ngồi dưới khán đài, Hạ Phong kiên nhẫn chờ.
Còn mười mấy phút nữa sẽ mở màn, không khí càng ngày càng hot. Nghe đám nữ sinh bên cạnh hào hứng không thôi, Hạ Phong ngáp dài.
Điện thoại vang lên.
Là Nhậm Mộ gọi đến.
“Alo”.
“Sao ồn thế?” Mới mở miệng, Nhậm Mộ có vẻ rất không vui. “Đang ở đâu”.
Hạ Phong áp sát điện thoại lại gần, thấp giọng nói: “Ở show diễn của Tổ Ngạn Chi”.
Nhưng đầu kia lại dùng sức rống lên:
“Cái gì? Không nghe được, anh không nghe được—“
Hạ Phong thở dài, sắp bắt đầu rồi cũng không thể chạy đi… Lập tức, cậu lớn tiếng rống vào điện thoại: “Tôi đang ở live show của Tổ Ngạn Chi!”
“Cái gì? Nói lại lần nữa xem, nói lại lần nữa xem—”
“…..”
Hạ Phong không hét lên nữa mà chạy vào sau cánh gà. Vừa đi vừa nói: “Chờ một chút”. Nhìn bốn phía đều là người, chạy chỗ nào cũng không được nên đành phải chạy tới chỗ này.
Nhưng nhân viên ngăn cậu lại.
Không có biện pháp, cậu đành phải tháo kính râm để người ta biết mình là Thần Việt, cũng nói mình đến cổ vũ Tổ Ngạn Chi…
Sau cánh gà rất nhiều người, ai nấy đều bận bịu.
Hạ Phong đi chưa được nửa đường cả người đã bị kéo lại cứng rắn lôi vào một phòng sau cánh gà. Bị người tập kích, Hạ Phong dĩ nhiên mạnh mẽ phản kháng.
Chân dà i bá» vấp khiến cáºu ngã xuá»ng sà n nhà , song phÆ°Æ¡ng Äá»u ngã xuá»ng. GiÆ¡ khuá»·u tay, Hạ Phong chuẩn bá» ná»n ngÆ°á»i bên dÆ°á»iâ¦
Còn chÆ°a ká»p ná»n và o, Hạ Phong Äã bá» thu phục, hai tay bá» ngÆ°á»i kia chế trụ, hai chân bá» kìm lại. LÄn và i vòng trên sà n nhà , Hạ Phong giãy ra Äược Äem kẻ Äánh lén Äặt dÆ°á»i thân.
Từ trên cao nhìn xuá»ng con má»i của mình, Hạ Phong hung hÄng véo cằm, sau Äó nhắm ngay cá» gặm xuá»ngâ¦
NgÆ°á»i nà y cÅ©ng không phải là ai xa lạ, chÃnh là ông chủ Nháºm.
Thấy tình nhân của mình nhiá»t tình nhÆ° váºy, Nháºm Má» ÄÆ°Æ¡ng nhiên không chá»u nháºn thua. Xoay ngÆ°á»i triá»t Äá» thay Äá»i cục diá»n. Nhìn chằm chằm và i hai mắt thâm quầng, anh hôn lên môi cáºuâ¦
Thấy Nháºm Má» muá»n tiếp tục, Hạ Phong liá»n giữ lấy tay của anh: âKhông thá» là m á» trong nà yâ. á» Äây ngÆ°á»i Äến ngÆ°á»i Äi, nếu nhÆ° bá» bắt gặpâ¦
Nháºm Má» nhéo má cáºu nói: âAnh nhá» emâ. Vì gặp chà ng trai nà y, vừa xuá»ng máy bay anh Äã chạy vá»i Äến Äây.
Hạ Phong sá»ng sá»t má»t chút, sau Äó ná» nụ cÆ°á»i: âTiếp nháºn!â
Live show còn chÆ°a bắt Äầu, Hạ Phong liá»n biến mất.
Trong xe.
Ká»ch chiến qua Äi, Hạ Phong dá»±a lÆ°ng và o ghế xe, miá»
n cưỡng hút thuá»c, còn chÆ°a ká»p hút hai hÆ¡i Äã bá» Nháºm Má» giáºt lấy vứt ra ngoà i.
Nhả ra má»t ngụm khói trắng, Hạ Phong há»i: âKhông phải anh nói ngà y kia má»i vá» sao?â
Nháºm Má» không trả lá»i: âCha anh tìm em?â
Hạ Phong nhìn lÆ°á»t qua anh, không trả lá»i.
Nháºm Má» dÃnh và o ngÆ°á»i cáºu, ôm eo cáºu cÆ°á»i tủm tá»m nói: âThần thiếu gia, sẽ không phải vì ông ta mà Äau lòng chứ?â
Hạ Phong Äẩy mặt Nháºm Má» Äi: âYên tâm, cho dù cha anh cầm súng chÄ©a và o ngÆ°á»i tôi, tôi cÅ©ng sẽ không buông tha dá»
dà ng Äâuâ.
Nháºm Má» rất hà i lòng, trả lá»i Hạ Phong bằng cách hung hÄng hôn cáºu.
Nụ hôn chấm dứt, thá»i khắc trá»ng yếu Äến.
NhÆ° có phép thuáºt, má»t chiếc nhẫn bạch kim Äặt trÆ°á»c mặt Hạ Phong.
Nháºm MỠôm lấy vai cáºu, há»i: âNhÆ° thế nà o?â
âCái gì nhÆ° thế nà o?â
âÄeo nó và o Äi.â
Hạ Phong còn chÆ°a nói gì, Nháºm Má» Äã nhanh tay kéo lấy tay phải của cáºu Äem nhẫn Äeo và o, không quên bá» sung: âTừ hôm nay trá» Äi em chÃnh là ngÆ°á»i của anhâ.
Không Äầy hai giây, Hạ Phong vá»i và ng tháo ra.
Nháºm Má» xụ mặt, trong chá»c lát không khà nhÆ° muá»n lạnh xuá»ng dÆ°á»i 0o. Hạ Phong mặc ká» cÆ¡n giáºn của anh, cháºm rì rì Äem nhẫn chuyá»n sang Äeo bên tay tráiâ¦
Hạ Phong: âÄeo tay trái* vẫn tá»t hÆ¡nâ¦â
Nháºm Má»: ââ¦..â
Hạ Phong ná» nụ cÆ°á»i, chân dà i vÆ°Æ¡n qua xoay ngÆ°á»i ngá»i trên mình Nháºm Má» mà giá» trò. Hà nh Äá»ng nà y là m cho Nháºm Má» Äiên rá»i. Loại Äùa giỡn lÆ°u manh nà y từ trÆ°á»c Äến nay vẫn là anh là m, hôm nay lại bá» Hạ Phong Äoạt mấtâ¦.
Quần áo vừa mặc lại chá»n chu giá» muá»n cá»i ra cÅ©ng khó nhÆ°ng Nháºm Má» không ngại phiá»n toái còn kiên nhẫn cá»i dây lÆ°ng cho nhau, cá»i áo raâ¦
Nháºm Má» Äau Äầu, ná»i thÆ°Æ¡ng.
Äá»u Äã Äến thá»i Äiá»m nhá»n muá»n chết ngÆ°á»i rá»i mà Hạ Phong còn kiên trì muá»n tá»i trÆ°á»c, còn bà y ra bá» dáng sá»ng chết không nhượng bá» là m cho anh phóng há»a.
Thá»i khắc mấu chá»t vẫn là muá»n Äánh nhau má»i có thá» thuáºn lợi là m viá»c, mẹ nó.
Hai ngÆ°á»i lÄn qua lÄn lại trong xe và i cái, Hạ Phong cuá»i cùng thua triá»t Äá», còn bá» Nháºm Má» cÆ°á»ng ôm từ phÃa sauâ¦
âThần Viá»t, lần nà y hÆ°á»ng thụ cho tá»t nhéâ. Còn chÆ°a nói xong, Nháºm Má» liá»n bắt Äầu báo thùâ¦. TrÆ°á»c Äó Hạ Phong á» biá»t thÆ° là m high Äến váºy, hiá»n tại nên Äến lượt anhâ¦
Nháºm Má» rất ôn nhu, xác thá»±c, lúc Äầu là váºy. Tách hai chân của Hạ Phong, cháºm rãi tiến và o⦠Dừng má»t chút, sau Äó khiêu khÃch, thẳng Äến khi Hạ Phong không chá»u Äược má»i tÄng tá»câ¦
Tá»c Äá» trừu sáp cà ng lúc cà ng nhanh, loại cảm giác nà y ban Äầu khiến Hạ Phong thá»ng khá», nhÆ°ng chá» là trong má»t lát, loại thá»ng khá» nà y chuyá»n hóa thà nh kÃch thÃch, rá»i biến thà nh khoái cảm không gì sánh Äượcâ¦
Ná»a ngÆ°á»i trên của Nháºm Má» tá»±a và o lÆ°ng Hạ Phong, ná»a ngÆ°á»i dÆ°á»i thì thô lá» dùng sức, toà n lá»±c tiến công, háºn không thá» giết chết Hạ Phong má»i thôiâ¦
Cuá»i cùng, Nháºm Má» cả ngÆ°á»i dán và o sau lÆ°ng Hạ Phong, cảm thụ nhá»p tim Äáºp cà ng ngà y cà ng nhanh, Äầu ngón tay gắt gao giữ lấy nhau, mÆ°á»i ngón nắm chặtâ¦.
Xong viá»c sau, Nháºm Má» thá» má»t hÆ¡i Äầy thá»a mãn.
NhÆ°ng Hạ Phong còn không thá»a mãn, giá»ng nhÆ° vừa rá»i, cáºu ngá»i trên mình Hạ Phong, nhìn và o mắt anh. Má»t lát sau, Hạ Phong không là m Äá»ng tác lá»n nà o, chá» là cắn cắn tai ông chủ Nháºm, nói khẽ:
âNháºm Má», anh là của emâ.