Ánh sáng trong phòng rất ảm đạm, bức màn dày cộp đã che hết những tia nắng xán lạn ngoài cửa sổ không lọt chút nào, chiếc đèn ngủ trên đầu giường lẳng lặng phát ra những tia sáng yếu ớt, khi Cố Trầm tỉnh lại chỉ thấy được một chút ánh sáng như vậy.
Phong cách bài trí vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này làm cho Cố Trầm hoảng hốt trong nháy mắt, cậu theo bản năng lật người lại, nhưng cánh tay chỉ mò được một khoảng không. Bên cạnh đã trống không lạnh lẽo, người vốn nên ngủ bên cạnh mình lại không thấy bóng dáng đâu. Cố Trầm không hiểu sao lại thấy trong lòng trống trải đến lạ, một giây sau cảm giác đau nhức toàn thân đánh úp lại như thủy triều dâng, ký ức tối qua cũng dần dần hiện lại trong đầu.
Cố Trầm hít sâu một hơi, cậu chậm rãi ngồi dậy, ôm góc chăn ngồi trên giường ngẩn người thêm một chốc nữa. Phòng ngủ lặng ngắt như tờ, không hề nghe thấy bất cứ một âm thanh nào, Cố Trầm tiện tay tắt đèn ngủ, cậu nhìn đồng hồ báo thức điện tử một cái, đã là bảy giờ năm phút sáng rồi.
Cố Trầm khẽ thở dài, từ sau khi qua năm mới, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu thật sự là càng ngày càng lười nhác.
Cố Trầm xốc chăn lên, động tác nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng ngủ. Vừa mới mở cửa phòng ra đã ngửi thấy mùi cháo nghêu thơm nức mũi, còn có cả mùi trứng chiên trần nước sôi nữa. Mất đi sự cản trở của cửa phòng, tiếng động lách cách truyền ra từ trong nhà bếp, cùng với hương thơm của đồ ăn sáng liền ập đến. Cố Trầm uể oải đi tới phòng bếp, liền nhìn thấy Chung Ly Toại mặc một bộ quần áo thoải mái ở nhà, đeo một cái tạp dề màu vàng nhạt đứng trước kệ bếp nấu đồ ăn sáng.
“Chào buổi sáng.” Cố Trầm khẽ giọng chào.
“Sao em lại dậy sớm thế?” Chung Ly Toại quay đầu liền nhìn thấy Cố Trầm đang ghé vào cửa phòng bếp, anh hỏi: “Sao không ngủ thêm một lát nữa?”
“Ngủ không được nữa.” Cố Trầm chớp chớp mắt, nói: “Anh bận chuyện của anh trước đi, em đi rửa mặt.”
“Em đợi chút.” Chung Ly Toại gọi Cố Trầm lại, anh do dự một lát rồi mới hỏi: “Em có cảm thấy không thoải mái ở đâu không? Hôm qua anh...”
“Vẫn ổn!” Cố Trầm vội vàng chặn ngang lời Chung Ly Toại, cậu ra vẻ như không có gì, nói: “Không có chỗ nào không thoải mái hết.”
Chung Ly Toại cười tủm tỉm nói: “Vậy em đi rửa mặt trước đi, bữa sáng cũng sẽ xong nhanh thôi.”
Cố Trầm ừm một tiếng, cả người cứng đờ quẹo vào phòng rửa mặt.
Chung Ly Toại nhìn theo bóng lưng Cố Trầm, khóe môi lẳng lặng nhếch lên. Anh gắp trứng chiên trần nước sôi từ trong chảo ra, rồi lại chiên vài miếng thịt giò hun khói làm sandwich, sau đó lại trộn rau xanh và trái cây để làm salad, cùng bày ra đĩa rồi bưng ra nhà ăn. Chuông cửa vang lên, Chung Ly Toại đi ra mở cửa, nhận sủi cảo nhân tôm và bánh bao kim sa rồi quay về phòng bếp bày ra đĩa, khi anh bưng lên thì Cố Trầm cũng đã vệ sinh buổi sáng xong.
“Có thể ăn sáng rồi.” Chung Ly Toại cười híp mắt nói.
Cố Trầm đi tới trước bàn ăn, cậu tinh mắt phát hiện ra một cái ghế trong số đó đã được kéo ra rồi, mặt trên ghế còn lót một tấm đệm thật dày nữa.
Cố Trầm nhìn Chung Ly Toại một cái, Chung Ly Toại tiếp tục cười híp mắt nói: “Anh sợ tay nghề của mình không tốt, đồ ăn nấu ra em không thích ăn nên liền đặt mua sủi cảo nhân tôm và nhân gạo nếp xào thịt, còn có cả bánh bao kim sa mà em thích ăn nhất nữa.”
“Vừa mới giao tới, tranh thủ lúc còn nóng tranh thủ ăn đi.”
Cố Trầm “ồ” một tiếng, chậm rãi ngồi xuống ghế. Chung Ly Toại đưa cho cậu một bát cháo nghêu đầy ắp, màu sắc xinh đẹp của hạt gạo trong suốt căng tròn, tôm bóc vỏ căng mọng, sò biển chắc nịch, còn có cả đậu Hà Lan và bắp ngô hòa quyện lại với nhau, Cố Trầm ăn thử một muỗng, mùi vị cũng rất ngon.
Chung Ly Toại nhìn cố trâm yên lặng ăn sáng, anh do dự thật lâu rồi mới nói: “Hôm nay em... có cần xin nghỉ ở trường không?”
Cố Trầm sửng sốt một lát mới phản ứng lại được Chung Ly Toại đang lo lắng điều gì, bỗng chốc thấy hơi buồn cười.
“Không cần lo lắng cho em, em cũng không mong manh giống như anh nghĩ vậy đâu. Hơn nữa...” Cố Trầm dừng một chút, cuối cùng vẫn nuốt lời đã tới bên miệng về.
Chung Ly Toại truy hỏi không buông: “Hơn nữa cái gì?”
“Không có gì.” Cố Trầm cúi thấp đầu bảo anh: “Ăn sáng thôi.”
Chung Ly Toại nhớ lại giọng điệu và thần thái của Cố Trầm khi nói chuyện vừa rồi, dường như anh đã đoán ra được Cố Trầm muốn nói gì rồi, nên nhịn không được mà phì cười.
“Anh cũng rất lợi hại đúng chứ?”
Cố Trầm chưa phản ứng kịp: “Cái gì?”
“Anh nói kỹ thuật.” Ánh mắt Chung Ly Toại sáng như đèn pha nhìn chằm chằm Cố Trầm, như đang tìm kiếm người có nhận thức chung: “Cũng rất lợi hại đúng chứ? Mặc dù là lần đầu tiên, nhưng hoàn toàn không làm em bị thương.”
“Khụ khụ khụ...” Vành tai Cố Trầm cũng đã đỏ như thiêu đốt, cậu hơi bất đắc dĩ nhìn Chung Ly Toại, nói: “Có phải sau đó anh còn muốn cùng em phân tích rằng anh đã dốc lòng học tập thế nào không?”
Khi nói đến bốn chữ “dốc lòng học tập” này, Cố Trầm còn cố tình nhấn giọng, nghe có vẻ như đang nghiến răng nghiến lợi.
“Nếu như em muốn biết thì...” Chung Ly Toại chớp mắt một cái, còn giả vờ nghiêm túc nói: “Cũng không phải là không thể.”
Cố Trầm: “...”
Thấy Cố Trầm không có ý tiếp lời mình, Chung Ly Toại dường như có hơi thất vọng. Nhưng anh cũng biết đạo lý làm người không thể quá tự đắc, anh cố gắng kìm chế mong muốn đi rêu rao khắp nơi trong lòng mình, thành thật đi múc thêm cho Cố Trầm một bát cháo.
“Ăn sáng xong em cũng đừng quên ký tên lên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đó.” Chung Ly Toại nhắc nhở cậu.
Cố Trầm ừm một tiếng, sau đó lại gắp cho mình một cái sủi cảo nhân đậu nếp xào thịt.
“Em thật sự không cần phải ở nhà nghỉ ngơi một ngày sao?” Chung Ly Toại không từ bỏ ý đồ hỏi: “Em không cần sợ ở nhà một mình nhà sẽ rất cô đơn, anh cũng sẽ xin nghỉ ở công ty, ở nhà làm bạn với em.”
“Vậy em còn có thể nghỉ ngơi được nữa chắc?” Cố Trầm mặt không cảm xúc hỏi ngược lại anh, không đợi Chung Ly Toại trả lời, Cố Trầm đã nói tiếp: “Đừng nghĩ nữa, em sẽ không xin nghỉ đâu, hôm nay em còn có việc quan trọng cần phải làm nữa.”
Chung Ly Toại hỏi: “Chuyện gì?”
Đương nhiên là nhân lúc Tập đoàn Đại Chu và Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương đang đấu đá lẫn nhau mà nghĩ biện pháp làm ngư ông đắc lợi rồi. Từ khi hệ thống vốn hóa của sở giao dịch sụp đổ sụp đổ, chỉ số của sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải đã tụt giảm theo hệ số lũy thừa, giá cổ phiếu của Tập đoàn Đại Chu cũng vì chịu ảnh hưởng của sở giao dịch mà bắt đầu sụt giảm. Mặc dù tạm thời vẫn chưa rơi tới đáy, nhưng chỉ hệ thống vốn hóa tiếp tục theo hướng suy tàn thế này thì dù Tập đoàn Đại Chu có dốc hết vốn liếng cũng sẽ không có may mắn gì đáng nói.
Cố Trầm đang chuẩn bị khi giá cổ phiếu của Tập đoàn Đại Chu rơi xuống đáy vực, cậu sẽ nhân cơ hội đó thò một chân. Đến lúc đó Phan Hạo Dương vì muốn tranh đoạt quyền kiểm soát cổ phiếu với Tập đoàn Đại Chu, chắc chắn sẽ thu mua cổ phiếu của Tập đoàn Đại Chu ở hai sàn giao dịch lớn trên diện rộng, Tập đoàn Đại Chu vì để giữ thị trường, vì để bảo vệ vị trí cổ đông lớn nhất của mình, chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực tranh giành cổ phần.
Chỉ cần hai nhà này đánh nhau thì Cố Trầm liền có thể ngồi không làm ngư ông đắc lợi, đợi đến khi giá cổ phần của Tập đoàn Đại Chu tăng tới đỉnh điểm sẽ tung hết sạch số cổ phần trong tay mình ra.
“Chỉ là ngồi không làm ngư ông đắc lợi, kiếm một bộn tiền chênh lệch giá từ Tập đoàn Đại Chu thôi à?” Chung Ly Toại không tin Cố Trầm sẽ “nhân từ” như thế, anh vẫn còn nhớ sõ sự chán ghét của Cố Trầm đối với Phan Hạo Dương, tuyệt đối không thua kém gì nhà họ Chu cả.
“Với tính cách của Phan Hạo Dương, anh ta muốn nuốt trọn Tập đoàn Đại Chu, chắc chắn sẽ không chỉ động tay động chân với thị trường cổ phiếu đâu.” Đời trước Cố Trầm coi như có hiểu biết sâu sắc với Phan Hạo Dương này, từ chuyện P2P có thể thấy được Phan Hạo Dương tuyệt đối là một kẻ vì lợi ích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Mặc dù lần đầu tiên niêm yết trên thị trường chứng khoán Hồng Kông thất bại khiến Tập đoàn Đại Chu phải chịu thiệt hại nặng nề, nhưng lạc đà gầy còn hơn con ngựa béo, Tập đoàn Đại Chu nói thế nào đi nữa thì cũng là doanh nghiệp bất động sản số một số hai trong nước. Chỉ cần căn cơ của bọn họ không bị lay động thì cho dù nguồn tài chính của Phan Hạo Dương có thâm hậu nhường nào, muốn đoạt quyền khống chế cổ phần từ Tập đoàn Đại Chu cũng không phải chuyện dễ dàng.
Vậy nên Phan Hạo Dương nhất định sẽ giở trò xấu sau lưng, trong quá trình thu mua anh ta sẽ tung ra tin tức bất lợi khiến giá cổ phiếu của Tập đoàn Đại Chu sụt giảm, thậm chí sẽ nắm đằng chuôi hai cha con Chu Nhạc Đình, mượn sức cổ đông lớn và lôi kéo thành viên hội đồng quản trị, bức ép cha con nhà họ Chu từ chức khỏi Tập đoàn Đại Chu.
“Một khi Phan Hạo Dương làm ra những hành động đó, anh ta tuyệt đối không thể nào trong sạch được đâu. Đến lúc đó ít nhất có thể cho Phan Hạo Dương chịu tội danh đánh cắp bí mật thương nghiệp phi pháp, mà Phan Hạo Dương là người chống đỡ Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương, một khi anh ta xảy ra chuyện thì cả Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương đều sẽ rối loạn, đến lúc đó giá cổ phiếu chắc chắn sẽ rớt. Anh đoán Tập đoàn Đại Chu vừa mới chịu thiệt lớn trong chuyện vừa rồi thì cha con nhà họ Chu sẽ ngồi yên không quan tâm sao?”
Chung Ly Toại kinh ngạc nhìn Cố Trầm, anh nói: “Em còn muốn xúi giục cha con nhà họ Chu nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao? Để họ thu mua Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương sao?”
Cố Trầm nói: “Phan Hạo Dương muốn khống chế cổ phần của Tập đoàn Đại Chu, uy hϊếp lớn nhất mà anh ta phải đối mặt chính là cha con nhà họ Chu, vậy nên Phan Hạo Dương phải đuổi cha con nhà họ Chu ra khỏi Tập đoàn Đại Chu. Đến lúc đó cho dù là anh ta ép cha con nhà họ Chu bán cổ phần trong tay đi hay vẫn để cha con nhà họ Chu tiếp tục giữ cổ phần, tiếp tục được nhận tiền hoa hồng và rời khỏi hội đồng quản trị thì nhất định giá cổ phiếu của Tập đoàn Đại Chu sẽ tăng. Chỉ cần cha con nhà họ Chu nghĩ cách cầm cố số cổ phiếu này ra ngoài là có thể đổi được một số tài chính dư dả.”
“Định tội danh ác ý trộm cướp bí mật thương nghiệp cho Phan Hạo Dương, để anh ta phải đối mặt với tù tội, cha con nhà họ Chu liền có thể nhân cơ hội giá cổ phiếu của Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương tụt giảm nghiêm trọng mà thu mua cổ phiếu. Nếu may mắn, không những có đủ cổ phiếu để khống chế Công nghệ sinh học Hạo Dương mà thậm chí còn có thể không tốn một xu một cắc này giành lại được Tập đoàn Đại Chu.”
Chung Ly Toại cảm thán: “Đây là cơ hội duy nhất mà cha con nhà họ Chu có thể lật ngược thế cờ, chắc chắn họ sẽ không bỏ qua cơ hội thế này.”
Cố Trầm tiếp lời anh: “Còn về phần có làm được hay không thì phải xem hai nhà này rốt cuộc ai mới là đạo cao một thước, ma cao một trượng.”
Chung Ly Toại nói: “Nhưng cho dù cuối cùng hai nhà đó nhà nào thắng đi nữa em đều có thể nhân cơ hội giá cổ phiếu đang cao mà tung ra, tổng cộng cũng có thể kiếm được hơn một trăm triệu tệ đấy.”
Cố Trầm cười nói: “Anh chưa từng điều tra về Công nghệ sinh học Hạo Dương sao?”
Chung Ly Toại nghe ra ý ngoài lời trong lời của Cố Trầm, lông mày anh hơi nhíu lại.
“Trước khi Phan Hạo Dương đầu tư vào Công nghệ sinh học Hạo Dương, nó chỉ là một công ty điều chế thuốc sinh vật thôi. Mặc dù là một công ty đã lên sàn chứng khaons nhưng bởi vì giá trị sản lượng không ra sao nên lên sàn chưa được ba năm đã bởi vì thua lỗ mà đi đến bờ vực phá sản. Sau khi Phan Hạo Dương thu mua công ty chế thuốc sinh vật này thì đổi tên nó thành Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương. Phan Hạo Dương rất thông minh, cũng biết khái niệm gì được săn đón nhất trên thị trường cổ phiếu nên đã tuyên truyền tên tuổi của công ty công nghệ sinh học này khắp trên các phương tiện truyền thông, còn nói muốn mở rộng công ty ra nước ngoài. Bởi vì trước đây Phan Hạo Dương sáng lập ra Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương rất ổn, còn được Công ty đầu tư Thiên Toại thu mua nên dân chơi cổ phiếu và cả các phương tiện truyền thông đều rất săn đón Công nghệ sinh học Hạo Dương vừa mới thành lập này. Nhưng thật ra không có ai biết cụ thể là Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương làm những gì.”
Cố Trầm nói: “Em phái người điều tra nơi đăng ký và cả nhà xưởng của Công ty Công nghệ sinh học Hạo Dương rồi, anh đoán xem người em phái đi điều tra được những gì nào?”
Chung Ly Toại lờ mờ hiểu được Cố Trầm muốn làm gì.
Cố Trầm cười nói tiếp: “Một vùng hoang vắng, cả nhà xưởng đều vườn không nhà trống, chỉ có mấy cỗ máy đã báo hỏng, cỏ trong sân đều đã mọc rất cao.”
“Anh nói xem một khi giới truyền thông công khai đưa những tin tức này ra ngoài ánh sáng. Cho dù cha con nhà họ Chu thật sự thu mua được công ty công nghệ sinh học Hạo Dương này thì còn có thể làm được gì chứ?”
Huống chi, cha con nhà họ Chu còn chưa chắc đã đấu lại Phan Hạo Dương.
Chung Ly Toại lẳng lặng nghe kế hoạch của Cố Trầm, nhìn dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên, nói chuyện từ tốn của Cố Trầm mà chỉ cảm thấy trái tim mình như đang ngâm trong dòng nước ấm.
Chung Ly Toại không nhịn được nữa, đẩy ghế ra rồi đi tới trước mặt Cố Trầm, dùng tay nâng cằm Cố Trầm lên rồi đặt xuống một nụ hôn mãnh liệt.