Randall: “…”
Hạ Mạt đang chuẩn bị lấy dũng khí nói ra ba chữ ‘Em yêu anh’ thì trong không gian yên tĩnh đột nhiên truyền đến một tiếng ‘Phụt’, ngay sau đó là hùng hài tử nào đó cuồng tiếu.
Hạ Mạt lăng lăng, nhìn theo phương hướng phát ra thanh âm, thần sắc mê mang, “Ở đây còn có tiểu quỷ?”
“Tiểu quỷ? Nói ta là tiểu quỷ? A ha ha ha Ha! Mau đến xem a, mau đến xem a, cái tên này ngã đần độn, đầu óc xảy ra vấn đề!”
Hạ Mạt vẻ mặt hắc tuyến.
Không khí tỏ tình tốt đẹp đột nhiên bị đánh phá.
Ai có thể nói cho cậu biết đây là tình huống nào? Âm phủ Địa Phủ lúc nào biến thành căn cứ bệnh thần kinh rồi hả?
Ngay sau đó, cậu nghe thấy hai thanh âm quen thuộc.
Một giọng tinh quái nói: “Hạ Mạt không có chuyện gì chứ?”
Một giọng âm dương quái khí nói: “Yên tâm, Đại điện hạ đã đỡ cậu ta rồi, làm sao có thể gặp chuyện không may?”
Hạ Mạt cứng đờ, đây là…
Lance cùng Trương Lợi?
Tất cả mọi người đã chết?
Rõ ràng không có khả năng.
Đều sống sót?
Hạ Mạt máy móc ngẩng đầu, nhìn chằm chằm con mắt màu xanh lạnh lùng sáng ngời kia, khó khăn kéo ra dáng tươi cười, “Tôi, tôi…” Tôi cả buổi, cậu đột nhiên phát hiện móng vuốt của mình còn đang ôm eo Randall, lập tức vùng ra giống như điện giật, đỏ bừng cả khuôn mặt nói: “Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi không phải cố ý không phải cố ý!”
Randall thần tình lạnh nhạt, đứng dậy nói: “Nếu Hạ Mạt tỉnh, chúng ta nên cân nhắc vấn đề làm thế nào để thoát ra.” Lời này hiển nhiên là nói với mấy người Lance.
Hạ Mạt xấu hổ vô cùng, cố gắng co rút bản thân thành một cục, giảm xuống cảm giác tồn tại.
Một giọng có vẻ còn non nớt nói: “Cái này không đơn giản sao, bảo Hạ Mạt phân giải đám sâm thử bên ngoài kia là được rồi.”
Phân giải sâm thử?!
Hạ Mạt trừng to mắt, hiện tại ngay cả người cậu còn không lo nổi làm sao còn có tâm tình đi điều động tinh thần lực?! Đây không phải lấy mạng của cậu sao?
Nói lời này rõ ràng chính là người lúc trước cười nhạo mình, chỉ tiếc xung quanh quá đen, nếu không cậu nhất định phải nhìn xem người kia có bộ dáng như thế nào mà lại có thể nói ra những lời không khách khí như thế.
Cũng may Randall giải vây thay cậu, “Vì cứu cậu, tinh thần lực của cậu ấy đã bị lấy hết.”
Hùng hài tử lập tức không lên tiếng.
Hạ Mạt cảm kích nhìn thoáng qua Randall.
Trương Lợi nói: “Hiện tại Trần Khiết vẫn còn ở bên ngoài, Hạ Mạt cơ bản cơ bản mất đi sức chiến đấu, hai vị điện hạ cùng với tôi còn không có bị thương, thế nhưng cho dù chúng ta có toàn lực ứng phó cũng không nhất định có thể mang theo Hạ Mạt cùng Vu Triết thuận lợi đột phá đám sâm thử này.”
Vu Triết?
Hạ Mạt nghĩ thầm, đây chính là tên của hùng hài tử kia đi.
Vu Triết bĩu môi, hấp tấp chạy đến trước mặt, ngửa đầu nhìn hắn, mắt bốc những vì sao nói: “Đại điện hạ, em có thể điều khiển thiết bị của rừng rậm mô phỏng dẫn dắt bọn sâm thử này rời đi.”
Hạ Mạt không tự chủ hỏi “Không phải cậu là cơ giáp chế tạo sư sao?”
“Cậu nói tôi?” Vu Triết nghiêng cái đầu nhỏ, tròn mắt to tròn trịa nhìn cậu.
Cũng may thị lực của Hạ Mạt kém hơn alpha, nếu không Hạ Mạt sẽ tức giận đến xuất huyết bởi ánh mắt khinh bỉ của Vu Triết. Vì vậy cậu lại hỏi: “Cậu có thể điều khiển ion, chẳng lẽ không phải cơ giáp chế tạo sư?”
Hết chương 60.