Hạ Mạt đến gần bên tai Emma, hạ giọng, “Thời gian trước không phải người đến kỳ sao?”
“Ừ.”
“Người cũng biết nhu cầu của phụ thân đối với phương diện kia vô cùng lớn, hắn lại không có cảm giác với ba ba của con, cho nên người vừa đến kỳ, hắn liền không có nơi phát tiết. Tối ngày hôm đó, con thấy hắn cùng với nữ phó thân cận nhất của người……”
“Tiểu Mai?”
“Đúng, chính là ả. Tối ngày hôm đó con thấy đói bụng, muốn đi phòng bếp lấy một ít đồ, ai biết lại thấy hai người bọn họ ở trong bụi cỏ trong hoa viên, phụ thân chỉ mặc áo, tiện nữ kia lại không mặc một cái gì cả, trần trụi.” Nói đến chỗ này, Hạ Mạt hợp thời làm một biểu tình xấu hổ, “Con cũng không nghĩ tới sẽ thấy cái này, cho nên lập tức trở về phòng, ngay cả thức ăn cũng không lấy.”
Emma nhíu mày nhìn Hạ Mạt, “Con không gạt ta?”
“Sao con lại lừa người? Con lừa người thì có lợi gì đâu?”
Nữ nhân cảm giác cũng đúng, đứa nhỏ này luôn giống như một con chó đi theo sau mông nàng vẫy đuôi mừng chủ, làm sao sẽ đùa giỡn mưu kế, nếu Hạ Mạt nói là thật sự, như vậy……“Ta phải đi tìm nữ nhân ti tiện kia!”
“Ai ai ai, đừng, người trăm ngàn đừng!” Hạ Mạt một phen kéo lấy cánh tay nữ nhân.
“Con buông ra ta! Ta đi xé nát mặt tiện nhân kia, xem ả lấy cái gì để câu dẫn trung sĩ!”
“Mẫu thân, người bình tĩnh một chút! Không có bằng chứng đi qua nháo chúng ta được lợi gì sao?”
Hạ Mạt mà nói khiến nàng thoáng tỉnh táo lại, nàng hầm hừ ngồi ở trên ghế, tay ngọc vỗ bàn, “Vậy con nói nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ phải đợi nàng sinh ra nhi tử rồi bò lên đầu của ta?!”
“Đương nhiên không phải.” Hạ Mạt hai tay dâng trà lạnh, khúm núm nói: “Giảm nhiệt, giảm nhiệt.”
Emma cầm trà uống một ngụm lớn.
“Chuyện này nhất định không thể lộ ra, ngài cũng không thể đối xử với Tiểu Mai khác thường ngày.”
“Như thế nào có thể……”
“Bằng không bị ả phát hiện chúng ta sẽ không tìm thấy chứng cớ.”
“……”
“Trước khi bắt được đuôi hồ ly của ả, ngài phải vững vàng. Con tính như thế này, đợi đến khi kỳ tháng này của người đến……”
Nữ nhân vừa nghe vừa gật đầu, nhìn chằm chằm chén trà, tầm mắt phi thường ngoan độc, giống như hận không thể đâm ra một cái động trên đó.
—-
Đã nhiều ngày, bởi vì Hạ Mạt thụ thương, thức ăn của cậu được cải thiện không ít.
Hạ Khoa trung sĩ vô cùng để bụng chuyện Hạ Mạt đến trường, chạy liên tục bên ngoài hai ngày, khi trở về thì tất cả thủ tục đã được chuẩn bị thỏa đáng, chẳng những đem Hạ Mạt đổi từ Omega thành Beta, còn lấy đến ức chế tề trong vòng nửa năm, ngành học chính là chế tạo cơ giáp mà Hạ Mạt yêu cầu.
Ngày hôm nay, thầy thuốc đến cắt chỉ cho vết thương của Hạ Mạt, miệng vết thương khôi phục cũng không tệ, hơn nữa hiện tại khoa học kỹ thuật phát đạt, y dược kỹ thuật tiên tiến, ngay cả một chút sẹo cũng không lưu lại.
Sau khi Ngọc Chương đi về, Emma liền tới, hôm nay nàng có vẻ tiều tụy, cứ việc trên mặt đắp một lớp phấn thật dày, cũng che giấu không nổi sắc mặt tái nhợt, “Ta đến kỳ.” Nàng vừa tiến đến liền nói một câu như vậy.
Hạ Mạt vội vàng đứng lên, đỡ cánh tay nàng, ngồi ở trên ghế.
Nữ nhân ghét bỏ nhìn cậu một cái, trong ánh mắt khó có thể che giấu ghen tị.
Hạ Mạt gần như là nàng nhìn từ nhỏ đến lớn, mới trước đây cậu trông rất khả ái, mặt trắng nộn nộn, môi đỏ au, ánh mắt long lanh như trân châu đen, oánh nhuận xinh đẹp, lúc ấy nàng cảm giác thực ghen tị, không nghĩ tới theo tuổi tác tăng trưởng, cậu cư nhiên càng lớn càng tinh xảo, bộ dáng này, chỉ sợ ở trong số các Omega, cũng là mỹ nhân đứng đầu.
Thế nhưng, nàng sẽ không khen ngợi cậu!
Hết chương 6.