Giải thi đấu chế tạo cơ giáp…
Hạ Mạt yên lặng nắm chặt nắm đấm, đời trước cậu được kiểm tra tinh thần lực lên tới 105, tinh thần lực cao như vậy cho dù có đặt trong trường học này cũng là số một, thế nhưng khi đó cậu choáng váng đầu, một lòng nhào vào trên người Laurent căn bản không trả giá cố gắng ở trên phương diện chế tạo cơ giáp, dẫn đến thành tựu luôn thường thường.
Nhưng mà đời này, cậu tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đổ.
Lực chú ý quay lại trên đài.
“Bắt đầu từ ngày mai, chính là một tháng huấn luyện quân sự của trường Exxon! Kế hoạch của hoạt động này đã được truyền tống tới bên trong quang não của các cô các cậu, làm ơn nhất định phải dựa theo yêu cầu chấp hành! Tôi không hy vọng thấy người đến muộn!” Bén nhọn tiếng cười vang lên, huấn luyện viên rốt cục nói lời nói mà hơn một vạn tân sinh muốn nghe nhất, “Hiện tại, giải tán!”
Âm tiết cuối cùng rơi xuống, đội ngũ bốn phía lập tức tản ra. Hô bạn gọi hữu, trao đổi thông tin, không có chỗ nào mà không phải là tốp năm tốp ba. Trong chớp mắt, các loại kiểu dáng phi hành khí trên trời đêm có thể sánh bằng hội chợ phi hành khí.
Hạ Mạt vốn là đứng ở phía sau cùng của đội ngũ, trên người còn không có máy phi hành, thế nhưng chỉ trong vòng mấy hơi thở, số người trên sân vận động đã giảm đi hơn phân nửa.
Cậu nên làm cái gì bây giờ?
Đi trở về sao?
Thăm dò hoạt động chân một cái, híz… Cơ bắp co rút đau đến nỗi như bị người xé rách, muốn đau bao nhiêu thì đau bấy nhiêu.
Như thế này trở về vẫn là tranh thủ thời gian xoa thuốc mà Lance đã cho cậu, chắc hẳn thuốc của vương tử điện hạ sẽ không giống thuốc của người bình thường đi.
Hạ Mạt cắn răng, từng chút một chạy chậm về phía cửa, chưa chạy được hai bước, đã nhìn thấy Laurent xuyên qua đám người tụm năm tụm ba mà đi về phía của cậu.
Lúc này mặc dù là buổi tối, thế nhưng nhờ vào tia sáng mà những chiếc phi hành khí trên trời phóng ra, cậu vẫn có thể thấy khuôn mặt giả cười của Laurent như trước.
Hạ Mạt hơi cúi đầu xuống, oán thầm: Cười tươi như thế, ngươi cho rằng ngươi đang quảng cáo kem đánh răng sao?
Cậu cảm thấy Laurent tới không có chuyện tốt gì, vì vậy cố nén đau đớn khắp người, chạy nhanh ra khỏi nơi này, nhưng cái bộ dáng chạy một bước nghỉ ba bước này của cậu làm sao có thể địch lại Laurent dáng người khỏe mạnh?
Chỉ trong vòng vài giây đồng hồ, Laurent liền đuổi theo cậu.
Hạ Mạt tận lực bỏ qua Laurent, đi thẳng về phía trước, nhưng mà Laurent quả nhiên là Laurent, chẳng những công phu giả cười không hề lui bước mà ngay cả da mặt cũng ngày càng dày công tôi luyện.
“Hạ Mạt đúng không? Tôi là Laurent, nhìn cậu lúc trước chịu phạt như thế, chắc hẳn lúc này đang rất khó chịu, vừa vặn phi thuyền của tôi còn có không gian, cùng nhau trở về được không?”
Hạ Mạt nhìn không chớp mắt đi lên phía trước.
Người đứng phía sau Laurent nhìn thấy phản ứng này của cậu, không khỏi phẫn uất nói: “Đại nhân, cần gì phải quan tâm tên người lùn chết tiệt này?”
“Đúng vậy a, đại nhân, hắn ta không có giáo dục như thế, ngài hoàn toàn không cần phải đối xử ôn hòa với hắn.”
“…”
Laurent phất tay ra hiệu bọn họ yên tĩnh, ngược lại lại tiếp tục kiên nhẫn đi bên cạnh Hạ Mạt nói: “Nếu như cậu không muốn ngồi phi thuyền, tôi có thể đi về cùng cậu.”
Tùy tùng tiến lên một bước, ý muốn ngăn trở, “Đại nhân!”
Laurent lắc đầu với bọn họ, khảng khái lẫm liệt nói: “Các cậu cứ về trước đi, Hạ Mạt bị thương, lại một thân một mình, tôi làm sao có thể bỏ mặc cậu ý được chứ.”
Hết chương 44.