“Quá xa! Thật quá xa…”
Hạ Mạt thở hổn hển, hai cái đùi giống như không thể cử động nổi nữa, phổi cùng đường hô hấp đau đến nhân tâm hốt hoảng, trước mắt còn biến thành màu đen.
8: 32 phút, Hạ Mạt rốt cục chạy đến sân vận động Triều Huy.
Thở hồng hộc mấy hơi để bình tĩnh lại, tập trung nhìn vào thì thấy đã có hơn vạn ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình! Cậu lập tức có loại dự cảm xấu.
Quả nhiên, chỉ thấy huấn luyện viên với quần áo màu đen đang đứng trên đài, tay cầm gậy hét lớn với cậu: “Cậu! Khoa nào?!”
Hạ Mạt bị hét tê cả da đầu, lập tức đứng thẳng thân thể, dùng hết sức trả lời: “Báo cáo huấn luyện viên, khoa chế tạo cơ giáp!”
“Tại sao muộn?!”
“Báo cáo huấn luyện viên, không có phi thuyền!”
Nghe thấy lời này, hơn vạn tên tân sinh phát ra từng trận cười trộm.
“Phụt! Đều đến thời đại nào rồi a, ngay cả cái phi thuyền cũng không mua nổi…”
“Là tên nhà quê rồi.”
“Da mặt của hắn đúng là dầy, loại chuyện mất mặt như không có phi thuyền này cũng có thể thản nhiên nói ra, cũng không biết là thuần phác hay là vô tri.”
“…”
Lông mày của huấn luyện viên dựng lên, “Đây không phải lý do! Chống đẩy 1000 cái! Lập tức! Lập tức!”
“Vâng! Huấn luyện viên!”
Hạ Mạt đáp ứng sảng khoái, nhưng trong nội tâm lại khóc cha chửi mẹ. Đời trước vừa gặp đã yêu Laurent, cho đến ngày cuối cùng của đại học cũng ở bên Laurent, hơn nữa lúc ấy thân phận của cậu là Omega trân quý, đương nhiên sẽ không gặp gỡ việc này.
Nhưng là hôm nay…
1000 cái chống đẩy!
Thể lực của cậu bây giờ ngay cả 200 cái cũng không nổi, đây không phải đòi mạng cậu sao?
“Đến trên đài!”
“Vâng!”
Hạ Mạt cố nén đau nhức đi đến đài, vừa gục xuống, bỗng nhiên nghe thấy huấn luyện viên lành lạnh nói: “Ơ a! Được a, nhiều năm như vậy đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy có tận 2 người đến trễ buổi huấn luyện tân sinh. Các cậu lần này đúng là đổi mới thế giới quan của tôi.” Huấn luyện viên đi nhanh hai bước, một cước dẫm nát cành cây dưới chân, “Cậu! Nhìn cái gì thế, chính là cậu! Lăn lên đây nhanh! Nhanh! Nhanh! Nhanh!”
Hạ Mạt ngẩng đầu, chỉ thấy một nam Beta bốn mắt dáng vẻ thông thường chạy tới.
Người này cậu nhận thức, tên là Tống Tu, là một trong những tâm phúc của Laurent. Đời trước Tống Tu cũng đến chậm, huấn luyện viên cũng là phạt hắn làm 1000 cái chống đẩy, Tống Tu là một tên Beta làm đến 800 cái thì không được. Laurent đề nghị giúp hắn hoàn thành những cái còn lại, cũng nhờ vào chuyện này mà gã thu được một danh tiếng tốt trong hơn một vạn tân sinh này.
Lúc ấy cậu còn tưởng rằng là Laurent yêu quý cấp dưới, bây giờ nghĩ lại, chẳng qua là tự biên tự diễn một màn kịch mà thôi!
Bắp chân đột nhiên đau xót, Hạ Mạt quay đầu, chỉ thấy huấn luyện viên mới vừa nãy đứng ở chỗ kia đã không biết đến bên cạnh cậu từ lúc nào, đang trợn mắt tròn xoe nhìn cậu chằm chằm.
“Muốn ngẩn người thì lăn về nhà! Tại đây không cần đồ ngốc!”
Hạ Mạt lập tức nằm sát xuống đất, bởi vì động tác quá nhanh, còn dập đầu đến đầu gối, làm cho cậu đau đến nhe răng trợn mắt.
Bốn mắt nam liền ghé vào bên cạnh cậu, giữa hai người ước chừng cách 2 mét.
Huấn luyện viên ra lệnh một tiếng, “Bắt đầu!”
“1!”
“2!”
“3!”
“…”
Thể chất của nam Beta cường tráng hơn người trái đất bình thường mấy lần, dưới tình huống bình thường có thể làm hơn 800 cái chống đẩy.
Nhưng mà Omega lại không giống thế. Bởi vì tỉ lệ thụ thai của Omega cao nhất, dưới hoàn cảnh sinh sôi nảy nở vô cùng khó khăn này họ đã trở thành đối tượng được mọi người tranh nhau bảo vệ, bình thường đều chỉ hoạt động ở trong nhà, thể lực không kém nhiều lắm với nam nhân của trái đất trước kia, 200 chống đẩy chính là cực hạn.
Vì vậy, khi Hạ Mạt ngụy Beta cùng chống đẩy với Tống Tu Beta thật này, cao thấp liền hiện ra rõ ràng.
Hết chương 40.