Hai bên giằng co ước chừng mười giây, hai cánh tay duỗi ra giữa không trung vẫn không được nắm.
Trong thời gian dài, các phóng viên bởi vì hai vị đầu sỏ chạm mặt mà kích động không thôi cũng dần dần phát hiện ra vấn đề. Các phóng viên hai mặt nhìn nhau, nhỏ giọng nghị luận.
Hôm nay chính là ngày vui siêu lớn của Lạp Hỗ tinh cầu, tổng lý Nội các Locker làm người thua tạm thời trong cuộc tranh đấu giữa hai đảng đã chủ động đưa ra ý tốt, vậy mà bệ hạ vẫn không thoái nhượng chút nào?
Lúc này giận dỗi có có phải quá không thức thời?
Locker vẫn giữ nguyên tư thế cũ, thân thể hơi nghiêng về phía trước, tầm mắt nhìn xuống phía dưới, vươn tay phải, một bộ cung kính khiêm tốn.
Lannado vẫn đứng thẳng tại chỗ, ngẩng đầu ưỡn ngực vươn tay phải, thần sắc dáng vẻ kia thấy thế nào cũng mang khí thế bức người.
Các phóng viên trong lòng bồn chồn, âm thầm kêu khổ: Thật vất vả cướp được vị trí này, vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng thu thập được tin tức lớn đồng thời lại được thêm kiến thức, lại không nghĩ rằng yến hội chưa chính thức bắt đầu đã gặp được lại chuyện này!
Làm sao bây giờ?
Yên lặng mà tắt đi camera sao?
Không ít phóng viên đều lén lút duỗi móng vuốt đến vị trí công tắc camera ―― bọn họ tuy rằng thích dùng mánh lới để chế tạo tin tức, nhưng trong thời khắc quan trọng này bọn họ vẫn rất tinh ý, trừ phi là bọn tiểu nhân có ý đồ ác ý chửi bới Lạp Hỗ, e sợ thiên hạ không loạn.
Đầu sỏ hai bên giằng co, tình huống càng thêm quỷ dị, tất cả mọi người đều ngừng thở, thật cẩn thận mà đánh giá Lannado cùng Locker. Ngay trong lúc mọi âm thanh đều như lắng đọng lại, bỗng nhiên truyền đến một âm thanh “chi chi” thanh thúy, trong phút chốc, biểu tình trên mặt mấy trăm người đều không hẹn mà cùng nứt ra!
Vừa rồi là thanh âm gì?!
Tuyệt đối là do động vật phát ra!
Trong trường hợp vô cùng trang trọng nghiêm túc này vậy mà có người dám đem động vật lại đây?! Chán sống sao?!
Mọi người nháy mắt khóa chặt được nơi phát ra âm thanh.
Cùng lúc đó.
Hạ Mạt nấp phía sau bồn hoa quả thực túng quẫn muốn chết!
Vốn là Edern dặn dò cậu tránh ở Tả thiên điện tĩnh dưỡng, cố gắng đừng xuất hiện, nhưng cậu thực sự tò mò tình huống bên ngoài, cho nên mang theo Mao Mao lại đây, không nghĩ tới lại nhìn thấy một màn giương cung bạt kiếm như vậy.
Locker từ trước đến nay âm hiểm xảo trá, cái này không là gì cả, Hạ Mạt tin tưởng phụ hoàng khẳng định có thể xử lý tốt, nhưng vấn đề ở chỗ tên Mao Mao chuyên đào hố này lại không cho là như vậy, cư nhiên phát ra âm thanh trong thời điểm này!
Như thế rất tốt, chết chắc rồi đi?
Hạ Mạt buồn bực mà che lại mỏ nhọn của Mao Mao.
Mao Mao mở to hai mắt giãy giụa, hai cái móng vuốt nhỏ không ngừng gãi gãi tay Hạ Mạt, rồi lại không dám thật sự dùng sức, đến cuối cùng đành phải bám lấy tay cậu, đôi mắt ướt dầm dề mà nhìn chằm chằm cậu, hàm hồ rầm rì.
Hạ Mạt hạ giọng trách cứ “Không phải đã nói là không phát ra âm thanh nào sao? Lúc nãy làm cái gì vậy hả?”
“Chi?”
“Thôi thôi, nói mày cũng không rõ.” Hạ Mạt dứt khoát từ bỏ giáo huấn Mao Mao, xoay người chuẩn bị lặng lẽ rời đi, nhưng mà có vài người đã định sẵn sẽ không làm cho cậu được như ý.
Có điểm yếu càng tốt để đả kích Hoàng đảng, Locker tự nhiên sẽ không để ý vấn đề Lannado có bắt tay với lão hay không. Lão cười như không cười mà thu hồi tay, đứng thẳng thân thể, nhìn về phía bồn hoa lớn tiếng nói: “Không nghĩ tới trong Hoàng cung bố trí nghiêm mật như vậy lại có sủng vật nuôi thả? Thật là làm kẻ hèn mở rộng tầm mắt. Cũng may lúc này các khách quý còn chưa đến, nếu không thì chẳng phải là làm mất mặt đến tinh cầu khác sao?”
Các thành viên nòng cốt của Hoàng đảng nghe vậy sắc mặt đều không thể đẹp nổi, thế nhưng lại không thể tìm ra lời phản bác.
Lannado tuy rằng không biểu hiện ra chút thay đổi nào nhưng trong lòng lại mơ hồ có chút mong đợi. Hắn luôn cảm thấy tiếng kêu kia phi thường giống Mao Mao, nếu thật là Mao Mao cũng có nghĩa là Hạ Mạt cũng lại đây! Nhưng mà Hạ Mạt sao lại đến nơi này? Edern không phải bảo cậu ở yên trong Tả thiên điện sao?
Locker khoanh tay đứng, tự tin thong dong mà đi ngang qua người Lannado, dừng lại trước bồn hoa, nói với thành viên đội hộ vệ phía sau: “Còn thất thần làm gì? Chờ những tinh cầu khác đến chế giễu sao? Mau chóng bắt lại tiểu tạp chủng kia đi.”
“Tuân lệnh!” Hai vệ binh Beta cao lớn vạm vỡ bước nhanh về phía bồn hoa.
Lannado quay đầu lại nhìn Randall, Randall hiểu ý, vội vàng đuổi theo.
Vệ binh từng bước ép sát muốn bọc đánh hai bên, quay đầu lại thấy Randall đi đến liền vội vàng đẩy nhanh tốc độ, thậm chí còn lấy ra súng lục mini bên hông. Nhưng mà, ngay khi bọn họ vất vả nhìn thấy người khởi xướng, thậm chí chuẩn bị một kích mất mạng thì cả đám lại đều cả kinh không có phản ứng.
Locker chắp tay sau lưng đứng tại chỗ, đợi vài giây cũng chưa thấy vệ binh hành động, không khỏi có chút không kiên nhẫn, vì thế thoáng đề cao âm lượng, “Chẳng qua chỉ là một con tiểu tạp chủng, chẳng lẽ còn cần ta dạy cho các cậu cách giải quyết hay sao?”
“Không, không phải, tổng lý đại nhân……”
Vệ binh đã hoàn toàn nói lắp, cũng không biết là bị dọa đến vẫn là bị cao hứng.
Locker thấy Randall đi về phía bồn hoa đã cảm thấy có vấn đề, giờ lại nhìn thấy phản ứng của vệ binh, càng cảm thấy mí mắt phải nháy liên tục. Lão cố trấn định hỏi: “Bên kia, là cái gì?”
Nhóm vệ binh còn chưa kịp nói chuyện, Locker đã thấy Randall đi ra từ sau bồn hoa, trong tay còn nắm một cái tay khác.
Tầm mắt chậm rãi nhìn lên trên, sắc mặt Locker nháy mắt thay đổi!
Vậy mà là Hạ Mạt?!
Tại sao lại là Hạ Mạt?!
Làm sao cậu ta lại ở chỗ đó? Chẳng lẽ thanh âm vừa rồi do cậu ta phát ra?
Tròng mắt máy móc chuyển động, Locker thấy trên vai Hạ Mạt đứng một con vật lớn chừng nắm đấm, con vật đó lông xù xù, ngẩng đầu ưỡn ngực rất là tinh thần, đuôi to có quy luật mà lay động trái phải, đôi mắt đen láy lanh lợi nhìn quanh.
Trong lòng lão bỗng nhiên dâng lên dự cảm không tốt: Không phải thứ vừa mới phát ra tiếng vang chính là con vật này đấy chứ? Sủng vật do chế tạo sư cấp quốc gia Hạ đại sư nuôi dưỡng? Chẳng sợ chỉ là một con tiểu tạp chủng cũng có thể nháy mắt tăng giá trị lên gấp bội, huống chi con vật này thoạt nhìn còn phi thường đáng yêu?!
Locker không tự giác mà xoa xoa mồ hôi lạnh lên mép quần, tươi cười cứng đờ mà nhìn Randall ôm eo Hạ Mạt đi về phía lão. Khóe mắt chú ý tới những ánh mắt sùng bái khái khao từ bốn phương tám hướng bắn về phía Hạ Mạt, càng thêm cảm thấy quyền uy của mình đã bị khiêu chiến cực đại!
Lão thật vất vả điều chỉnh lại tâm thái, chủ động đi về phía trước, khom lưng bắt tay với Hạ Mạt. Lại không nghĩ Hạ Mạt còn chưa có phản ứng, tay của lão đã bị Lannado cầm. Lực đạo của Lannado phi thường lớn, thế nên Locker có ảo giác như xương cốt đều bị bóp nát!
“Lúc nãy trẫm đã quên nhắc nhở.” Lannado cười buông ra tay Locker, xoay người chỉ vào quả cầu lông trên vai Hạ Mạt nói: “Đây là sủng vật của Hạ đại sư, tên là Mao Mao, cũng là cư dân nguyên thủy trên Lục tinh.”
Lời này vừa ra, các phóng viên nháy mắt phối hợp mà phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc, đồng thời sôi nổi kéo gần tiêu cự, phát hình dáng của Mao Mao lên mạng. Chỉ trong vòng mấy chục giây ngắn ngủi, những từ khóa tìm kiếm có liên quan đến Mao Mao đã đột phá ngàn vạn.
“Mao Mao thật hạnh phúc! Cư nhiên có thể ngồi trên vai nam thần của ta! Nếu có một ngày ta cũng có thể biến thành Mao Mao……”
“Trên lầu cút xéo! Bả vai của Hạ đại sư há là thứ mà ông có thể mơ ước?”
“Mao Mao vậy mà chính là cư dân nguyên thủy của Lục tinh? Khó trách đáng yêu như vậy, quả nhiên khí hậu như thế nào sẽ dưỡng dục ra động vật như thế đấy!”
“Nói tiếp, đoàn đội đi khai phá Lục tinh có thể thuận tiện mang theo hai bé huynh đệ tỷ muội của Mao Mao về không? Chúng ta không thể so sánh với Hạ đại sư, nhưng sủng vật của chúng ta chắc là có tư cách so đấu chứ?”
“……”
Trên mạng nghị luận sôi nổi, nhưng mà giờ này khắc này, những người xung quanh quảng trường cũng không nhịn được mà nhỏ giọng thảo luận, thế nhưng phạm vi thảo luận của bọn họ cũng không rộng như là nhóm bạn trên mạng, mà tập trung hơn một chút.
“Vừa rồi tổng lý Nội các kêu Mao Mao là tiểu tạp chủng?!”
“Mao Mao nhà chúng ta người gặp người thích hoa gặp hoa nở, vậy mà lại bị ghét bỏ là tiểu tạp chủng?! Lão nương nếu như không xả được cơn giận này thì trong lòng khó có thể cân bằng!”
“Đúng! Cần phải để tổng lý Nội các xin lỗi Mao Mao!”
“Xin lỗi!”
“……”
Thanh âm yêu cầu Nội các xin lỗi ngày càng nhiều, đến cuối cùng trừ bỏ những vệ binh cùng thành viên nòng cốt của Nội các do Locker mang đến, tất cả đều trăm miệng một lời kêu “Tổng lý xin lỗi”.
Locker sắc mặt xanh mét mà nhìn mọi người đồng tâm hiệp lực, lão muốn cho những thành viên nòng cốt mà mình mang đến phản bác lại, nhưng vừa mới quay đầu lại, những người này lại giống như cà tím dính sương, không có một chút ý chí chiến đấu nào!
Locker quả thực giận sôi máu! Thủ hạ của lão sao lại túng như vậy?!
Hạ Mạt đương nhiên cũng nghe thấy lời nói bất bình của mọi người, thế nhưng trước mắt cũng không phải là thời điểm tìm Locker tính sổ, cậu nhẹ nhàng mà vuốt lông cho Mao Mao, Mao Mao lập tức phát ra âm thanh “chi chi” thoải mái.
“Xin mọi người giữ trật tự.”
Thanh âm của Hạ Mạt không lớn, nhiều lắm chỉ thoáng to hơn nói chuyện bình thường một chút, thế nhưng cho dù vậy, vẫn đủ để làm cho tất cả mọi người yên tĩnh lại, ngừng thở chờ đợi lời phía sau.
“Cảm ơn mọi người đã bất bình cho ta, cho bảo bảo, cho Mao Mao. Thế nhưng hôm nay là ngày đầu tiên diễn ra yến hội tinh cầu siêu cấp, chúng ta càng phải đem hết tinh lực lên việc ứng phó với khách nhân đến từ những tinh cầu khác, mà không phải làm ầm ỹ ở một việc nhỏ không đáng kể. Các vị thấy thế nào?”
Mọi người nghe vậy liền gật đầu như đảo tỏi, quả thực hận không thể viết mấy chữ “sai đâu đánh đó” trên trán để bày tỏ lòng trung thành!
Nhìn một cái! Nhìn một cái!
Đây là Hạ đại sư của bọn họ! Thế thân của chân, thiện, mỹ trên nhân gian! Hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc với Locker có thù tất báo!
Hết chương 368