Bốn người đi vào Tả thiên điện trong sự hộ tống của đội hộ vệ.
Gail là lần đầu tiên đến Lạp Hỗ tinh cầu cho nên nhìn thấy cái gì ở nơi đây cũng vô cùng tò mò.
Hắn đứng ở trước cửa chính của Tả thiên điện, ngửa đầu nhìn tòa kiến trúc trông như lâu đài kia.
Loại cung điện này vô cùng khác với nơi ở của hoàng thất trong tưởng tượng của hắn.
Ở trong suy nghĩ của hắn, nơi ở của hoàng tử chắc chắn rất tráng lệ và huy hoàng, ngay cả không tráng lệ huy hoàng thì cũng không đến mức bình thường như vậy chứ? Ngoại trừ lớn hơn nhà ở của những người dân bình thường ra thì căn bản không nhìn thấy bất kỳ trang trí nạm vàng khảm bạc nào.
Nguyên lai, nguyên lai Lạp Hỗ tinh cầu nghèo đến vậy.
Ở dưới điều kiện nghèo khó như vậy mà vẫn có thể dùng đa số lực lượng quốc gia vào việc chế tạo cơ giáp, cũng thành công chế tạo ra những cơ giáp có tính năng cường đại như Vinh Quang 3000X, Hắc Kiêu thật đúng là không dễ! Để có thể ra được quyết sách này cần quyết tâm lớn đến thế nào a!
Hắn rơi xuống vài giọt nước mắt đồng tình với Hạ Mạt cùng Lance.
Hạ Mạt chú ý tới ánh mắt của hắn, trong lòng nghi hoặc: Cậu không nhìn lầm đi? Đôi mắt của Gail tràn đầy sự thương hại.
Gail đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Hạ Mạt liền đi lên phía trước, một bàn tay quàng lên bả vai của Hạ Mạt, một bàn tay khác quàng lên bả vai của Lance, cẩn thận tìm từ: “Gamma tinh cầu thứ khác thì không có nhiều, chỉ riêng vật tư thì tuyệt đối là số một số hai trong liên minh, nếu như các cậu cảm thấy khó khăn thì chúng tớ có thể giúp đỡ……”
Lance đang đi vào cửa chính, nghe thấy lời này, nghiêng đầu hỏi: “Giúp đỡ chúng tớ? Vì sao?”
Gail nhìn trang trí “đơn sơ” trong đại sảnh, càng thêm khẳng định phỏng đoán của mình, vì thế hắn nói: “Gamma tinh cầu từ trước đến nay thích làm việc thiện. Chúng tớ đã từng trợ giúp rất nhiều tinh cầu có nền kinh tế khó khăn. Hào phóng tiếp thu viện trợ của những tinh cầu khác cũng không đáng xấu hổ, cho nên……”
Hạ Mạt xem như nghe hiểu, “Cậu muốn viện trợ cho Lạp Hỗ tinh cầu?”
“Đúng.”
Đừng nói Hạ Mạt cùng Lance, ngay cả Vu Triết trước giờ vẫn luôn thông minh cũng nghe không rõ, ba người cùng kêu lên: “Vì sao?”
Gail cho rằng bọn họ không hiểu được hiện trạng sinh sống của chính mình, nội tâm càng thêm thương xót: Những con người đáng thương a, rõ ràng sinh hoạt ở trong gian khổ lại không biết.
Quả nhiên, trời cao để cho bọn họ quen biết mình chính là để cho mình giúp đỡ họ sao?!
“Các cậu không cảm thấy cuộc sống của mình rất vất vả sao?” Gail đánh giá sàn cẩm thạch trơn bóng dưới chân, hắn biết loại vật liệu này, ở Gamma tinh cầu, đá cẩm thạch chỉ dành cho bình dân xây nhà, còn nhà của bọn họ chính là dùng gỗ đỏ cao cấp để làm sàn nhà, trên sàn còn trải một lớp thảm nhung rắn chắc.
Hạ Mạt hình như đã hiểu ý của Gail. Randall đã từng nói với cậu, Gamma tinh cầu đã đứng ở vị trí đầu liên minh trong một thời gian dài, cho nên những người đến từ Gamma tinh cầu đều mang trong mình một cảm giác về sự ưu việt cùng sứ mệnh, chính vì những quan niệm này đã làm cho bọn họ thích tiêu phí vật lực, nhân lực để trợ giúp những tinh cầu khác.
Thế nhưng, Lạp Hỗ tinh cầu cũng không cần bọn họ giúp đỡ.
Hạ Mạt cười nói: “Vô cùng cảm ơn cậu có thể suy xét cho nhân dân của Lạp Hỗ tinh cầu, thế nhưng chúng tớ vô cùng thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, cũng không cần viện trợ đặc thù.”
“Chính là các cậu…..” Ngay cả sinh hoạt của hoàng thất đều chỉ ở tiêu chuẩn này, thì người thường không phải chỉ có màn trời chiếu đất?
“Cậu cứ yên tâm đi, cuộc sống của chúng tớ rất tốt.” Hạ Mạt cự tuyệt ý tốt của Gail, ngược lại nói: “Muốn tham quan phòng ngủ của tớ cùng Randall sao?”
Nói đến chuyện tham quan phòng ngủ của đôi phu phu Hạ Mạt, lực chú ý của Gail đã lập tức bị phân tán. Phòng ngủ là nơi vô cùng riêng tư, nếu như có thể thông qua tham quan phòng ngủ mà tìm được bí quyết giúp cho Hạ Mạt nhanh chóng mang thai, một thai nhiều tử, vậy thật tốt quá!
Vì thế hắn lập tức gật đầu, liên tục nói được.
Vu Triết vốn dĩ cũng không có quá nhiều hứng thú với cái này, thế nhưng thấy mọi người đều đi, hơn nữa quả thực hắn cũng rất tò mò phòng ngủ của Randall điện hạ cùng Hạ Mạt trông như thế nào, vì thế cũng theo sau.
Hạ Mạt thông qua mã vân tay mở cửa phòng ngủ, chờ ba người Lance đều đi vào mới khép cửa lại.
Gail mở to hai mắt nhìn kỹ từng bố cục trong phòng ngủ, ánh mắt tuần tra quanh phòng một vòng, cuối cùng dừng lại ở trên cái giường lớn kia.
Hạ Mạt chú ý tới ánh mắt của hắn, vì thế nói: “Nếu như cậu không ngại thì có thể đi lên cảm nhận một chút, giường phi thường mềm mại a.”
Những người có ý thức lãnh địa vô cùng mạnh đều không thích người ngoài lại gần phòng ngủ của mình chứ đừng nói đến là đụng vào địa phương tư nhân như là giường đệm. Cho nên khi nghe thấy Hạ Mạt nói, Gail cảm thấy phi thường kinh hỉ, “Thật sự có thể chứ?”
“Ừ.”
Gail tới bên cạnh giường, thật cẩn thận mà ngồi xuống, đệm quả nhiên phi thường mềm mại như Hạ Mạt nói, giống như cả người đều đắm chìm trong biển bông. Hắn nhẹ nhàng mà vuốt ve đệm chăn thêu hoa văn chìm màu vàng, sau đó ngẩng đầu kinh hỉ mà nói: “Cảm giác thật tốt.”
Hạ Mạt ngồi ở bên người hắn “Thật ra trình độ sinh hoạt của Lạp Hỗ tinh cầu cũng không thấp, chỉ là phụ hoàng cần kiệm, cho nên cung điện mới trang trí đơn giản như vậy.”
“Tớ biết rồi.” Gail dùng ánh mắt xin ý kiến Hạ Mạt mình có thể nằm trên đó hay không, Hạ Mạt cười nói: “Đương nhiên có thể.”
Gail nghiêng người nằm ở trên giường, hơn một nửa người đều lõm vào trong đệm “Thật thoải mái a……” Hắn ngửa đầu nhìn Vu Triết đứng ở dưới giường, “Em có lên xem thử không?”
Vu Triết tuy rằng xụ mặt nhưng trong ánh mắt lại lộ ra cảm xúc nóng lòng muốn thử, ánh mắt của hắn qua lại giữa giường và Hạ Mạt.
Gail nói: “Yên tâm đi, Hạ Mạt sẽ không để ý.”
Hạ Mạt cũng nói: “Lại đây đi, dù sao vẫn còn sớm, tranh thủ lúc này nghỉ ngơi một chút cũng tốt.”
Được sự cho phép của Hạ Mạt, Vu Triết lúc này mới lạch bạch chạy chậm lại, sau đó cởi giày bò lên giường.
Hắn vừa lên giường, Lance liền đỏ mắt, cũng nhảy lên theo.
Ba người ở trên giường lăn thành một đoàn, Hạ Mạt ngồi ở đuôi giường, cười tủm tỉm mà nhìn họ.
Chờ Gail chơi mệt, hắn mới giống như một con sâu trườn đến bên người của Hạ Mạt “Đúng rồi, hôm nay đến đây còn có một chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với mọi người.”
“Cái gì?”
“Bảng khảo sát đánh giá thực lực tổng hợp của các tinh cầu 5 năm một lần sắp bắt đầu. Lạp Hỗ tinh cầu nổi bật ở trong giải thi đấu liên minh các tinh cầu như vậy nên bây giờ rất có khả năng sẽ là nơi khảo sát đầu tiên. Các cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Hạ Mạt nghi hoặc: “Cái này còn cần chuẩn bị?”
“Đương nhiên.”
“Chuẩn bị như thế nào”
Gail nói: “Đương nhiên là tiến hành chuẩn bị dựa theo những hạng mục cần khảo sát rồi.”
“Khảo sát những hạng mục gì?”
“Chủ yếu chia làm 4 loại lớn, phân biệt là chính trị, kinh tế, quân sự cùng văn hóa.”
“Vậy thì có liên quan gì với chúng tớ?”
“Quan hệ vô cùng lớn. Nếu như xếp hạng năng lực tổng hợp của tinh cầu càng cao thì các cậu càng có nhiều cơ hội giao lưu với những tinh cầu có vị trí tương đương, cũng lấy được càng nhiều tài nguyên từ liên minh hơn.”
Nghe Gail nói như vậy, Hạ Mạt cảm thấy bọn họ phải biểu hiện thật tốt ở trong cuộc khảo sát này, cố gắng làm cho Lạp Hỗ tinh cầu lọt được vào mười hạng đầu!
Thế nhưng, vấn đề bây giờ chính là: “Làm thế nào để tăng lên?”
“Chính trị, kinh tế cùng văn hóa đều là thực lực phần mềm, quân sự là thực lực phần cứng, có thể thông qua đề cao cấp bậc của cơ giáp để tăng lên. Các cậu có đại sư X ở trong tay rồi nên chuyện này cũng không phải lo lắng gì nữa. Tớ chỉ lo rằng các cậu chỉ có một mình đại sư X thì không thể kịp hoàn thiện điểm yếu của Lạp Hỗ tinh cầu trên phương diện này thôi.”
“Cho dù như thế nào cũng muốn thử một lần.”
Hạ Mạt cùng Gail chậm rãi trao đổi về vấn đề này, sau khi giao lưu xong liền lái sang vấn đề liên quan đến bảo bảo. Chờ đến khi bọn họ phát hiện ra đề tài đã hoàn toàn bị lệch sang hướng khác thì đã đến 4h chiều, tiệc đính hôn đều tan.
Hạ Mạt vội vàng hỏi: “Lần này các cậu định ở lại Lạp Hỗ tinh cầu bao lâu?”
“Cùng lắm cũng chỉ hai ba ngày.” Gail nói: “Chúng tớ đến cũng chỉ là để chuẩn bị cho cuộc khảo sát.”
Hạ Mạt còn muốn nói gì, quang não bỗng nhiên sáng lên, Hạ Mạt nhìn lại mới biết là Randall, vì thế cậu ấn xuống nút nghe “Uống say sao? Nhiều người chúc rượu anh như vậy em cũng không giúp được gì cho anh.”
Randall cười cười, quay đầu nhìn phụ hoàng Lannado đang say khướt cùng phụ thân Vị Chinh sắc mặt phiếm hồng, nói: “Ta còn ổn, bọn họ cũng đều biết ta muốn chăm sóc em cho nên cũng không rót nhiều rượu cho ta. Chỉ là phụ hoàng cùng phụ thân……”
“Uống say?”
“Ừ.”
“Để cho bọn họ về nghỉ ngơi sớm một chút. A, còn có, đã an bài xong nơi ở của bọn Gail chưa?”
“Ừ. Ta đã để A Đạt đại diện Gamma tinh cầu đến lấy thẻ phòng ở chỗ ta.”
“Vậy là tốt rồi.”
Theo lý mà nói, tối hôm nay hẳn là do hoàng đế Lannado đến chủ trì, mở tiệc chiêu đãi sứ đoàn của cả ba tinh cầu. Thế nhưng bởi vì Lannado say rượu chưa tỉnh nên chuyển tiệc rượu sang buổi tối ngày hôm sau.
Bận rộn suốt một ngày.
Màn đêm buông xuống, Randall cuối cùng trở lại phòng ngủ.
Hạ Mạt vốn dĩ đã ngủ, nghe thấy động tĩnh, liền bừng tỉnh khỏi giấc mộng, cậu nhìn Randall, nhẹ giọng hỏi: “Đã tiễn xong khách?”
“Ừ.” Randall ngồi xuống, mùi rượu trên người ập vào mặt.
Hạ Mạt cảm thấy hương vị này làm người khó chịu, vì thế thoáng lui ra sau một chút.
Randall chú ý tới động tác của cậu, lập tức đứng dậy đi về phía phòng tắm, vừa đi vừa nói chuyện: “Em ngủ trước đi, đừng chờ ta. Ta tắm xong sẽ ra cùng em.”
“Được.” Hạ Mạt đồng ý, nhắm mắt lại, không đến năm phút liền ngủ mất.
Randall đi ra khỏi phòng tắm, động tác của hắn vô cùng mềm nhẹ, người khác cơ hồ không nghe thấy bất kỳ tiếng vang gì trừ tiếng ma sát của quần áo. Hắn nhẹ nhàng ngồi ở cạnh giường, vừa mới xoay người nằm xuống, Hạ Mạt đã dịch lại, đôi mắt vẫn nhắm nghiền như cũ, chỉ là hai tay lại ôm eo Randall, ngủ vô cùng thơm ngon.
Ánh mắt Randall nhu hòa nhìn Hạ Mạt, sau một lúc lâu mới nhẹ nhàng chạm vào trán cậu, sau đó tắt đèn ngủ.
Mệt mỏi một ngày, cuối cùng có thể nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, còn không đợi Randall rời giường, Hạ Mạt đã tỉnh lại trước tiên.
Cảm giác được động tĩnh bên người, Randall mở to mắt, thanh âm khàn khàn hỏi: “Lúc này mới 6h sáng, sao lại dậy sớm như vậy?”
Hạ Mạt thần sắc hoảng loạn mà nhéo vạt áo Randall “Em mơ thấy một giấc mộng! Ác mộng!”
Hết chương 284