Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 215



Nguồn năng lượng khôi phục gần một nửa, Randall lập tức phát động công kích mãnh liệt, chuẩn bị một lần nữa đánh tan vòng vây.

Hạ Mạt ngồi bên cạnh ghế lái, thấy địch nhân bị phân tán, liền vội vàng nói: “Điện hạ! Tranh thủ thời gian tập trung với Vu Triết!”

Randall không lên tiếng, hành động lại nói lên tất cả. Minh Vương Hào nhanh chóng bay về phía Vinh Quang 3000X, nhưng ở khoảng cách gần Vinh Quang 3000X 500m thì lại bị một cỗ Thanh Kiêu đột nhiên xuất hiện chắn ngang đường.

Cỗ Thanh Kiêu Hào này có điểm khác với một loạt cỗ cơ giáp hệ Thanh Kiêu kia, không chỉ nhan sắc càng đậm mà hình thể cũng lớn hơn. Hạ Mạt mặc dù không hiểu nhiều về chiến lực của Hắc Vương Tinh, thế nhưng dựa theo kinh nghiệm của cậu, cỗ Thanh Kiêu Hào này có lẽ có đẳng cấp cao hơn. Quả nhiên, tiếp theo liền nghe thấy tiếng của đối phương thông qua thiết bị phiên dịch: “Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Randall! Chúng tao đã cho mày đủ nhẫn nại cùng tha thứ, là mày không quý trọng! Cũng đừng trách tao tâm ngoan thủ lạt!”

“Là người lúc trước kêu gọi đầu hàng!” Hạ Mạt: “Có lẽ là lão đại của trận đánh bất ngờ này!”

Randall nghiêng đầu nhìn cậu một cái, lạnh giọng nói với người kia: “Đã lớn như vậy, bổn cung còn không biết rượu phạt uống như thế nào!”

“Còn dám nói! Xem tao có bóp chết mày không!” Đầu trọc hung hăng gắt một cái, nâng lên khẩu súng trường to lớn bắn phá lung tung

Lưới đạn dày đặc nhào tới trước mặt, Randall bằng vào khả năng điều khiển cơ giáp cao siêu cùng với tính năng cường đại của bản thân cơ giáp dễ dàng tránh thoát, lại không nghĩ tới đường lui đã bị chặn, một cỗ Thanh Kiêu Hào chẳng biết bay lên phía trên từ lúc nào tấn công.

Sự việc phát sinh quá đột ngột, Hạ Mạt căn bản không kịp phản ứng! Cậu thậm chí ngay cả Thanh Kiêu Hào bay lên đấy từ lúc nào cũng không biết!

Minh Vương Hào rơi xuống đất, trùng kích cực lớn làm trên mặt đất xuất hiện một hố rất to!

Tốc độ phản ứng của Randall rất nhanh, sau vài giây thất bại ngắn ngủi có thể nhanh chóng lấy lại tinh thần ứng chiến.

“Hừ! Cơ giáp cấp 6 thì sao? Chẳng qua là bán thành phẩm mà thôi! Cũng dám ở trước mặt tao ra vẻ ta đây?!” Thanh Kiêu Hào lơ lửng ở trên không, từ trên cao nhìn xuống bễ nghễ nhìn Minh Vương Hào.

Bởi vì lời của hắn mà mặt Hạ Mạt vốn đã trắng bệch giờ lại càng thêm không có một chút huyết sắc nào.

Randall hơi nhíu đầu lông mày, “Đừng nghe hắn.”

Hạ Mạt ngẩng đầu.

“Vừa nãy chẳng qua là sai lầm nhất thời. Là ta đánh giá thấp năng lực của hắn.” Minh Vương Hào rút đao ra, “Ngồi vững vàng, tiếp theo có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy.” Thần sắc của Randall kiên nghị khác thường.

Hạ Mạt chú ý tới thần sắc của hắn liền vội vàng điều chỉnh lại tâm tình, “Vâng!”

Randall liếc qua nguồn năng lượng còn thừa, còn thừa lại 45%, hơn một giờ, như vậy cũng là đủ rồi!

Hắn đột nhiên đề cao kỹ năng của Minh Vương Hào lên tới đỉnh phong, thả người nhảy lên.

Trong mắt của đầu trọc chỉ còn lại một đạo tàn ảnh, ngay sau đó trước mặt bỗng nhiên xuất hiện cỗ cơ giáp màu xám đen, hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị một lưỡi đao chém vào bả vai!

Lưỡi dao sắc bén chạm vào mặt kim loại, phát ra tiếng vang bén nhọn

Đầu trọc thất kinh thối lui về phía sau, cũng thuận thế rút ra vũ khí có lực công kích cao nhất của cơ giáp — — pháo laser, liền tiếp bắn 5 phát về phía Minh Vương Hào!

Năm phát pháo đạn bất quy tắc đánh về phía Minh Vương Hào.

Minh Vương Hào như là có thể đoán trước, thuận lợi tránh thoát toàn bộ, cũng nhanh chóng đuổi theo Thanh Kiêu Hào, xoay người đá nghiêng, lực đạo vượt qua tưởng tượng đánh vào trên ngực Thanh Kiêu Hào, trực tiếp đạp lõm khoang điều khiển!

Đầu trọc trợn tròn hai mắt, hoảng sợ nhìn chằm chằm vách tường kim loại bị lõm xuống cách mình chưa đến 1cm, mồ hôi lạnh chảy xuồn hai bên má!

Quá, quá kinh khủng!

Cơ giáp mà hắn lái là vương giả bên trong Thanh Kiêu hào, cơ giáp hình người cấp 5 —— Thanh Kiêu Vương!

Thanh Kiêu Vương ở trong Hắc Vương Tinh cũng được coi là thượng đẳng!

Vậy mà hôm nay lại bị một cỗ cơ giáp cấp 6 có lực công kích thiếu hụt đánh ra một lỗ hổng?! Điều này có thể sao?!

Còn chưa đợi hắn tìm tòi nghiên cứu kỹ càng, Minh Vương Hào đã truy thẳng lên, bổ một đao vào chỗ lõm.

Đầu trọc phục hồi lại tinh thần từ trong hoảng loạn, trên mặt đầy mồ hôi! Hắn tốt xấu là lão binh đã trải qua hơn mười trận đấu! Làm sao có thể bị một tên trẻ trâu vừa mới ra đời đánh bại?! Mặc dù là điều kiện phần cứng không công bằng thế nhưng hắn còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú đền bù!

Đúng, hắn nhất định phải tỉnh táo!

Đầu trọc dốc hết sức bình sinh dịch chuyển lập đao của Minh Vương Hào ra khỏi lưng! Nhưng Minh Vương Hào căn bản không cho hắn cơ hội thở dốc, lại là một đao đánh xuống.

Đầu trọc vội vàng phóng thích súng máy, lúc này hắn mới phát hiện ra tầm quan trọng của vũ khí lạnh trong chiến đấu gần người! Thiệt thòi hắn trước kia còn luôn luôn bài xích vũ khí lạnh như vậy!

Hiện tại mới hối hận thì đã muộn!

Một đao của Randall bị ngăn cản, tiếp tục theo đó mà chém dao thứ hai, thứ ba, lực công kích bá đạo và dày đặc làm cho đầu trọc không có thời gian xoay sở! Hắn bị cứ thế mà bị đánh nằm trên mặt đất, súng máy hạng nặng cũng bị chém thành hai mảnh!

Thanh Kiêu Hào bị Minh Vương Hào dẫm dưới chân, lập tức lập đao giơ lên, đầu trọc vốn nghĩ lần này mình chết chắc rồi! Lại không nghĩ một chiếc phi thuyền bỗng nhiên xông mạnh tới từ đằng xa, trong lúc bối rối, hắn chỉ nhìn thấy mặt ngoài chiếc phi thuyền kia in ký hiệu của Lạp Hỗ!

Hắn vốn tưởng rằng chiếc phi thuyền này đến là để xem hắn thê thảm đến mức nào, lại không ngờ khi chiếc phi thuyền này cách bọn họ tầm 200m thì bỗng nhiên mất đi cân bằng, cao tốc vọt tới Minh Vương Hào!

Nội chiến?!

Đầu trọc cả kinh! Mừng như điên nhảy dựng lên, lấy tốc độ nhanh nhất bay ra bên ngoài, sau đó dứt khoát thu binh! Mang 18 cỗ phi thuyền Thanh Kiêu cùng với 2 cỗ cơ giáp hình người nhanh chóng rời khỏi FV 700.

—— ——

Bên Randall

Phi thuyền mặc dù không thể tạo thành tổn thương với Minh Vương Hào thế nhưng lại bởi vì sai sót như vậy mà làm mất một cơ hội tuyệt hảo để tóm gọn địch nhân.

Randall thu hồi Minh Vương Hào, sóng vai với Hạ Mạt đứng ở chỗ cách phi thuyền tầm trăm mét, hai mắt nhìn chằm chằm phi thuyền, ánh mắt nặng nề. Họa tiết hình Phi thiên hổ hai cánh, ngoại trừ Laurent, hắn thực sự không nghĩ ra ai sẽ làm chuyện như vậy.

Hạ Mạt cẩn thận dò xét nét mặt Randall, trông thấy hắn nãy giờ không nói gì, thì biết rõ hắn hiện tại hơn phân nửa vô cùng tức giận. Trong lòng ngập ngừng hồi lâu, cậu nói: “Mặc dù làm cho những người khác chạy thoát là vô cùng đáng tiếc, thế nhưng chúng ta có thể còn sống sót đã rất tốt.”

Nghe thấy Hạ Mạt nói, Randall rốt cục thu hồi ánh mắt, hắn nhìn chằm chằm Hạ Mạt không chớp mắt hồi lâu mới ý tứ hàm xúc không rõ nói: “Em nói không sai, có thể sống sót khỏi trận chiến này, xác thực có ý nghĩa vô cùng quan trọng.”

Trên bầu trời, Vinh Quang 3000X hao hết năng lượng cuối cùng cũng không thể bay được, Lance xem như vui đủ, thu lại phi thuyền, sau đó tiện thể túm lấy Vu Triết bên cạnh, dùng dù an toàn chạm đất

Hạ Mạt trông thấy Lance cùng Vu Triết, mừng rỡ lại kích động.

Sau vài câu hàn huyên ngắn ngủi, Lance bắt đầu thao thao bất tuyệt về sự tích anh dũng của y!

Hạ Mạt phối hợp pha trò, thật ra cậu rất muốn nói: Nếu không phải là Vinh Quang 3000X thì mạng sống của ngài đã ném mấy trăm lần rồi! Thế nhưng đối mặt với nét mặt đặc biệt chân thành của Lance, lại nhịn được.

Chờ đến khi Lance rốt cục cảm thấy khát nước, y mới nhớ tới hình như thành viên đội ngũ của mình vẫn chưa đầy đủ, vì vậy hỏi: “Trương Lợi đâu? Trần Khiết đâu?”

Hạ Mạt cùng Randall liếc nhau, lắc đầu nói: “Chúng ta cũng không biết. Sau khi bắt đầu chiến đấu, chúng ta đã bị phân tán…”

“Tôi đã tìm thấy bọn họ!” Vu Triết bỗng nhiên nói.

Ba đôi mắt nhìn về phía Vu Triết

Vu Triết chỉ vào quang não nói: “Máy cản tín hiệu đã bị bỏ, bây giờ tôi có thể tìm thấy vị trí của bọn họ, ngay tại phía tây, thế nhưng khoảng cách hơi xa.”

“Có thể liên hệ sao?” Randall hỏi.

“Có thể.” Vu Triết nếm thử đề nghị video, quang não vẻn vẹn lập loè ba cái đã chuyển được.

Trong màn hình, Trần Khiết đỡ Trương Lợi, hai người mặc dù trông khá chật vật nhưng tinh thần cũng không tệ lắm. Trương Lợi thậm chí vô cùng hừng thú nói: “Ơ a, đều tứ chi khoẻ mạnh ah.”

Randall nói: “Thiết bị thông tin đã khôi phục vận hành bình thường, chúng ta phải tranh thủ thời gian liên lạc quân đội, đồng thời thu xếp tốt các học viên bị thương lần này.”

“Rõ ràng.Thế nhưng bọn tớ không thể lập tức chạy tới, năng lượng của phi thuyền cùng cơ giáp đều đã hao hết.”

“Uh, chú ý an toàn.”

Sau khi kết thúc trò chuyện, Randall lập tức liên lạc với Lannado.

Video được kết nối.

Bên trong hình chiếu ba chiều cũng không chỉ có một mình Lannado, còn có cả đế hậu Edern, nguyên soái Vị Chinh, nội các tổng lý Locke, hiệu trưởng Frankie của trường Exxon, chính là các nhân sĩ trong yếu của cả hai đảng phái

Locke trông thấy bốn người bọn họ đều không sao cả, trong mắt lập tức hiện lên một tia không vui.

Vấn đề đầu tiên của Lannado chính là “Trương Lợi cùng Trần Khiết đâu?”

“Đã có liên lạc, đều rất an toàn.” Randall trả lời.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Lannado thở dài một hơi.

Locke lúc này mới không nhanh không chậm hỏi: “Các cháu đều ở đây, không biết có trông thấy Laurent không?”

Nói đến Laurent, bốn người Randall đều lộ ra sắc mặt cổ quái.

Lance hận không thể lập tức xông lên đem nói rõ chuyện tốt của Laurent, lại bị Randall ngăn lại.

Lance nhíu mày, “Hoàng huynh, nếu như không phải gã, chúng ta có thể đại thắng…”

Hết chương 215.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv